Lâm Uyên Hành

Chương 89: Lòng đất thành kiếp tro



Trên không Thành kiếp tro, một đạo dây thừng thẳng tắp nổi bồng bềnh giữa không trung, kéo ra thành chữ Nhất, Tô Vân đứng trên dây thừng, nhìn xuống hướng thành kiếp tro bên dưới.

Thành kiếp tro rất lớn, một phần bị vùi lấp bên trong kiếp tro, diện tích toà thành thị dưới lòng đất này vừa vặn tương đương với diện tích thành Sóc Phương!

Bát ngát như thế thành thị lại bị chôn bên trong đá đen, làm người ta rung động.

Xưởng kiếp tro, thợ mỏ đang khai thác, đều khai thác dọc theo tường thành, tìm đến cửa thành, một đường đi vào thành.

Ngoài tường thành thành kiếp tro đã bị khai thác xong, đó là mặt tường nghiêng đen xì, lạnh như băng, giống như kim loại đen luyện chế mà thành, mặt ngoài tường thành có ấn ký hình tròn to lớn, có chút giống hình dáng thân thể quái kiếp tro, không biết đồ đằng quái kiếp tro sùng bái hay trận pháp hoặc phù văn.

- Thời đại văn minh trước, lưu lại dấu vết, có một loại tráng lệ rất khác.

Tô Vân thầm nghĩ.

Hắn nhìn qua quần thể trụ đồng của các tòa lầu cao Sóc Phương đang rủ xuống, nơi đó là trong thành thành kiếp tro, thành Sóc Phương có đến ba mươi sáu quần thể lầu cao, bị các đại gia tộc, quan phủ cùng với bốn đại học cung nắm giữ trong tay.

Những quần thể lầu cao rủ xuống quần thể trụ đồng vừa vặn rơi vào địa phương cực kỳ quan trọng trong thành kiếp tro, bởi vì nơi đó có từng tòa cung điện cổ xưa đen ngòm trong thành kiếp tro!

Thành kiếp tro có ba mươi sáu quần thể cung điện, đều bị quần thể trụ đồng trấn áp, không ai ngoại lệ!

- Lâu Ban Than Hữu quả thực đang trấn áp thứ gì đó! Bất quá, Lâu Ban Than Hữu nói khối gỗ nhỏ là một chìa khoá, điều này có ý gì? Nếu là chìa khoá, như vậy nhất định phải có khóa mới đúng. Khóa ở đâu?

Tô Vân quan sát tỉ mỉ bố cục thành kiếp tro, tinh tế tìm kiếm, chỉ thấy phần lớn kiếp tro trong thành kiếp tro đều không bị khai thác, thợ mỏ khai thác chủ yếu là ở ngoại thành cùng từng đầu khu phố nội thành, những khu phố này được bài bố rất có quy tắc!

Trong lòng Tô Vân khẽ nhúc nhích, những khu phố này thông đến từng cung điện trong thành, tựa như đồng dạng với cấu tạo thân thể của quái kiếp tro, hình thành các đường vân!

Từ trên không nhìn xuống, bố cục thành thị trong thành kiếp tro vừa vặn giống như ba mươi sáu cái bánh xe to to nhỏ nhỏ, khu phố chính là nan hoa (*).

[* Nan hoa: Bộ phận hình thanh dài nối trục bánh xe với vành bánh]

Mục tiêu thợ mỏ khai thác rất chuẩn xác, chính là kiếp tro ba mươi sáu tòa cung điện trong thành!

- Mà ba mươi sáu tòa cung điện trong thành chắc cũng là từng cái nan hoa, những này nan hoa thông đến cùng một nơi. Mà nơi này, có khả năng chính là ổ khóa mà Lâu Ban Than Hữu nói tới!

Tô Vân quan sát tinh tế một hồi, nếu như liên tiếp ba mươi sáu tòa cung điện lại với nhau, như vậy tất cả sẽ giao thoa lại một điểm!

Ánh mắt của hắn nhìn về phía một ngọn núi kiếp tro trong thành, đem ba mươi sáu tòa cung điện kiếp tro hình thành vòng tròn xem như bánh xe, liên kết hai bên với nhau xem như nan hoa, điểm trung tâm chính là ngọn núi kiếp tro này!

Nhưng vào lúc này, Tô Vân nhìn thấy đã có một đầu khu phố trong thành kiếp tro đã được khai thác, mà con đường này thông đến núi kiếp tro!

Kiếp tro trong thành kiếp tro đủ để Sóc Phương dùng mấy trăm năm, Đồng gia xây dựng xưởng kiếp tro hoàn toàn không cần phải khai quật kiếp tro nội thành, vẻn vẹn kiếp tro ngoại thành đã đủ dùng cho trăm năm!

