Lâm Uyên Hành

Chương 67: Ngươi quá yếu



Trên mặt Thánh công tử Bạch Nguyệt Lâu mỉm cười, nhìn Hoa Hồ đang đi về phía mình, Hoa Hồ đứng vững bước chân, khom người nói.

- Sĩ tử Hoa Hộc, xin mời Thánh công tử chỉ giáo.

Thánh công tử Bạch Nguyệt Lâu hoàn lễ.

- So sánh đồng bạn của ngươi, các hạ nho nhã lễ độ, có phong thái quân tử. Chỉ là, nếu như mấy vị không có nắm chắc tất thắng, vì sao không liên thủ vây công ta?

- Sĩ tử nông thôn, cũng có khí tiết.

Hoa Hồ thẳng lưng eo, nghiêm nghị nói.

- Bạn học ta cũng không phải không nắm chắc thắng ngươi, mà thắng ngươi trả đại giới quá lớn, sẽ có khả năng thua khi đối mặt với chiến đấu phía sau. Hắn chưa từng thấy qua Thánh Nhân Nhật Nguyệt Điệp Bích Dưỡng Khí Thiên, ta đến xò xét một phen, để hắn nghiên cứu một chút, mới có thể dư lực đối phó địch nhân phía sau.

Bạch Nguyệt Lâu lườm Tô Vân, cười nói.

- Các hạ thuận mắt hơn hắn rất nhiều. Hắn chính là một nông thôn mọi rợ, mà các hạ thì là quân tử, nho sĩ, như gió xuân ấm áp.

Hoa Hồ nói,

- Ngươi sai. Học vấn bạn học ta còn trên ta, nếu không có vị Chu bá kia bởi vì thanh danh của ngươi mà hạ độc thủ đối với đệ đệ ta, bạn học ta cũng sẽ không tức giận mà người làm nhục thanh danh ngươi trước mặt mọi.

- Chu bá?

Bạch Nguyệt Lâu kinh ngạc, thoảng suy tư một chút, nói.

- Ta hiểu được, chuyện này là ta sai, cũng khó trách ta bị đánh. Ta đã không còn nộ khí đối với đồng môn ngươi, chỉ có tâm đọ sức. Mời!

Thể nội Hoa Hồ truyền đến lôi âm, Hồng Lô Thiện Biến thôi động đến cực hạn, giơ tay lên nói.

- Mời!

Thân thể Bạch Nguyệt Lâu hơi rung, khí huyết tuôn ra, chung quanh hắn lập tức trở nên sáng lên, trong mi tâm thiêu đốt lên một vòng liệt nhật tản mát ra ánh sáng nóng rực!

Vầng liệt nhật do khí huyết biến thành bay ra, đồng thời sau gáy của hắn cũng có một vòng minh nguyệt phát ra ánh sáng yếu ớt lạnh lùng bay ra.

Nhật nguyệt lấy một loại quy luật kỳ dị quay chung quanh hắn, rèn luyện thân thể hắn, tăng lên tu vi hắn, đồng thời vận hành nhật nguyệt, không bàn mà hợp Âm Dương, hiển nhiên chiêu pháp Nhật Nguyệt Điệp Bích cũng có quan hệ cùng nhật nguyệt vận hành!

Nhật Nguyệt Điệp Bích, công pháp Trúc Cơ - một loại công cùng pháp một thể duy nhất trước mắt đã biết!

Đột nhiên, cách đó không xa Tô Vân khoanh chân ngồi xuống, trầm giọng nói.

- Ngồi xuống!

Soạt!

Ly Tiểu Phàm, Hồ Bất Bình cùng Thanh Khâu Nguyệt ngồi xếp bằng ở bên cạnh hắn, Tô Vân thấp giọng nói.

- Cùng một chỗ nghiên cứu hắn!

Ba tiểu oa nhi tức giận trừng to mắt, nhìn chằm chằm Bạch Nguyệt Lâu, chuẩn bị ghi chép ảo diệu chiêu thức.

Một bên khác, dưới chân Hoa Hồ khẽ động, như mũi tên rời cung vọt tới.

