Làm Nhân Yêu Cao Lãnh Gì Đó Không Khó

Chương 20: Nhân yêu cao lãnh (20)



Edit: SweetMacarons

Beta: SweetMacarons

Có thêm bang mới được thành lập, đồng nghĩa với việc Tà Quang bắt đầu có đối thủ rồi. Chỉ cần có hai bang trở lên cùng tồn tại, thì cạnh tranh là việc không thể nào tránh khỏi.

Trong trò chơi này thì cạnh tranh cái gì?

Cạnh tranh thứ hạng, cạnh tranh thành tựu, cạnh tranh thực lực,... Nói tóm lại là, bất kể lĩnh vực gì chỉ cần có tâm phân cao thấp, đánh nhau chỉ còn là chuyện một sớm một chiều mà thôi.

Hồng Liệt xem xét tình hình một chút, nói với bọn họ:

"Thiên Hạ Đại Đồng, người lập tên là Bách Diện Quỷ, cấp 40, không có nhiều thông tin. Bang vừa lập ra đã tuyển đủ năm mươi người, có vẻ giống như chúng ta đã lập kế hoạch từ trước. Trước khi cập nhật cấp 40, có thông tin về một người tên Bách Diện Quỷ dẫn đội đi Thủy Thần Cung nhưng thất bại. Xem tình hình thì đã bị chúng ta nẫng tay trên rồi."

"Chắc chắn bọn họ sẽ không hòa nhã với bang mình. Mọi người cẩn thận một chút, đừng tiếp xúc quá nhiều."

Bạch Long Vương nhìn mấy tờ tài liệu Hồng Liệt thu thập được, cảm thấy không ngạc nhiên lắm.

Như đã nói, việc các bang hội khác mọc lên là điều bọn họ đã dự đoán. Đạt đến cấp 40, Thủy Thần Cung đã không còn là phó bản có tính thử thách cao nữa.

"Chúng ta vẫn có lợi thế nhất định, đầu tiên là đã khai hoang được khu vực thứ nhất. Tôi cảm thấy chúng ta nên đẩy mạnh khai hoang, sớm hoàn thành khu vực thứ hai, bảo trì khoảng cách với những bang khác."

"Cửa truyền tống đã được mở ra, hiện tại chúng ta có thể di chuyển vào phó bản bất cứ lúc nào." Hồng Liệt nâng kính, mở ra một vài hình ảnh cho mọi người cùng nhìn. "Sáng nay vài thành viên đã vào thám thính thử khu vực thứ hai, địa hình nơi đó đại khái như thế này..."

Từ đồng cỏ lớn đi về hướng Bắc một chút, đất đai bắt đầu biến đổi, thấp hơn trước khá nhiều. Núi đá bắt đầu hiện ra, san sát nhau nhìn không thấy điểm dừng. Ở giữa hình ảnh là một hẻm núi, hai bên cao chót vót, có thể nhìn thấy một vài cửa hang động.

"Rộng lớn như thế này, bảy mươi người chúng ta e là không thể khám phá hết được trong vòng một tuần."

Bạch Long Vương tính toán một chút, quay sang nói với mọi người:

"Khu vực rộng lớn như thế này biểu thị có rất nhiều quái thú đang chờ mọi người, là cơ hội tốt cho những ai cần luyện cấp, tích trữ kinh nghiệm. Trước tiên cứ thay phiên nhau vào phó bản, có phát hiện gì liền thông báo cho mọi người."

Mọi người gật đầu với nhau, biểu thị đã rõ rồi. Ai nấy đều muốn vào phó bản xem thử, nhưng tình thế này không thể muốn đi là đi được. Một vài người chơi nghề cuộc sống đã sớm chạy đi sưu tầm nguyên liệu, muốn chuẩn bị tốt một chút.

Đinh Không Không mới vào bang cũng đã rất hăng hái, nghe đến bọn họ đã mở được khu vực thứ hai của phó bản khai hoang, lập tức liền ồn ào muốn kéo Thiệu Tây vào bên trong xem thử.

Thiệu Tây một lòng chỉ muốn vẽ tranh, cấp độ có hơi thấp một chút, chỉ mới hai mươi mấy. Đây đích thực là một cơ hội tốt để luyện cấp, vì vậy liền tùy theo Đinh Không Không muốn làm gì thì làm.