Sở dĩ khai thác vào trong thành, hiển nhiên có mưu đồ khác!

- Cũng nói, người của Đồng gia đã phát hiện bí mật ba mươi sáu cung điện trong thành kiếp tro rất sớm, bọn họ khai thác ngọn núi kiếp tro này để thử khai quật huyền bí trong đó!

Đồng tử Tô Vân đột nhiên chợt co lại, chỉ thấy trong thành kiếp tro, ngoại trừ xe chở quáng bình thường ra, thế mà còn có xe Phụ Sơn thú!

Trong thành, mười thợ mỏ dùng ròng rọc dây thừng thép treo một tảng đá lớn màu đen, trên lưng Phụ Sơn thú lại có một cái khung lớn được đan bằng tám cọc gỗ khổng lồ, trói chặt chẽ vững vàng, bên trong khung gỗ lớn có bốn năm thợ mỏ, đang kéo hắc thạch kia qua, đặt trên lưng Phụ Sơn thú.

Từ xa nhìn lại những hắc thạch kia giống như từng quan tài màu đen!

- Chẳng lẽ là cả khối kiếp tro? Không đúng...

Tô Vân đứng xa nhìn quanh, chỉ thấy Phụ Sơn thú cõng hắc thạch bước đi, hướng ra ngoài thành kiếp tro. Ái trên lưng Phụ Sơn thú kia thế mà còn có một linh sĩ đứng đó!

Tô Vân sở dĩ cho rằng hắn là linh sĩ bởi vì người này đã bày ra tính linh thần thông của bản thân, đó là một thần lô hình tròn, có ba chân, bốn phong nhãn, bên trong phong nhãn có thần điểu Tất Phương đang vỗ cánh bay lượn.

Lúc này đã có mấy con Phụ Sơn thú đi ra thành kiếp tro, trên lưng mỗi một đầu Phụ Sơn thú đều có một vị linh sĩ, giám sát Phụ Sơn thú, rất cẩn thận.

Cổ quái chính là, những Phụ Sơn thú này cũng không phải đi tới xưởng kiếp tro, mà đi về một phương hướng khác!

Trong lòng Tô Vân thầm buồn bực, cửa vào quặng mỏ, xưởng kiếp tro tự nhiên đều cùng một chỗ, không có cửa vào khác, mà xưởng kiếp tro của Đồng gia hết lần này tới lần khác lại có cửa vào khác!

Những Phụ Sơn thú này hiển nhiên đào lấy kiếp tro sau đó vụng trộm vận chuyển đến địa phương khác!

- Có điều, xưởng kiếp tro là sản nghiệp của Đồng gia, bọn họ có quyền khai thác mỏ kiếp tro, vì sao còn muốn lén lén lút lút?

Tô Vân càng thêm tò mò đối với xưởng kiếp tro, rõ ràng là đồ vật nhà mình, vì sao còn phải tốn tài lực, tốn sức lực lén lút vận đến địa phương khác, sợ bị người biết?

Những cự thạch màu đen kia đến cùng có phải mỏ kiếp tro hay không?

Nhưng vào lúc này, chân một đầu Phụ Sơn đột nhiên lảo đảo một cái, có lẽ giẫm trượt, ngã lệch lên mặt đất, hắc thạch bên trong khung gỗ trên lưng nhất thời tuột xuống, đập xuống đất!

Cự thạch màu đen vỡ ra, bị đập thành hai nửa, bên trong cự thạch, một còn quái kiếp tro bị lăn ra!

Tô Vân ngẩn ngơ, cự thạch kia không phải tảng đá, thế mà là thạch quan!

Thạch quan mai táng quái kiếp tro!

Nhưng mà vượt qua dự liệu của hắn, "Thi thể" quái kiếp tro kia đột nhiên nhúc nhích, tiếp đó loạng choà loạng choạng đứng lên, cánh chim sau lưng mở ra, muốn vỗ cánh bay lên!

Ngay thời điểm nó vỗ cánh, linh sĩ Đồng gia đứng trên lưng thú kịp thời phản ứng, Tất Phương thần lô móc ngược xuống, chụp quái kiếp tro kia vào trong lò.

Quái kiếp tro bị nhốt trong lò, trái xông phải đụng, thử thoát thân, chỉ tiếc thực lực linh sĩ cũng không thể coi thường, vững vàng áp chế nó.

Lại có mấy linh sĩ chạy tới, kêu lớn.

- Chịu đựng, đừng thả nó ra ngoài! Bằng không, con lừa trọc Văn Xương học cung sẽ nhân cơ hội mà tới vơ vét!

Mấy linh sĩ kia cũng là người Đồng gia nhưng tu phật, từng đạo thần thông phật quang đánh vào bên trong Tất Phương thần lô.