Công pháp của hắn là Hồng Lô Thiện Biến, chuyển bước đồng thời hóa thành Tiên Viên Dưỡng Khí Thiên, người như Linh Viên nhảy vọt, cất bước bay lên không, hai tay chấn động ở giữa không trung, thi triển ra thân pháp Dạ Phiến Hàng Đô Hỏa trong Tất Phương Biến của Tất Phương Thần Hành Dưỡng Khí Thiên!

Thế trùng kích lập tức hóa thành thế nghiêng hướng đâm xuyên xuống phía dưới, tốc độ tăng nhiều, từ không trung thẳng đến Bạch Nguyệt Lâu!

Bạch Nguyệt Lâu triệt thoái phía sau một bước, khí huyết biến hóa theo chiêu thức Hoa Hồ, thời gian nháy mắt hắn đã hai lần cải biến khí huyết.

Loại biến hóa này là vận hành của nhật nguyệt, Âm Dương biến hóa để khí thế của hắn trong nháy mắt từ cương liệt như lửa hóa thành ôn nhu như nước.

Không ngờ lúc Hoa Hồ sắp giết tới trước mặt hắn, công pháp lại biến, hóa thành khí thế của rồng bay, Giao Long Xuất Uyên, bàn tay khẽ chụp, như một con rồng đang phẫn nộ vọt tới!

Khí tức Bạch Nguyệt Lâu tùy theo đối phương mà biến hóa, đưa tay để vầng trăng sáng hiện ra phía trước, mặt trời to lớn ở phía sau, âm cùng dương lần nữa biến đổi, nghênh tiếp một kích của Hoa Hồ!

Một chiêu Giao Long Xuất Uyên này, khí huyết Hoa Hồ biến thành Giao Long theo tay phải của hắn cắn chặt minh nguyệt, phảng phất như rồng hí châu, lực lượng khổng lồ áp bách làm Bạch Nguyệt Lâu lui lại hơn mười bước.

Bạch Nguyệt Lâu vận chuyển khí huyết, mặt trời lớn từ bên tay trái đẩy về phía trước, Hoa Hồ xoay người, hai tay như cánh, khí huyết như đao, người chuyển động giữa không trung, xuy xuy xuy liên tục bổ không biết bao nhiêu đao vào trên vầng mặt trời kia kia!

Tất Phương Biến chiêu thứ năm, Đan Hà Tế Nhật Hành.

Hắn học được sáu chiêu Tất Phương Biến mới hai ngày, nhưng hai ngày này là Tô Vân mang theo hắn tu hành, hai người thường xuyên thi triển kỹ năng hợp kích, có thể nói Tô Vân nắm tay dạy hắn.

Uy lực sáu chiêu Tất Phương Biến trong tay của hắn thi triển ra lớn hơn rất nhiều lần những sĩ tử chìm đắm môn công pháp này, thậm chí chiêu thức biến hóa càng thêm hoàn mỹ!

Sắc mặt Bạch Nguyệt Lâu như thường, lại lui một bước, chiêu pháp biến đổi, Nhật Nguyệt Lệ Thiên, múa lên từ bàn tay của hắn, vận chuyển xung quanh hắn, ngăn thế công Hoa Hồ lại, lại có mấy phần thần vận thần thông, uy lực kinh người!

Hoa Hồ hướng hắn xuất thủ, buộc hắn thi triển ra tuyệt học Nhật Nguyệt Điệp Bích Dưỡng Khí Thiên, để bọn người Tô Vân quan sát chiêu pháp hắn, nhưng đồng thời, hắn cũng có thể dòm ngó tuyệt học Tô Vân từ trên thân Hoa Hồ!

Mà hắn có thể vừa phá chiêu vừa không ngừng xác minh, bởi vậy cũng không vội đánh bại Hoa Hồ.

Tô Vân yên lặng ngồi, nhìn không chuyển mắt, nhìn chằm chằm động tác Bạch Nguyệt Lâu, cảm ứng khí huyết Bạch Nguyệt Lâu đang vận hành.

