Lão Bản, Em Sai Rồi!

Chương 23: Một đám tên lừa đảo



Khi Chân Nam Nhân hào khí ngút trời nhấn xuống chuông cửa liền bắt đầu lẳng lặng lo lắng và chờ đợi, tại N phút sau cửa nhà Từ Tri Lễ rốt cục chậm rãi mở ra.

” À…cô đã đến rồi, khụ khụ…” Từ Tri Lễ mặt đỏ bừng, thần sắc hoảng hốt bộ dáng làm cho tim Chân Nam Nhân lập tức run lên. Trời ơi…đây là mỹ nhân bị ốm trong truyền thuyết! Quả là rất mất hồn người! Vừa nhìn có thể bị dễ dàng liền đụng ngã 1 tiểu thụ! Chân Nam Nhân trong đầu nháy mắt liền nổi lên rất nhiều hình ảnh, Từ Tri Lễ bị một cái nam nhân cường tráng XXOO lại OOXX, lão thiên à! Không được… không được! Nàng muốn chảy máu mũi!  (K: chị thật BT a nhưng mà e thích =)))

“Này! Cô rốt cuộc có vào hay không!” Từ Tri Lễ suy yếu dựa người ở cửa, có chút tức giận nhìn kẻ tên Chân Nam Nhân kia.

“Vào đây!” Chân Nam Nhân trong nháy mắt hoàn hồn, lập tức nhảy vào nhà Từ Tri Lễ.

Mới vừa bước vào trong nhà Từ Tri Lễ, Chân Nam Nhân lập tức liền ngây người, nàng vẫn cho là kẻ như Từ Tri Lễ so với nữ nhân còn nữ nhân hơn trong nhà cũng có thể là nữ tính hóa một chút, nhưng là không nghĩ tới trong nhà hắn thật không ngờ tràn trề khí chất nam nhân: màu đen + màu nắng rám + màu trắng chủ đạo có góc cạnh thấy thế nào cũng không phù hợp bề ngoài của Từ Tri Lễ.

“Cô ngồi đi ” Từ Tri Lễ người mềm nhũn, căn bản cũng không có phong thái ức hiếp Chân Nam Nhân, Chân Nam Nhân lập tức không quen chẳng lẽ mình đã biến thành một kẻ cuồng ngược sao? (L: chính xác)

“Lão bản, ngài chưa uống thuốc sao?” Như thế nào nghiêm trọng như thế kia.

“Khụ khụ… uống…nhưng là hình như không có đúng… đến bây giờ còn chưa ăn gì….Khụ khụ ” Từ Tri Lễ lảo đảo trở về đến phòng ngủ nằm xuống, hô hấp suy yếu thoáng cái Chân Nam Nhân phát ra sự quan tâm bản năng của con gái.

“Ngài uống thuốc gì?  Để tôi xem một chút. ” Chân Nam Nhân nhận lấy thuốc Từ Tri Lễ đưa tới, buồn bực.

“Ngài là muốn tự sát sao? Phát sốt lại uống thuốc tiêu viêm mà trị được!”

“Nhà của tôi cũng chỉ có thuốc tiêu viêm mà thôi…” Từ Tri Lễ thoáng cái thay đổi tác phong mạnh bạo trước kia thoáng 1 cái trở nên điềm đạm và đáng yêu.

“Được rồi, tôi giúp ngài nấu chút cháo, ăn trước sau đó tôi sẽ xuống lầu giúp ngài mua thuốc ” Chân Nam Nhân xoay người liền đi tới nhà bếp, mà mắt không có mở to nên không nhìn thấy Từ Tri Lễ là gian kế thực hiện được đang nụ cười nhìn mắt gian nịnh hắn.. nói…. đứa bé đáng thương…

Chân Nam Nhân đứng phòng bếp Từ Tri Lễ tại chỗ lấy ít đồ, cầm lấy nguyên liệu trong tủ lạnh để nấu ăn, đơn giản vì Từ Tri Lễ nấu cháo trứng muối thịt nạc, cùng với hai thức ăn nhẹ, nhớ ngày đó chính mình vì muốn thay đổi khí chất đàn ông cố ý chạy đến trường học nấu ăn một đoạn thời gian… nhưng là đến cuối cùng… khí chất cũng không có thay đổi, ngược lại bị bà chị  bóc lột chèn ép lấy cớ! Hu hu ~ nàng tức giận!

Nửa giờ sau, Chân Nam Nhân rốt cục bưng một khay thức ăn, đẩy cửa phòng Từ Tri Lễ ra.

“Ách… cô chuẩn bị xong rồi… ” Từ Tri Lễ xoa 2 con mắt tỉnh táo từ trên giường từ từ đứng dậy, lại chọc cho Chân Nam Nhân thiếu chút nữa tay cầm đồ rơi luôn!

” Anh…anh… Làm sao anh không mặc quần áo!” Chân Nam Nhân kích động ngay cả lời nói đều không rõ.

“Nóng ” Từ Tri Lễ một chữ liền cứ vậy nói với Chân Nam Nhân

“Ăn ở đây?” Chân Nam Nhân đem đồ ăn bưng đến trước mặt Từ Tri Lễ.

“Tôi đi mua thuốc.”

“Ừ ” Từ Tri Lễ vùi đầu ăn, cũng không có để ý đến Chân Nam Nhân.

Ừ, may.. đầu không có nóng lắm … Từ Tri Lễ có lẽ đã tốt hơn, Chân Nam Nhân nhìn thấy Từ Tri Lễ đối với mình như vậy ngược lại càng cảm thấy phải bình thường.

Đang khi Chân Nam Nhân đóng kín cửa chính thì  Từ Tri Lễ ngẩng đầu lên, hơi chút hướng ngoài cửa phòng ngủ nhìn nhìn, rốt cục yên lòng cầm lấy di động, bấm một cái số.

“A lô, cám ơn chị...vâng … đó là nhất định, không nghĩ tới chủ ý của chị tốt như vậy, cũng đúng… là chị thì đương nhiên là hiểu em mình rồi… Yên tâm đi, ok,  ừ, vậy em cúp máy.. bye bye” Từ Tri Lễ anh tuấn nhấn xuống kết thúc cuộc gọi.

Ai ~ Chân Nam Nhân, chị của cô đều đứng ở bên này, cô còn có cơ hội thắng lợi sao? Từ Tri Lễ khóe miệng nhếch lên một cái cúi đầu ăn tiếp. (L: @@           K:Ò___Ó)