Đương nhiên hai người không đi riêng, mà còn theo vài người nữa tạo thành một đội. Vài người nữa là ai? Cải Trắng Đầy Đường, Hồng Hồng Hỏa Hỏa, Ngân Sương và Mitchell.

"Em cẩn thận một chút, nếu gặp phải thứ gì khó đối quá phó thì nên bỏ chạy ngay."

Bạch Long Vương còn bận một số chuyện, chưa thể đi chung với Ngân Sương được, chỉ có thể xoa đầu cậu dặn dò như vậy.

"Tôi nhận được mấy nhiệm vụ bang hội hơi phiền phức, chắc phải đến hôm sau với vào phó bản được."

Ngân Sương mặt vô biểu tình, để yên cho Bạch Long Vương xoa đầu, có chút mất tự nhiên. Lúc sau mới khẽ chào tạm biệt người ta rồi theo đội ngũ truyền tống vào phó bản.

Đoàn người được truyền tống đến vị trí mà bọn họ hạ Hỏa Diễm Tuyết Điêu lần trước, lúc này đã xuất hiện một cây cột to kí hiệu địa điểm truyền tống. Muốn đi đến vùng hẻm núi kia, thì phải cuốc bộ một chút, đi xuyên đồng cỏ về hướng Bắc mới đến được.

Liên tục đi hơn hai tiếng đồng hồ, rốt cuộc vùng núi đá mới hiện lên trước mắt bọn họ.

Lần này đoàn người vào phó bản có hơn bốn mươi, chia thành mấy đội ngũ nhỏ. Mục đích cũng không phải đánh boss, mà là thám thính địa hình một chút, đánh một số tiểu quái lấy kinh nghiệm. Bọn họ tùy thời điểm có thể liên lạc với nhau, không sợ bị lạc.

"Bên ngoài thoạt nhìn không có gì thú vị, hay là vào hang động chơi đi?"

Cải Trắng Đầy Đường nhìn một cửa động trên vách đá, nói muốn vào trong thăm quan. Hồng Hồng Hỏa Hỏa cười hì hì trêu chọc:

"Vào trong lỡ đâu gặp quái thú, một mình cậu chẳng phải sẽ chấn sập luôn cả hang động sao?"

Đinh Không Không đối với đề nghị này không có ý kiến gì, dù sao đi đâu cũng được miễn có quái để luyện cấp là tốt rồi. Nhưng mà... một cái cửa hang chơ vơ giữa vách núi, không nhìn ra chỗ nào để đặt chân, thì bọn họ lên bằng cách nào?

"Đi lên bằng cách nào đây? Trèo lên sao?"

Anh thợ may kiêm cung tiễn thủ đã sớm lấy ra cung tên của mình, ở đuôi mũi tên có cột dây thừng. Mũi tên sắt bắn ra một phát liền gắn chặt vào vách núi, Mitchell dựa vào dây thừng, thoăn thoắt leo lên trên, gần đến nơi lại ùng sức nhảy một phát lọt luôn vào cửa động.

"Ái chà, Mitchell cũng lợi hại quá chứ?"

Đinh Không Không thấy người đã vào hang động, liền nhìn qua Thiệu Tây nhà mình, nháy mắt chọc chọc eo người ta. Thiệu Tây bĩu môi, từ trong hành trang lấy ra một quyển trục. Mở ra xem một chút, mới phát hiện thứ này lại là một quyển bách điểu đồ! Trên mặt giấy vẽ vô số các loại chim muông, tuy vẽ bằng mực nước nhưng rất giống thật.

Thiệu Tây phất nhẹ quyển trục, lập tức một con tiên hạc cực lớn bay ra, trực tiếp làm bọn Ngân Sương, Cải Trắng Đầy Đường, Hồng Hồng Hỏa Hỏa chấn kinh. Đinh Không Không và thân mật nhà mình trèo lên lưng tiên hạc, được chở đến tận cửa hang động. Tiên hạc hoàn thành xong nhiệm vụ, liền hóa thành nét mực tiêu thất trong không trung.

Cái này lợi hại!

Đúng là không thể nhìn người chỉ bằng bề ngoài! Thiệu Tây cấp thấp chỉ thích vẽ tranh, không ngờ còn có bản lĩnh như vậy!