Hắn tiến vào trong Thiên Lâm Thượng Cảnh Đồ, dù cho bị phong ấn Linh giới, nhưng theo thói quen quan tưởng, bảy năm qua vẫn còn, trong đầu của hắn từ đầu đến cuối đều có một cái chuông đang không ngừng tính thời gian, mặc kệ chuông này có phải tính linh thần thông của hắn hay không.

Đây là quan tưởng về thời gian của hắn, sẽ không bởi vì Linh giới bị phong ấn mà phong ấn.

Trong tầm mắt của hắn, mọi cử động Bạch Nguyệt Lâu đều được chia làm hình ảnh liên tiếp, mỗi một giây, có 360 hình ảnh, tất cả hình ảnh nối liền cùng một chỗ, chính là chiêu thức Bạch Nguyệt Lâu thi triển Nhật Nguyệt Điệp Bích!

Thời gian mỗi một hình ảnh sử dụng hoàn toàn là thời gian thực.

Hắn lấy quan tưởng về thời gian của bản thân để phân giải chi tiết các chiêu thức của Nhật Nguyệt Điệp Bích!

Nhật Nguyệt Điệp Bích Dưỡng Khí Thiên là công, pháp một thể, công là võ công, pháp là tâm pháp. Chiêu thức võ công cùng tâm pháp nếu thành một thể, như vậy có thể tìm kiếm được quỹ tích vận hành tâm pháp Nhật Nguyệt Điệp Bích từ trong chiêu thức của Bạch Nguyệt Lâu!

Ánh mắt Tô Vân lom lom nhìn, thầm nghĩ.

- Trong thời gian ngắn như vậy, ta có thể tìm kiếm ra sơ hở công pháp của hắn, nhưng muốn suy luận ra Nhật Nguyệt Điệp Bích, vậy thì có chút khó khăn. Trừ phi mượn nhờ tiên đồ một thế giới khác...

Bạch Nguyệt Lâu giao phong cùng Hoa Hồ, tốc độ cực nhanh, trong khoảnh khắc ra tay hơn mười chiêu, Hoa Hồ cùng Bạch Nguyệt Lâu đều thi triển tán thủ, từ trong tán thủ suy luận ra chiêu thức hoàn chỉnh cực kỳ khó khăn, mà từ trong chiêu thức đẩy ngược ra công pháp khí huyết vận hành, cơ hồ là không có cách nào.

Tiên đồ có thể suy luận ra chiêu thức, tỉ như chiêu thức Tất Phương Biến, tiên đồ sẽ thông qua cảnh tượng hai con Tất Phương khi độ kiếp để bày ra.

Nhưng tiên đồ có thể suy luận ra tâm pháp hay không, Tô Vân không thể nào biết được.

Mà mượn nhờ tiên đồ sẽ có hung hiểm cực lớn.

Theo số lần Tô Vân vận dụng tiên đồ gia tăng, uy lực cùng tốc độ Tiên Kiếm cũng càng lúc càng nhanh, trước lúc thực lực tu vi không tăng lên trên diện rộng, lại lần nữa tiến vào tiên đồ chỉ sợ sẽ chết!

Nhất là, dưới tình huống Linh giới hắn bị Thiên Lâm Thượng Cảnh Đồ phong ấn, tu vi bị phong ấn hơn phân nửa, càng tự tìm đường chết.

Đã như vậy, trước suy luận ra chiêu thức, tìm kiếm sơ hở từ trong chiêu thức!

Tô Vân đứng dậy, chuyển bước, từ phương vị khác nhau quan sát Thánh công tử Bạch Nguyệt Lâu. Đầu óc của hắn trở nên sinh động không gì sánh được, một vài bức hình trong đầu ở vòng tích tắc dần dần trở nên sáng tỏ, Bạch Nguyệt Lâu lập tức như sống lại, trong mỗi một giây Bạch Nguyệt Lâu thi triển Nhật Nguyệt Điệp Bích, hiện ra hết những ảo diệu của các chiêu thức này!

Nhật Nguyệt Điệp Bích, Âm Dương biến hóa, có chút tương tự cùng diễn biến Âm Dương trong Hồng Lô Thiện Biến, Âm Dương diễn biến tạo hóa làm công, chính là biện pháp biến hóa Âm Dương tăng cao tu vi pháp lực. Bất quá, Hồng Lô Thiện Biến không có chiêu thức tương ứng, mà lấy Ngạc Long Ngâm dùng thành tâm pháp.