Tô Vân nhìn phút chốc, chỉ thấy Tất Phương thần lô tán đi, quái kiếp tro trong lò đã biến thành một pho tượng đá, không có sinh cơ.

Hắn đứng trên chỗ cao nghe, chỉ nghe mấy linh sĩ đang nghị luận.

- Đáng tiếc, chết một quái kiếp tro, hơn phân nửa sẽ bị trách phạt.

- Loại quái kiếp tro này cái gì cũng không sợ, chỉ sợ thần thông phật môn, chiếu một cái liền chết.

Truyện-được-thực-hiện-bởi-HámThiênTàThần

...

Tô Vân khẽ nhíu mày, nắm thần tiên tác dùng sức lắc một cái, thần tiên tác lập tức nhanh chóng rút ngắn.

Tô Vân nhất thời rơi xuống dưới, người thiếu niên giữa không trung, khí huyết thôi thúc kim sắc tiểu mộc chung, tiểu mộc chung phần phật hóa thành một đôi Tất Phương thần dực, cắm ở sau lưng, hắn phát động khí huyết, tràn vào bên trong hai cánh, vỗ cánh bay đi.

Phía dưới, mấy linh sĩ nghe được tiếng gió cánh chim vỗ, nhao nhao ngẩng đầu nhìn lại, nhưng cái gì cũng không thấy.

Tô Vân bay vào trong thành, dùng mộc chuông hóa thành cánh chim, duy trì tư thế phi hành, tương đương với một mực khởi động linh binh, cực kỳ tiêu hao nguyên khí.

Dùng linh binh phi hành, nguyên khí tiêu hao cực nhanh, hắn cũng có chút không chịu đựng nổi, tiếp tục tiêu hao nữa, hắn đoán bản thân bay lượn tới mặt đất thì nguyên khí sẽ tiêu hao đến bảy tám phần.

Hắn thôi thúc Hồng Lô Thiện Biến, khí huyết trong cơ thể vận chuyển, hồng lô trên vách bốn đại thần thánh nhất thời trở nên rõ ràng, liên kết cùng với bốn đại thần thánh nguyên khí bên trong hư không, giao cảm lẫn nhau.

Tô Vân lập tức phát giác được bốn đại thần thánh nguyên khí như bị tơ nhện dẫn dắt, hóa thành tia nước nhỏ không ngừng chảy vào trong hồng lô cơ thể mình, chuyển hóa làm nguyên khí của mình!

Như vậy, có thể tiếp nhận tốc độ khí huyết hao tổn.

Ngay tại thời điểm hắn thôi thúc Hồng Lô Thiện Biến Dưỡng Khí thiên, cảm ứng bốn đại thần thánh dẫn dắt bốn đại nguyên khí, bên trong một đại điện được mười mấy cây trụ đồng to lớn vây quanh trong thành, mười linh sĩ bao quanh một vị trung niên nam tử hơi có vẻ phúc hậu, giám sát thợ mỏ lôi từng khối hắc thạch quan ra đại điện.

Đột nhiên, phúc hậu trung niên nam tử kinh dị một tiếng, đi ra đại điện ngẩng đầu lên nhìn trời cao.

- La nhị gia, làm sao vậy?

Nho sĩ Đồng Hiên đi ra ngoài, dò hỏi.

Trung niên nam tử Đồng Khánh La ngẩng đầu nhìn lên, nói.

- Ta cảm ứng được nguyên khí di động khác thường trên không, rất mãnh liệt. Cổ quái, chẳng lẽ có người trà trộn vào đây?

Hắn đang muốn hạ lệnh tìm kiếm khách không mời mà đến, đột nhiên chỉ nghe trong thành kiếp tro một mảnh ồn ào, có linh sĩ Đồng gia kêu lớn.

- Không tốt, quái kiếp tro đi ra!

Sắc mặt Đồng Khánh La biến hóa, trầm giọng nói.

- Quả nhiên có khách không mời mà đến! Tất cả mọi người, lập tức tìm kiếm cho ta, giết chết không cần hỏi!

Trong đại điện, từng linh sĩ lao ra, chạy về phía tiếng ồn.

Lúc này, Tô Vân lại trải Thần Tiên Tác trên không, đứng bên trên dây thừng. Trên không trung, mượn ánh sáng đèn kiếp tro thấy được rõ ràng tình huống trong thành.

Chỉ thấy thiếu nữ áo đỏ Ngô Đồng cùng Toàn Thôn Cật Phạn Tiêu Thúc Ngạo giờ phút này đã đi vào trong thành, thợ mỏ cùng linh sĩ trong thành kiếp tro phảng phất như không nhìn thấy bọn họ, hoảng hốt lo sợ, chạy tứ tán.

Trước người Tiêu Thúc Ngạo bay ra một cây cốt kiếm, gào thét phi hành trên không trung, đâm xuyên từng hắc thạch quan bên lưng Phụ Sơn thú!