Ngân Sương còn đang thắc mắc người ta học kỹ năng ở đâu, thì Hồng Hồng Hỏa Hỏa đã biến thành điểu nhân, cắp lấy Cải Trắng Đầy Đường bay vào hang động.

Còn cậu sẽ lên bằng cách nào?

Rất dễ dàng!

Từ dưới chân Ngân Sương lóe lên ánh sáng xanh, một cột băng chậm rãi mọc lên, nâng Ngân Sương đến trước cửa động. Ngân Sương không mất chút sức lực nào bước vào hang, cảm thấy mình thật sự không phô trương được như mấy người này...

"Ngân Sương! Cậu mau đến nhìn xem này!"

Ngân Sương tiến về phía trước, rất nhanh đã thấy được Hồng Hồng Hỏa Hỏa và Mitchell hai mắt tỏa sáng, đang kích động chỉ tay lên vách tường. Trên tường hang động là vô số màng nhện trắng tinh, cơ hồ phủ kín hết một góc hang động.

"Mạng nhện! Có thể làm thành tơ nhện! Nguyên liệu may mặc trung cấp, lại còn có phẩm chất hoàn mỹ!"

Thợ may Mitchell vui đến điên rồi, tay chạm vào tơ nhẹn dinh dính, cảm thấy mình đang chạm vào một đống tiền. Thứ tơ nhện này cũng giống như lông tuyết điêu, là vật phẩm hiếm thấy, thường chỉ có thể thu thập từ mấy loại quái hình nhện. Hiện tại tìm ra được, lại còn đầy cả một mảng! Nếu tính đúng, thì có thể làm thành mấy bó tơ lớn, đủ may hơn mười bộ quần áo chất lượng tốt!

"Mạng nhện ở đây, vậy nhện đâu?"

Giọng nói lạnh lẽo của Ngân Sương lọt vào tai mọi người, trùng hợp gió thổi vào hang động, tạo nên tiếng u u quỷ dị.

"Nhện...?"

"Mạng nhện lớn như thế này, thì con nhện làm ra phải to đến mức nào?"

Hồng Hồng Hỏa Hỏa sợ nhất là côn trùng, lập tức cảm thấy sau gáy lành lạnh. Lại nghe trên trần hang động có tiếng gì đó sột soạt...

Cô vừa ngẩng đầu lên, thấy được một đống nhện đang bò bên trên, con nào con nấy to như con chó. Một con vừa vặn trên đỉnh đầu Hồng Hồng Hỏa Hỏa, hai chân mang vuốt độc nhào xuống muốn tấn công kẻ xâm phạm lãnh địa của mình.

"Cẩn thận!"

Cải Trắng Đầy Đường đứng ngay cạnh Hồng Hồng Hỏa Hỏa lập tức phản ứng, kéo cô bạn về phía mình, đại đao vươn lên chắn lại công kích của quái nhện.

Ở bên kia mọi người cũng đã bị nhện tấn công. Đinh Không Không lấy ra gậy sắt, xoay vòng vòng đánh bay mấy con nhện đang nhào về phía mình, bảo hộ Thiệu Tây đang nấp sau lưng. Mitchell nhảy về sau mấy bước, một mũi tên bay ra xuyên qua người con nhện vừa rơi xuống. Phần bụng của nó bị mũi tên găm phải, nổ tung bắn tung tóe một thứ chất lỏng màu xanh.

Thứ chất lỏng kia bắn xuống đất, liền nghe thấy một tiếng xè xè, mùi khai ngai ngái bốc lên. Nền đá phía dưới thế mà bị ăn mòn, lún xuống đến gần một gang tay.

"Là độc! Đừng để dính trúng!"

Ngân Sương vốn đã triệu ra mấy chục mảnh băng sắc bén, thấy được nhện này chết rồi còn có bắn độc tung tóe khắp nơi, mà loại độc này nhìn qua rất lợi hại! Cậu lập tức thu hồi mảnh đao băng của mình, xoay người đóng băng mấy con nhện đang nhào tới rồi hô "kết" một tiếng, nhện gì đó đã hóa thành bột phấn.

