Linh Hồn Dưới Ánh Trăng

Chương 21: Ý chí của tôi



“Đứng dậy đi. Cậu cứ định tránh đòn mãi sao?” – Helen nở nụ cười khiêu khích. Anders nhìn về phía hoàng đế và các pháp sư trong hội đồng. Anh tặc lưỡi, rồi nắm chặt tay lại: “Tôi sẽ chứng minh cho mọi người thấy, tôi cũng là một người trẻ, mang trong mình ý chí bảo vệ đất nước này!”

Xung quanh Anders tỏa ra một nguồn năng lượng hỏa viêm rất lớn. Tất cả mọi người đều kinh ngạc. Lucas dựa người ra sau ghế:

“Thì ra, đây là sức mạnh thực sự của cơ thể này sao? Cứ như trong người nó đã có sẵn thứ năng lượng đó rồi vậy...”

Anders lao vào tấn công Helen. Anh cố gắng điều chỉnh sức mạnh của mình, ngăn không cho nó rò rỉ quá nhiều. Helen tạo một bức tường băng, rồi tự mãn nói: “Bức tường này làm từ tinh thể băng vô cùng chắc chắn, chưa ai có thể phá được nó!!”

“Con bé ngày càng mất kiểm soát rồi!” – Conroy đứng dậy. Sylvanus giữ ông lại, rồi lắc đầu. Hailey tái mặt, vì đó là pháp trận mà em gái cô dùng ngày hôm đó, cái ngày mà cô suýt chết trong tay con bé. Cô lùi lại, thì đụng trúng người Ondo.

Hailey giật mình: “Là cậu”. Ondo điềm tĩnh nói:

“Nhìn cái kiểu pháp trận đó, có lẽ em gái cô định phòng thủ, chờ cho Anders sơ hở thì tung đòn quyết định”.

Hailey cắn răng: “Liệu...cậu thanh niên đó, sẽ ổn chứ? Ma pháp đó của Helen, nó đã...”

Rina đứng ở bên cạnh, tự tin nói: “Anders sẽ không sao đâu”.

Hailey im bặt. Ondo nở nụ cười: “Phải đấy, đừng lo. Ý chí của bọn tôi, không dễ bị đánh bại như thế đâu”.

Anders dồn hết sức mạnh vào tay, cố gắng kiểm soát nó. Đó là đòn sát thương mà Ethan đã dạy anh. 3 tháng qua, những nỗ lực để được chấp nhận ở lại đất nước này của anh, anh sẽ không để nó trôi qua vô ích.

“Hỏa viêm bát trận!!!” – Anh tung đòn vào thẳng bức tường tinh thể kia. Cả đấu trường nổi gió xoáy do ảnh hưởng của đòn đánh, khiến mọi người không khỏi bàng hoàng.

Rina dùng đôi mắt của mình quan sát tình hình. Cô ngạc nhiên:

“Sức công phá của hỏa viêm...đang dồn lại tại một điểm”.

Alice quay sang: “Em nói gì cơ?” – Rồi dùng đôi mắt của mình nhìn xuống. Đúng vậy, ngọn lửa của con rồng trong anh đang tụ lại một điểm, bức tường tinh thể dần nứt ra.

“Hiểu rồi. Chỉ cần dồn sát thương lại tại một điểm, khiến điểm đó nứt dần, thì có thể dễ dàng phá hủy lớp phòng ngự đó” – Ondo nhận ra. Hailey không khỏi ngạc nhiên, dù đó là một kĩ thuật khá cơ bản, nhưng hiếm ai áp dụng trong thực chiến...

Helen bắt đầu mất kiểm soát: “Cái...cái gì?”. Bức tường băng hệ nứt dần. Anders dùng tay còn lại, rút thanh kiếm tạo từ hỏa viêm, thẳng tay chém đứt bức tường băng, những mảnh tinh thể bắt đầu vỡ vụn. Helen bị những mảnh tinh thể đó đâm vào người, khiến cô ngã xuống đất.

Anders thu sức mạnh lại, rồi chạy tới đỡ lấy Helen. Dano đứng ở bên ngoài, liền nói: “Các pháp sư trị thương đâu rồi?”

Mọi người lập tức vây quanh Helen và Anders. Alice và Audrey cũng chạy xuống xem tình hình. Yue cũng định xuống hỗ trợ mọi người, nhưng lại bắt gặp ánh mắt sắc lạnh của Dano, cha mình. Ánh mắt đó khiến cô sợ hãi. Roy nhìn qua Yue, thấy cô ngồi xuống, liền nói: “Yue, cậu sao vậy?”

“K...Không...tớ không sao”. Nhìn thái độ đó của cha cô, quả thật ông vẫn không chấp nhận việc cô trở thành một pháp sư thiên về y thuật....

Alice và Audrey ngồi xuống bên cạnh Helen. Conroy và Hailey cũng chạy xuống xem sao. Anders đứng dậy: “Hoàng đế, chuyện này....tôi thật sự không cố ý...”

“Không sao, cậu bé. Có bị thương chỗ nào không?”

Anders bất ngờ với thái độ này của Conroy. Rina chạy tới chỗ Anders, vội túm lấy tay anh:

“Cậu không sao chứ, có bị thương không?”

Anders ngẩn người. Đôi mắt của Rina vẫn chưa trở về trạng thái bình thường. Nước mắt của cô bắt đầu lăn dài...

“R...Rina...Tớ không sao. Cậu..khóc à?”

Ondo chạy ào tới như một cơn gió, lay lay mạnh anh: “Anders, ổn chứ? Không bị thương phải không?”

Rina quay sang đánh anh: “Ondo, tay cậu ấy, nhẹ nhàng thôi!!!”

Yue và Roy ở trên hàng ghế, thở phào nhẹ nhõm: “Thật may quá”.

.....