Sau khi những hắc thạch quan bị đâm xuyên, quái kiếp tro trong quan tài hút được không khí sẽ lập tức sống lại, chấn vỡ hắc thạch quan, đại khai sát giới, bắt thợ mỏ cùng linh sĩ bốn phía để thôn phệ!

Cho dù linh sĩ Đồng gia, không cẩn thận đối mặt quái kiếp tro cũng sẽ gặp nạn!

Cũng may, Đồng gia cực kỳ coi trọng thành kiếp tro, trong thành loại trừ linh sĩ Đồng gia ra, còn có sĩ tử Sóc Phương học cung nương tựa Đồng gia, xông ra từ trong từng tòa đại điện trong thành, ra tay trấn áp cảnh náo động.

Tiêu Thúc Ngạo thả ra ngày càng nhiều quái kiếp tro, để trong thành hoàn toàn đại loạn, thợ mỏ nhanh chóng chạy trốn, vài người dứt khoát trốn trong xó xỉnh nào đó, không dám đi ra.

Tô Vân cau mày, những quái kiếp tro kia thỉnh thoảng bay lên, bắt được người hoặc trâu bay leen trên không, sau đó ăn cả người lẫn máu thịt!

Đột nhiên, một quái kiếp tro ăn xong một con trâu, thoáng nhìn Tô Vân đang đứng trên dây thừng, lập tức vỗ cánh vọt tới, tốc độ cực nhanh!

Tô Vân không nghĩ ngợi, tán đi kim sắc tiểu mộc chung, hóa thành một đôi cánh chim vàng óng ánh sau lưng hắn, đón quái kiếp tro kia, trực tiếp thi triển ra Trường Không Triển Xích Cách!

Hắn thôi thúc chiêu pháp, chỉ nghe hô một tiếng, nhất thời ánh lửa sáng rực trên không, chỉ thấy hai cánh Tô Vân phảng phất như biến thành Tất Phương thần dực, hiện ra thần hỏa rừng rực!

Theo khí huyết của hắn vận chuyển, từng hỏa vũ trên hai cánh của hắn giống như sống lại, phảng phất như răng cưa do lợi kiếm tạo thành xoay tròn tiến lên, ầm ầm va chạm cùng quái kiếp tro!

Xùy ——

Quái kiếp tro bị cánh chim hắn bổ ra, máu đen vẩy xuống, không trung hình thành từng hạt kiếp tro óng ánh!

Tô Vân vội vàng chuyển đổi công pháp, tán đi Tất Phương thần dực, miễn cho chạm đến những kiếp tro này.

Những kiếp tro này không tầm thường, hơi đụng vào sẽ nổ tung, cực kỳ mãnh liệt!

Mà phía dưới càng là mạch khoáng kiếp tro, không thiếu khu mỏ to lớn, nếu bị nhen lửa, kiếp tro thiêu đốt, chỉ sợ toàn bộ thành Sóc Phương sẽ hóa thành biển lửa!

- Loại kiếp tro này có tác dụng lớn!

Tô Vân thôi thúc khí huyết, khí huyết đột nhiên hóa thành một đầu Thao Thiết nhỏ dài hai trượng, hút một cái thật dài, hút tất cả khí huyết quái kiếp tro vẩy ra vào trong miệng.

Những giọt máu đen gặp không khí liền hóa thành từng hạt kiếp tro, đinh đinh đang đang rơi vào cùng một chỗ, chứa đầy trong bọng má của Thao Thiết khí huyết.

Cùng lúc đó, Tất Phương thần dực hóa lại thành kim sắc tiểu mộc chung, rơi vào trong tay Tô Vân. Đúng lúc này, Tô Vân đột nhiên nghe được tiếng kiếm reo, không cần nghĩ ngợi, tiểu mộc chung đã hóa thành một kiếm gỗ, vung kiếm bổ tới hướng tiếng kiếm reo!

Tiếng kiếm reo biến mất.

Trong thành kiếp tro, mặt Toàn Thôn Cật Phạn Tiêu Thúc Ngạo không hề cảm xúc thu về Long Nha kiếm của bản thân, chỉ thấy Long Nha kiếm chỉ còn lại có một nửa.

- Người kia lại chém đứt Long Nha kiếm của ta.

Khóe mắt Tiêu Thúc Ngạo run lên.

- Vậy thì đừng chọc hắn.

Thiếu nữ Ngô Đồng có chút bất đắc dĩ đối với đầu óc bảo thủ của hắn, nói.

- Người kia có thể địch cùng ngươi, đương nhiên là cao thủ đáng sợ. Hắn cũng tới quấy rối, mục tiêu giống chúng ta, cần gì trêu chọc hắn?