Tô Vân đột nhiên có một loại minh ngộ, Trúc Cơ công pháp Hồng Lô Thiện Biến của Thiên Đạo viện, sở dĩ lựa chọn Ngạc Long Ngâm chính bởi vì rất dễ dàng tìm thấy loài Ngạc Long này!

Bởi vì dễ dàng tìm thấy, cho nên thuận tiện đệ tử truy đến ngọn nguồn, hiểu rõ cấu tạo thân thể Ngạc Long, quan tưởng ra Ngạc Long sẽ mạnh hơn!

Bất quá cũng bởi vì loại lựa chọn này để chiêu thức Ngạc Long Ngâm cũng không thể hoàn mỹ phát huy ra uy lực của tâm pháp Hồng Lô Thiện Biến.

Mà tâm pháp Nhật Nguyệt Điệp Bích Dưỡng Khí Thiên tuy có đường vận hành khác nhau lại có cùng chung ý niệm với Hồng Lô Thiện Biến, điểm cường đại của môn tâm pháp này ở chỗ, tâm pháp và chiêu thức hoàn mỹ thống nhất!

Sắc mặt Tô Vân lộ vẻ cổ quái.

- Càng thêm mấu chốt chính là, loại chiêu thức này chỉ sợ có thể hoàn mỹ phù hợp cùng Hồng Lô Thiện Biến. Nếu như lấy tâm pháp Hồng Lô Thiện Biến thôi động chiêu thức Nhật Nguyệt Điệp Bích...

Nhật Nguyệt Điệp Bích cũng có sáu chiêu, theo thứ tự là Nhật Nguyệt Lệ Thiên, Âm Dương Thiện Biến, Ô Phi Thỏ Tẩu, Hòa Quang Đồng Trần, Khí Quán Nhật Nguyệt, Nhật Nguyệt Điệp Bích.

Tô Vân thông qua phân tích chi tiết động tác của Bạch Nguyệt Lâu, phi tốc suy luận ra sáu chiêu Nhật Nguyệt Điệp Bích.

- Nhị ca, ta nghiên cứu xong!

Tô Vân bỗng nhiên ngẩng đầu, cao giọng nói.

Tinh thần Hoa Hồ đại chấn, cười ha ha một tiếng, lại khó kiên trì, bị Bạch Nguyệt Lâu tung một chiêu Khí Quán Nhật Nguyệt đánh trúng ngực, thân thể giữa không trung dần trở nên trong suốt, biến mất.

Lúc trước hắn bạo phát hết sức, có ý đồ đoạt công, lấy thế công mãnh liệt đè Thánh công tử Bạch Nguyệt Lâu, nhưng một đợt thế công này cũng không tạo thành tổn thương cho Bạch Nguyệt Lâu, ngược lại làm cho thương thế của hắn bộc phát.

Hắn có thể kiên trì đến bây giờ, toàn bằng một cỗ ngạo khí trong lồng ngực chèo chống, chính để Tô Vân có đầy đủ thời gian nghiên cứu ảo diệu của Nhật Nguyệt Điệp Bích.

Tô Vân cũng lo lắng hắn thương càng thêm thương, cho nên tìm hiểu được sáu chiêu Nhật Nguyệt Điệp Bích liền lập tức mở miệng để Hoa Hồ yên tâm, miễn cho thương thế hắn tăng thêm.

Bạch Nguyệt Lâu đánh bại Hoa Hồ, xoay người nhìn Tô Vân, mỉm cười nói.

- Ta cũng không dùng thủ đoạn mạnh nhất trực tiếp đào thải hắn, tương phản, ta thông qua việc đối chiến cùng hắn, triển lộ chiêu thức Nhật Nguyệt Điệp Bích cho ngươi thấy để miêu tả sự cường đại của mình.

Tô Vân hoạt động gân cốt, đi ra phía trước, nói.

- Ngươi cũng quan sát chiêu thức ta thông qua việc giao thủ cùng Nhị ca.

