Liệp Hung Kí

Chương 35: Chơi Lại Trò Cũ



"Tên hung thủ giết chết chồng cô Trần Mao Thịnh, cô quen không?" "Chuyện xảy ra quá đột ngột, hiện trường lúc đó hỗn loạn, tôi vốn không kịp phản ứng, cũng không nhìn rõ mặt của hung thủ. Nhưng sau này nghe khách ở hiện trường nói, hung thủ chính là tên điên Hầu Tường." "Cảnh sát chúng tôi kiểm tra qua camera giám sát của nhà hàng, bất luận từ thân hình hay tướng mạo, đặc trưng thân hình của hung thủ đều có độ tương thích rất cao với Hầu Tường." Lúc cảnh sát hình sự Âu Dương Nhược và Phương Khả Kì lần nữa tìm đến Anny, đã là ngày thứ ba Trần Mao Thịnh bị giết trong hôn lễ.

"Hai đời chồng trước sau đều bị Hầu Tường giết, cô cảm thấy đây chỉ là trùng hợp sao?" "Các anh có ý gì?" Anny ngẩng đầu nhìn 2 cảnh sát: "Đang nghi ngờ tôi sao?" Ngữ khí của Âu Dương Nhược hơi cứng nhắc nói: "Ở bên cạnh cô liên tục xảy ra hai vụ án mạng, cô cảm thấy cô không đáng bị cảnh sát nghi ngờ sao?" Anny nhìn cô giây lát, bỗng thở dài, từ từ cúi đầu xuống nói: "Thôi được, tôi thừa nhận Hầu Tường giết người có liên quan đến tôi, nhưng hắn giết người chỉ là hành vi cá nhân của hắn, không phải tôi xúi giục, hoặc chỉ thị."

Âu Dương Nhược và Phương Khả Kì nhìn nhau. Phương Khả Kì nói: "Nói thử xem, tại sao có liên quan đến cô?" "Sau khi tôi kết hôn với Châu Quảng Minh không lâu, phát hiện ông ta ở bên ngoài có người đàn bà khác, ông ta thường nửa tháng mười ngày mới về nhà một lần, tôi một mình ở trong nhà trống vắng, cảm thấy mình bị cô đơn bao trùm, nội tâm thôi thúc, luôn muốn dùng cách gì để đột phá. Có một lần, tôi đi dạo về, bởi vì mua quá nhiều đồ, nên bảo Hầu Tường đang quanh quẩn ở trước cửa tiểu khu mang về nhà giúp tôi. Sau khi đến nhà, tôi thấy trên người hắn vừa dơ vừa hôi, cảm thấy đáng thương, nên để hắn ở nhà tôi tắm. Khi hắn thay bộ đồ mới tôi cho hắn vào, tôi bỗng phát hiện, thật ra hắn là một tên nhóc đẹp trai. Lúc đó tôi có uống chút rượu, không khống chế được manh động trong lòng, nên đã xảy ra quan hệ với hắn ở trên ghế sofa trong phòng khách. Sau đó hắn lại đến nhà tôi mấy lần, dần dần, tôi phát hiện hắn hình như mê tôi rồi, tôi cảm thấy cứ như vậy rất nguy hiểm, nên quyết định cắt đứt qua lại với hắn. Nhưng lúc này bệnh hoa si của hắn lại tái phát, không thấy được tôi và người đàn ông khác ở cùng nhau, kết quả chồng trước của tôi Châu Quảng Minh chỉ đi dạo cùng tôi ở trước cửa tiểu khu vào đêm hôm trước, sáng ngày thứ 2, đã bị tên điên này giết rồi. Vốn tôi còn tưởng sau khi hắn gây án, đã bỏ chạy khỏi đây, không ngờ lúc tôi kết hôn với Trần Mao Thịnh, hắn lại đột nhiên xuất hiện trên hôn lễ của chúng tôi, vả lại còn.."

Nói đến đây, trong giọng nói của Anny hơi nghẹn ngào, nhưng cố nhịn để nước mắt không rơi xuống. Dừng lại một lúc, cô nói tiếp: "Tôi biết đây đều là lỗi của tôi, tôi không nên vì nhất thời cô đơn mà xảy ra quan hệ với Hầu Tường. Nếu không phải vậy, Châu Quảng Minh và Trần Mao Thịnh cũng sẽ không chết." Âu Dương Nhược nhìn cô nói: "Ý của cô là, hành vi giết người của Hầu Tường, hoàn toàn là ý thức cá nhân của hắn, không hề nhận được sự ám chỉ nào, hoặc là xúi giục và chỉ thị của cô?" "Đúng vậy." "Nhưng từ tình hình mà cảnh sát chúng tôi nắm được cho thấy, Hầu Tường tuyệt đối không thể nào xuất hiện trong hôn lễ của cô và Trần Mao Thịnh, càng không có khả năng cầm dao giết người nữa."

