Lãnh Tổng! Mộc Y Cũ Đã Chết Xin Đừng Làm Phiền Tôi

Chương 14: Mồi nhử



Mộc Y trừng mắt nhìn về phía Bạch phu nhân nhủ thầm đúng là mẹ nào con đấy. Chị ta nhìn cô không chịu ăn thì tức giận nhốt cô vào trong phòng bỏ đói.

May mà còn cho nước chứ không chắc cô giờ này uống trà đánh cờ với các cụ rồi. Mộc Y mệt mỏi bởi cô phát hiện trong nước có chất ma tuý sinh ra ảo giác loại nhẹ đúng là chị ta muốn biến cô thành con búp bê theo đúng nghĩa.

Cô chỉ cầu mong cho ai đó sớm tìm ra cô kể cả có là hắn.

.......

Cũng may Mộc Hạ đã tỉnh lại cậu dùng ma lực của mình chữa trị vết thương cho mình và anh trai. Mộc Sở Thiên là hack chuyên nghiệp nên dễ dàng hack toàn bộ hề thống an ninh giám sát toàn bộ đoạn đường mà xe đã đi qua.

Lãnh Mặc Thần quan sát từng chi tiết nhỏ nhặt nhất, thì phát hiện Bạch phu nhân đã đi đứng nhìn toàn bộ vụ việc mà không hề báo cho Mộc phu nhân biết vậy trong mấy tiếng trước khi Mộc phu nhân nhận được cuộc gọi của cảnh sát thì bà ta làm gì?.

- Mộc Hạ! Mau gọi điện cho mẹ bảo đừng đi tới nhà Bạch phu nhân nhanh lên. _ Mặc Thần chợt nhớ ra Mộc phu nhân đi đến đó.

Điều anh lo sợ đã xảy ra Mộc phu nhân không hề bắt máy cả mẹ anh cũng thế. Mộc Sở Thiên nhanh chóng điều động người cùng Mặc Thần và Mộc Hạ đi đến đó trước. Ba con xe phân phối lớn lạng lách đáng võng trên mọi đường làm cho nhưng con xe khác phải dẹp vào một bên nhường đường. Bạ𝑛 đa𝑛g đọc 𝙩𝐫u𝓎ệ𝑛 𝙩ại { T𝐫UmT𝐫u𝓎e𝑛.v𝑛 }

Biệt thự của Bạch phu nhân không hề có người trông nó như đã bị bỏ hoang từ lâu. Nhưng khi lên phòng hai mẹ con nhà họ thì cả ba người đều thấy ớn lạnh khắp nơi đều là ảnh của Mộc Y và Mộc phu nhân nhưng còn đáng sợ hơn trên một cái bảng lại ghim đầy hình của Lãnh Mặc Thần và Lãnh phu nhân được gạch bằng những nét mực đỏ. Điều đó có nghĩa là anh cũng nằm trong kế hoạch của họ. Bạch gia chỉ là một gia tộc nhỏ bé làm sao dám làm một chuyện động trời như vậy được cơ chứ?

Mộc Hạ quan sát hết tất cả bức tranh ghim trên tường mặt cậu tái nhợt lại. Cầm tờ giấy lên đọc ghi chú trên đó.

- Mộc Y! Là của tao còn Mộc phu nhân là của mẹ tao không ai được phép cướp đi cả gì chứ biến Mộc Y muốn từ hai thành một hoà làm một với cơ thể của em, chị sẽ biến chúng ta trở thành một.

Nhìn tờ ghi chú mà Mộc Hạ đưa cho anh và Mộc Sở Thiên xem xong hai người nhìn nhau nhủ thầm tâm lý méo mó vặn vẹo biến thái.

........

Mộc phu nhân tỉnh lại trên gường cũng trong một căn phòng xa lạ, bà phát hiện không thấy Lãnh Hy Dương đâu cả. Có tiếng bước chân đang bước vào, Bạch phu nhân đi tới khiến cho Mộc phu nhân không khỏi ngỡ ngàng chưa kịp lên tiếng bà ta đã lên tiếng đe doạ.

