Lấy Phải Anh Chồng Giả Ngốc

Chương 57: Mất vợ



Sau khi Tiểu Jack và Thẩm Tòng Tâm về nước, vừa mới được mấy ngày Phí Nam Thành đã làm thủ tục nhập học cho cậu bé học ở một trường quý tộc tại Bắc Kinh. Và anh đã cho người tìm tuỷ và giác mạc thích hợp cho Tiểu Jack và Tòng Tâm.

"Này, cậu là tên gì?"

"...."

"Tại sao cậu không trả lời tớ"

"...."

"Cậu không thích nói chuyện sao"

Theo sau cậu nhóc là một cô bé tầm tuổi, đang không ngừng cố gắng bắt chuyện với Tiểu Jack.

"Cái chú sáng nay là ba cậu sao? Chú ấy thật đẹp trai nha"

Tiểu Jack từ nãy đến giờ vẫn không thèm để ý đến cô bé, nghe cô bé nhắc đến ba mình, cậu nhóc khẽ hừ lạnh một tiếng.

"Ai nói đó là ba tôi"

"Không phải sao? Vậy thật tốt quá, chú ấy đẹp trai như vậy cậu có thể nhường chú đẹp trai làm ba mình được không?"

"Không được" ngay lập tức, Tiểu Jack liền trừng mắt với cô bé, làm cô bé giật mình sợ hãi, ánh mắt khẽ rưng rưng.

"Tại...tại sao?"

"Chú ấy là ba của Tiểu Jack, không cho phép cậu có ý đồ cướp ba đi"

Nói xong, cậu bé hậm hực bước vào lớp, ba chỉ có thể là ba của riêng cậu mà thôi! Cậu tuyệt đối không chia sẻ ba cho ai hết...

Từ khi Tiểu Jack biết chú đẹp trai là ba mình cậu bé thực sự rất vui, hơn nữa cậu còn có cả ông bà nội nữa nha.

Nhưng mấy ngày nay ba như muốn dính sát vào người mẹ vậy, ngày nào cũng bảo ông bà sang đón Tiểu Jack đi ở chung với hai người họ, làm thằng bé mấy ngày chưa gặp được mẹ khiến cậu thực sự rất nhớ mẹ, đó là lí do khiến cậu nhóc đang giận dỗi ba mình.

- -------

Buổi tối.

Phí Nam Thành từ công ty trở về, vừa mới mở cửa phòng một phát, đập vào mắt anh là thân hình nhỏ nhắn đang ôm gối lớn ngủ trên giường, anh kinh ngạc, tiểu tử này không phải đang ở nhà ông bà sao?

Ánh mắt anh có chút rung động và ấm áp rồi nhẹ nhàng bước đến bên cậu nhóc, cục bông nhỏ trên giường khẽ có chút cựa quậy rồi nửa tỉnh nửa mơ mở mắt ra.

Đại khái cũng không nhìn rõ người trước mặt mình là người nào, miệng nhỏ chu ra, tay nhỏ bé hướng đến Phí Nam Thành nói.

"Ông...nước, Tiểu Jack khát nước, ông rót cho cháu cốc nước đi"

Phí Nam Thành khóe miệng giật giật, tiểu tử này khẳng định chưa tỉnh ngủ, cự nhiên đem anh biến thành ông già nhà mình. Được rồi! Nhìn dáng dấp bé con đáng yêu như vậy, huống hồ đã mấy ngày nay anh chưa gặp con nên anh cũng rất nhớ con trai, anh nguyện làm người giúp việc phục vụ tiểu bảo bối này.

Một lúc sau...

Phí Nam Thành cầm trên tay cốc nước, ngồi xuống giường đưa nước cho cậu bé...nhưng mà...

Đợi gần 5 phút, tay anh cũng sắp mềm nhũn mà tiểu tử trên giường còn chưa chịu nhận...

"Này, nhóc con, không phải con muốn uống nước sao, không uống là ba đổ đi đấy nhé"

"Tiểu Jack muốn ông đút cho con uống cơ..." Tiểu Jack khuôn mặt phụng phịu đáng yêu, được rồi, thật ra thì cậu đã tỉnh ngủ, cậu chỉ đang giả vờ ngốc nghếch thôi! mọi lần ở nhà ông bà cậu bé rất nghe lời, muốn gì là tự cậu bé đi lấy mặc dù ông bà cực kỳ yêu thương cậu bé.

Phí Nam Thành kiên nhẫn, chế trụ sau ót cậu nhóc, từ từ cho nước cậu bé uống....

Tiểu Jack uống một hớp nhỏ, miệng nhỏ lại chu ra.

"Oa...oa...cháu không uống nước lạnh, cháu muốn nước nóng...nước nóng"

Phí Nam Thành đầu đầy hắc tuyến!

Ngất! Thẩm Tòng Tâm bình thường dạy bảo con trai thế nào vậy? Thế nào mà lại nuôi ra một tiểu Bá Vương? Con quỷ nhỏ lười biếng, khó hầu hạ thế này? Thôi, người lớn không chấp con nít, không cần so đo với một bé con...

3 phút sau...Phí Nam Thành mang ly nước ấm từ dưới lầu đi lên, lần này sẽ không có vấn đề gì chứ...

Nhưng mà còn chưa đầy 1 phút...

"Ông ơi! Đột nhiên Tiểu Jack hết khát rồi! Tiểu Jack muốn mẹ...muốn mẹ cơ...Ô...ô...muốn mẹ... Cháu muốn mẹ...ô...ô..."

Bé con khóc càng lúc càng lớn, Phí Nam Thành tay chân cũng vụng về không biết làm gì? Trời đất...Tiểu tổ tông này thật khó hầu hạ...

Đúng lúc này, cánh cửa phòng tắm mở ra, Thẩm Tòng Tâm mặc một chiếc váy ngủ mỏng, hốt hoảng đi đến bên cậu nhóc...

"Vợ..."