Bạch Nguyệt Lâu chắp hai tay sau lưng, nhìn về phía Tô Vân nơi xa, hẳn nhớ tới Thánh Nhân lão sư của mình, không tự chủ được lộ ra thần sắc sùng kính.

- Ta bái Thánh Nhân làm thầy, Thánh Nhân cũng không có lập tức truyền thụ cho ta Nhật Nguyệt Điệp Bích Dưỡng Khí Thiên, mà muốn ta theo hắn học kinh điển của các cựu thánh. Ta học bốn năm, Thánh Nhân lúc này mới truyền thụ cho ta Nhật Nguyệt Điệp Bích. Ta tu luyện, mới phát hiện Nhật Nguyệt Điệp Bích Dưỡng Khí Thiên cực kỳ gian nan vậy mà trở nên đơn giản như vậy.

Hắn di động ánh mắt, rơi trên người Tô Vân, đột nhiên di động bước chân, như thỏ đi quạ bay, thân pháp mau lẹ quỷ dị không gì sánh được, trong chớp mắt đã tới sau lưng Tô Vân, quát.

- Từ đó về sau, ta phát hiện có cơ sở này, bất luận chiêu pháp Trúc Cơ gì, ta nhìn một lần thì đã có thể học được!

Hắn bộc phát khí huyết, thi triển Giao Long Ngâm, khí huyết hóa thành Giao Long, quấn quanh Tô Vân.

Ngay tại thời gian hắn động thủ, hai tay Tô Vân xê dịch một phần, tay trái là mặt trời tay phải là mặt trăng, tay phải nắm mặt trăng xuyên qua Giao Long Ngâm, đánh vào ngực Bạch Nguyệt Lâu!

Tay trái của hắn nắm mặt trời đón đầu rồng Bạch Nguyệt Lâu đánh tới, Khí Huyết Giao Long nổ tung, bị đánh thành một đoàn khí huyết tiêu tán.

Ngươi quá yếu!

Tô Vân dậm chân, dựa vào vai, đầu vai phải đâm vào ngực Bạch Nguyệt Lâu, đầu vai truyền đến một tiếng long ngâm, một chiêu này rõ ràng là Giao Long Xuất Uyên, chỉ là lấy đầu vai thay tay thi triển!

Bạch Nguyệt Lâu trúng một Âm Dương Thiện Biến, bị tay phải nắm mặt trăng khoác lên trên xương ngực, đánh gãy xương ngực, để khoang xương ngực cùng xương sườn hao tổn, xương sụn tróc ra.

Giờ phút này, vai phải Tô Vân va chạm vào, bộ ngực hắn lập tức sụp đổ, mười hai cây xương sườn không cách nào kết nối bảo hộ khoang xương ngực.

Hắn biết không ổn, đang muốn lui lại, bên tai truyền đến âm thanh của Tô Vân.

- Ngươi dùng bốn năm học kinh điển của cựu Thánh, nhưng ta chỉ dùng thời gian ba năm đã mượn dùng chúng luyện thành tính linh thần thông. Ngươi kém ta quá nhiều, ai cho ngươi dũng khí thi triển chiêu pháp của ta ở trước mặt ta?

Bạch Nguyệt Lâu nhìn thấy Tô Vân thi triển ra chiêu thứ sáu Nhật Nguyệt Điệp Bích của mình liền biết không ổn.

Oanh!

Hắn bị Nhật Nguyệt Điệp Bích treo trên bầu trời, xương sườn hắn đứt gãy, lúc trọng lực lượng ẩn giấu trong Nhật Nguyệt Điệp Bích trùng kích vào cơ thể hắn, từng cây xương sườn đâm về trái tim!

Nhưng vào lúc này, thân thể của hắn mờ đi, biến mất khỏi Thiên Lâm Thượng Cảnh Đồ, thanh âm Tô Vân truyền đến:

- Nhị ca của ta nói nghiên cứu ngươi, là nghiên cứu ngươi thật. Nhật Nguyệt Điệp Bích Ta tìm hiểu được càng tốt hơn ngươi...

Bạch Nguyệt Lâu biến mất.