Xem ra nhện này không có sức phòng thủ, chỉ một mũi tên đã có thể bắn chết, cậu dùng ma pháp sơ cấp cũng có thể dễ dàng đóng băng giết nó rồi. Công kích cao, có nọc độc, phòng thủ thấp, hừm, đủ công bằng.

"Hồng Hồng Hỏa Hỏa, đốt thử một chút xem sao đi."

Hồng Hồng Hỏa Hỏa được cứu nguy, lập tức chạy đến bên cạnh Ngân Sương. Trong tay cô nàng biến ra một con hỏa xà phiên bản thu nhỏ, bộ dạng giống hệt chỉ là kích cỡ mini mà thôi. Hỏa xà được gọi ra, lập tức hướng về đám nhện trên tường mà phun lửa.

Côn trùng nào mà không sợ lửa chứ? Chắc là cũng có đi, nhưng không phải đám nhện này. Từng con từng con một bị lửa của hỏa xà thiêu cho đen thui, phát ra tiếng xè xè gay gắt, nhện độc nháy mắt biến thành nhện nướng, thay nhau liên tục rớt xuống đất.

"Ấy! Tơ nhện!"

Mitchell hô lên một tiếng, chỉ về mấy cái mạng nhện chung quanh đã bắt lửa, ánh đỏ lập tức lan ra khắp nơi. Không tới mười giây sau, toàn bộ mạng nhện đã bị thiêu sạch, hóa thành tro rơi xuống đất.

Hồng Hồng Hỏa Hỏa thu hồi hỏa xà, có chút áy náy nhìn Mitchell đang dậm chân tiếc của.

"Là lỗi của tớ, điều khiển lửa không thuần thục lắm..."

"Không sao."

Ngân Sương mặt không đổi sắc, bắt đầu liên lạc với Hồng Liệt.

Hồng Liệt là bang phó, tình hình trong phó bản như thế nào thì nên báo cáo lại cho anh ta, anh ta sẽ tổng hợp thông tin rồi truyền cho tất cả mọi người.

"Bên chúng tôi gặp quái hình nhện, cấp 30, công kích cao, phòng thủ yếu, khi đánh vỡ có thể bắn ra độc tố có tính ăn mòn. Mấy con này để lại mạng nhện trong động, là nguyên liệu nghề cuộc sống có giá trị cao."

"Đã biết, cảm ơn cô đã thông báo. Tôi sẽ truyền tin cho mọi người."

Trở lại với Hồng Hồng Hỏa Hỏa và Mitchell mặt buồn thiu, Ngân Sương kéo hai người trở lại, chỉ về phía con đường sâu trong hang động.

"Đừng tiếc, còn rất nhiều. Tơ và nhện đều đủ."

Chỉ thấy sâu bên trong hang động, vô số mạng nhện được treo trên thành hang. Ở khu vực tối tăm ánh sáng không chạm tới bên trong, ẩn ẩn có thể nhìn thấy mấy đôi mắt phát sáng đỏ rực, cùng nghe được tiếng sột soạt rợn người.

"Má ơi! Thật là đáng sợ!"

Hồng Hồng Hỏa Hỏa rợn hết cả tóc gáy, vội vàng trốn sau lưng Ngân Sương. Cải Trắng Đầy Đường xem như không sợ con trùng, nhưng nhìn thấy một đám ánh đỏ cũng phải nổi da gà.

Ba người còn lại rất tốt, Mitchell nhìn đám tơ nhện trắng tinh, hai mắt phát sáng như đèn pha ô tô, thiếu điều chỉ muốn chạy tới thu thập ngay lập tức. Đinh Không Không còn đang bận hỏi han Thiệu Tây. Mấy con nhện vừa rồi thế mà cho lượng kinh nghiệm không tồi, Thiệu Tây đã tăng lên được một cấp rồi!

Anh ta quay sang nhìn đống nhện, như đang nhìn một đống thịt béo bở.

"Trước tiên đừng manh động, chờ mọi người đến rồi bàn kỹ hơn. Mấy con nhện này nếu đánh tùy tiện sẽ hủy luôn cả tơ nhện đấy."

Ngân Sương nhìn về phía ánh đỏ, nghiêng đầu cảm thấy có thứ gì đó rất đáng ngờ ở ngay trước mắt đang chờ đợi bọn họ.

Phải làm sao đây?