Cảm xúc của Anny hơi kích động, lớn tiếng nói: "Kết luận của các người có chăng quá độc đoán rồi? Cho dù cảnh sát các người ở xung quanh đây đều tìm kĩ qua rồi, không tìm thấy tung tích của Hầu Tường, cũng không có nghĩa hắn không mai phục ở gần đây, càng không có nghĩa hắn sẽ không xuất hiện thêm lần nữa, đồng thời lấy dao giết chết bất kì một người đàn ông nào có quan hệ thân cận với tôi. Phải biết hắn là một tên bị bệnh tâm thần, là một hoa si, lúc phát bệnh, chuyện gì cũng có thể làm được."

"Bất luận bệnh tâm thần của hắn nghiêm trọng đến mức nào, cũng tuyệt đối không thể ra giết người nữa." Âu Dương Nhược đi đến trước mặt cô, nhìn cô nói từng câu từng chữ một: "Bởi vì vào một tuần trước khi cô và Trần Mao Thịnh tổ chức hôn lễ, hắn đã chết rồi." "Chết rồi?" "Đúng vậy, vào khoảng 10 ngày trước, có người phát hiện ra thi thể của hắn trong hồ dưới núi Nam Phong, qua khám nghiệm chúng tôi khẳng định, gần đây hắn trốn trên núi, có lẽ là trên đường xuống núi tìm thức ăn trượt chân ngã xuống hồ, bị chết đuối."

"Cái gì?" Anny giống như bị điện giật vậy, bỗng từ trên ghế nhảy lên, nhìn Âu Dương Nhược, lại nhìn Phương Khả Kì, chắc là cảm thấy phản ứng của mình hơi lớn, lại bất an ngồi xuống: "Vậy.. vậy người giết Trần Mao Thịnh trong hôn lễ.." "Hầu Tường có một người em trai, chỉ nhỏ hơn hắn 1 tuổi. Hai anh em bất luận thân hình tướng mạo, đều rất giống. Rất hiển nhiên, hung thủ giết chết Trần Mao Thịnh trên hôn lễ không phải Hầu Tường, mà là em trai hắn." Nói đến đây, Âu Dương Nhược cố ý dừng lại, nhìn biểu cảm trên mặt Anny nói tiếp: "Em trai hắn là một người bình thường, không có bất kì quan hệ gì với Trần Mao Thịnh, cho nên nếu không phải được người khác sai bảo, tuyệt đối sẽ không mạo hiểm như vậy, mạo xưng anh trai điên của hắn đi giết người." Anny bỗng cảm thấy choáng váng, cơ thể lắc lư, xem chút trượt từ trên ghế xuống.

Phương Khả Kì nói: "Hiện tại một nhóm người của cảnh sát chúng tôi đã đến nhà của Hầu Tường, chuẩn bị bắt em trai của Hầu Tường về quy án trước, sau đó mới thẩm vấn chi tiết." Anh nhìn Anny hỏi: "Cô còn gì muốn nói không?" Anny không chống đỡ nổi nữa, cả người từ trên ghế trượt xuống, mềm nhũn dưới đất, nước mắt nước mũi đầm đìa.

"Tôi nói tôi nói.. cảnh sát, là tôi bỏ ra 10 vạn, mời em trai của Hầu Tường cải trang thành bộ dạng của Hầu Tường đi giết Trần Mao Thịnh. Trần Mao Thịnh lén quay clip tôi và Hầu Tường ở cùng nhau, còn ghi lại lời tôi từng ám chỉ Hầu Tường đi giết Châu Quảng Minh, hắn dùng cái này, ép tôi kết hôn với hắn, nếu không sẽ đem mấy chứng cứ này giao cho cảnh sát.. để thoát khỏi hắn, tôi cũng tìm Hầu Tường khắp nơi, muốn làm lại chiêu cũ, bảo hắn giết chết Trần Mao Thịnh. Nhưng tôi không tìm thấy Hầu Tường, cuối cùng chỉ có thể bỏ ra số tiền lớn mời em trai của Hầu Tường giả làm Hầu Tường, đâm chết Trần Mao Thịnh trong tiệc cưới. Dù sao thì cảnh sát sẽ đem toàn bộ tội lỗi đều tính trên đầu của tên điên Hầu Tường này, nhưng tôi nằm mơ cũng không ngờ Hầu Tường sớm đã.."