Liên Hôn Cùng Tổng Tài Xấu Xa

Chương 109



Quy trình hoàn tắt, sau khi làm xong những việc cần phải làm, Mục Cảnh Thiên nhìn khách mời bên dưới nói: “Cảm ơn sự có mặt của mọi người ngày hôm nay, sau đó xin mọi người hãy tự nhiên ăn uống thưởng thức, vui chơi thoải mái; nếu như có gì tiếp đãi không chu đáo, hi vọng mọi người có thể bỏ qua!” Mục Cảnh Thiên trịnh trọng nói.

Sau khi dứt lời, Mục Cảnh Thiên bước xuống, Hạ Tử Hy cũng bước xuống theo hắn.

Thật ra, trình tự của một bữa tiệc rượu chính là như vậy.

Những người bên dưới, tiếp tục tán gẫu vui vẻ, mở rộng quan hệ bản thân.

Khi Hạ Tử Hy vừa bước xuống, không kịp có thời gian nghỉ ngơi, lúc này âm nhạc bắt đầu vang lên.

Không biết ai đứng một bên lên tiếng.

“Mục tổng, không bằng ngài cùng quán quân khiêu vũ một điệu?” người chủ trì trên sân khấu nói: “Đây là bản nhạc khai mạc, tượng trưng cho sự tốt đẹp, ngụ ý Vân Duệ ngày càng phát triển đi lên!”

Hạ Tử Hy vừa bắt đầu lây điểm tâm liền nghe thấy câu nói này của người chủ trì.

Có người muốn chỉnh cô sao?

Mục Cảnh Thiên lại cho rằng đây là một ý tưởng không tệ.

Ánh mắt nhìn hướng về phía Hạ Tử Hy, Mục Cảnh Thiên từ từ bước đến, sau đó vô cùng lịch thiệp đưa tay ra nói: “Hạ tiểu thư, tôi có thể mời cô cùng khiêu vũ hay không?”

“Tô”.

“Khiêu vũ, khiêu vũ!”

Lúc này, một đám người ở một bên phụ họa cùng hô hào, thật ra cũng vì có người một bên khởi xướng.

Nếu như cô từ chối, có phải hay không sẽ chết rất thảm?

Bất kì ai trong hoàn cảnh này, cũng không có cách nào từ chối, cho dù không suy nghĩ cho bản thân, cũng phải vì đối phương mà xem xét.

Hơn nữa, bạn nhảy lại là Mục Cảnh Thiên.

Nếu từ chối anh ta, người chết thảm chắc chắn chính là cô.

Sau đó, Hạ Tử Hy trong sự cổ vũ của mọi người, khóe môi nhếch lên một nụ cười, cuối cùng đặt tay vào tay Mục Cảnh Thiên.

Hai người nắm tay, cùng bước về phía trung tâm sảnh khách sạn.

m nhạc từ từ vang lên, hai người từ từ bước về phía trung tâm, Mục Cảnh Thiên đột nhiên vươn tay, ôm lấy eo Hạ Tử Hy, khiến cho toàn bộ cơ thể của cô rơi vào vòng tay của hắn.

Cả người Hạ Tử Hy cứng đờ, sau khi rơi vào vòng tay của Mục Cảnh Thiên, ngước mắt lên nhìn hắn, chỉ thấy đôi mắt sâu thẳm của Mục Cảnh Thiên vẫn đang nhìn cô.

Cả người Hạ Tử Hy cứng đờ, sau khi rơi vào vòng tay Mục Cảnh Thiên, ngước mắt lên nhìn hắn, chỉ thấy đôi mắt sâu thẳm của Mục Cảnh Thiên vẫn đang nhìn cô. Khoảnh khắc đó trái tim Hạ Tử Hy đột nhiên đập dữ dội.

Tại sao cô luôn cảm giác ánh mắt Mục Cảnh Thiên có chút kỳ lạ.

Giống như đã sớm nhìn thấu cô.

Hạ Tử Hy thu hồi tầm mắt, sau đó nói: “Mục tổng, anh không cảm thấy hai chúng ta khiêu vũ như vậy, khoảng cách có chút gần hay sao?” Hạ Tử Hy ngước lên nhìn Mục Cảnh Thiên hỏi.

Mục Cảnh Thiên chăm chú nhìn cô, đôi mắt hẹp dài nhìn thẳng vào cô, sau đó từ từ nói: “Có sao?”

“Có!” Hạ Tử Hy thẳng thắn nói.

Cứ cảm giác, Mục Cảnh Thiên tối hôm nay có một chút kỳ quặc khó nói nên lời.

Cô cũng không thể nói rõ rốt cuộc có gì không đúng?

“Bình thường nam nữ khiêu vũ không phải đều như vậy sao?” Mục Cảnh Thiên từ từ nói.