- Ngoan ngoãn đi, nếu cậu không muốn làm tổn thương người cậu yêu và bảo bối của cậu.

- Mày đã làm gì! Hy Dương và con gái tao rồi? _ Mộc phu nhân tức giận dùng ma lực của mình di chuyển đồ vật định giết chết bà ta.

- A Kì, mình khuyên cậu đừng làm tổn thương mình nếu không người cậu yêu chết không toàn thây đâu!_ bà ta giơ điện thoại lên cho Mộc phu nhân coi. Lãnh phu nhân đang bị trói ở một căn hầm một nơi tối tăm bẩn thỉu và toàn dụng cụ tra tấn.

Mộc phu nhân đành cam chịu hạ thứ định dùng để ném vào Bạch phu nhân. Thấy thế bà ta nhoẻn miệng cười đắc ý rồi rời đi.

Mộc phu nhân không biết tình hình con gái ra sao bởi bà không hề biết được gì từ Bạch phu nhân cả....

Chị ta hôm nay tới sớm hơn mọi hôm, đến âu yếm vuốt ve cô nhẹ nhàng nói.

- Mộc Y! Mẹ của em cũng đến đây ở chung với chúng ta rồi đó. Vậy là em có thể yên tâm ở đây với chị rồi.

Câu nói này đã khích thích được hoàn ma lực trong người cô. Sợi dây xích và vòng cổ mà chị ta đeo cho cô từ từ biến thành tro bụi mọi đồ đạc trong căn phòng này cũng thế.

Chị ta lùi lại phía sau vài bước ngon ngọt dỗ dành cô.

- Em yêu à! Chị thương em mà, đây là tin vui đúng không? Một nhà bốn người chúng ta sẽ sống vui vẻ hạnh phúc suốt đời.

Mộc Y đưa tay nhấc bổng chị ta ném ra ngoài cửa sổ, cũng may là có bể bơi ở đó chứ không thì xác định là chết bởi đây là tầng hai của căn biệt thự. Họ có thể động vào cô nhưng không được phép đụng vào gia đình cô.

Mộc Y chạy xuống tầng hầm tìm mẹ nhưng lại chỉ thấy Lãnh phu nhân, nhanh chóng cởi dây trói cho phu nhân.

- Mẹ nuôi từ đây, mẹ chạy ra cửa sau rồi chạy thẳng khoảng 300 bước chân thì nhìn sang tay trái. Lúc đó mẹ sẽ gọi được người đến cứu. Con cần quay lại bởi mẹ con còn ở đó và hai mẹ con bà ta còn có người đứng sau.

Mộc Y nhìn bà đi khuất rồi mới đi lên, Bạch phu nhân biết chuyện đã đứng đợi cô sẵn ở cửa tầng hầm. Mộc Y nhẹ nhàng làm cho mọi thứ ở đây dần ta biến.Bạch phu nhân hoảng sợ đôi chút rồi phá lên cười, nụ cười dần tắt thay vào đó là khuôn mặt đáng sợ.

Mộc Y nhìn bà ta mà lên tiếng cảnh cáo, trước cả bà ta.

- Bạch phu nhân trước khi tôi không còn tử tế được với bà hãy thả mẹ tôi ra thì tôi sẽ bảo toàn mạng cho mẹ con bà.

- Hah! Sao con lại suy nghĩ đơn giản thế! Con chính là mồi nhử để ta dụ mẹ con tới biệt thự mà và đưa đến nơi chỉ có chúng ta, con không thấy sao?

Mồi nhử? Đúng là cả nhà bệnh hoạn mà, nhưng chắc chắn sẽ có người đứng sau để điều khiển chứ không thể ngàu một ngày hai đã lập được kế hoạch bắt cô và mẹ được.