Linh Hồn Dưới Ánh Trăng

Chương 42: Tính toán của công tước Ferenc



Thư phòng của hoàng đế...

Yue và Roy đã được Sylvanus triệu tập tới, xem ra là có nhiệm vụ cho họ. Sylvanus vốn là người không mảy may quan tâm đến chuyện hai gia tộc, vì ông cho rằng ân oán của thế hệ trước, Roy và Yue không việc gì phải bị cuốn vào.

“Yue, Roy, hai ngươi biết sự tồn tại của tổ chức Nora chứ?”

“Vâng, đó là một tổ chức được lập bởi những kẻ phản động từ các đế quốc khác. Có vẻ gần đây chúng đang dần lớn mạnh”.

“Phải, rất nhạy bén đấy, Roy. Nhiệm vụ lần này, hãy đi điều tra manh mối ở khu biệt lập phía bắc đi. Có tin của Kai, nói rằng nơi đó đã từng là hang ổ tra tấn người dân ở đó của chúng”- Sylvanus đan hai tay vào, rồi điềm đạm nói.

“Vậy nhiệm vụ của tôi, hẳn là bảo vệ và chữa thương cho cậu ấy đúng không ạ?”

“Phải, nghe nói Audrey đã dạy bảo cho ngươi rất nhiều. Đây cũng là cơ hội để ngươi áp dụng vào thực chiến. Nhưng suy cho cùng, đây là một nhiệm vụ nguy hiểm, vậy nên phải cẩn thận, nhớ chưa?”

Sau khi họ đi, Audrey mới bước ra: “Cha, để hai đứa đi chung với nhau, có ổn không ạ?”

“Không sao, khu biệt lập đó chỉ đang xảy ra vụ cướp bình thường thôi. Ta cần câu giờ một chút”- Sylvanus đáp.

“Câu giờ, ý cha là sao?” – Audrey cảm thấy có gì không đúng. Sylvanus thở dài:

“Con đúng là nhanh nhạy, Audrey. Còn nhớ bản báo cáo mà Anders và Rina đã đưa tới không?”

“Dĩ nhiên là con nhớ”.

“Chuẩn bị đi Audrey, bây giờ chúng ta sẽ tới nhà Marsilio để nói thêm”- Sylvanus khoác áo choàng vào.

....

Phủ tộc Marsilio...

“Ngạc nhiên thật đó, gia tộc Presilia không phản đối việc con gái họ làm nhiệm vụ với con sao?” – Bella ngồi nhâm nhi trà, rồi nói với Roy. Ferenc đặt sách xuống, rồi nói:

“Biết làm sao được, vì con bé đó vừa có khả năng dùng ma pháp tấn công, vừa có thể ẩn mình chữa thương. Tuy chưa có nhiều kinh nghiệm, nhưng áp dụng cho tình hình hiện tại, rất phù hợp cho nhiệm vụ này”.

“Con vẫn không hiểu. Tại sao bình thường không thể vừa chiến đấu vừa chữa thương được ạ?”

“Vì như thế sẽ làm con tiêu hao khá nhiều ma lực. Yue có vẻ đã được kế thừa năng lực chuyển hóa sức mạnh từ Dano, nên con bé mới có thể điều hòa được nguồn ma lực đó. Thêm thay được Audrey rèn giũa, nên con bé cũng đã tiến bộ khá nhiều”.

“Ừ, tuy nhiệm vụ lần này khá nguy hiểm, nhưng có vẻ hoàng đế đã đặt niềm tin vào hai đứa” – Bella vui vẻ nói.

“Con trai đi làm nhiệm vụ nguy hiểm, mà mẹ cũng không lo lắng gì nhỉ?” – Roy bĩu môi nói. Bella nhéo tai con:

“Thằng nhóc này, mẹ mà không lo chắc? Nhưng con trai của ta giỏi như thế, ai dám đụng chứ. Nhớ về nhanh nhanh để còn dẫn Yue sang nhà chơi đấy!!”

Roy đỏ mặt, rồi chạy ù ra khỏi nhà: “Con đi đây”.

Ferecn thở dài: “Em thật là...”

“Biết làm sao được, vì thằng bé giống em mà, ở cái tính ngại ngùng đó” – Bella cười lém lỉnh. Ferenc nhìn vợ mình, đôi mắt tuy đã mất đi ánh sáng, nhưng Bella vẫn học cách chấp nhận, không than vãn nửa lời, vì có lẽ bà đã hài lòng với những gì mình làm được trong quá khứ. Nhưng riêng Ferenc, ông vẫn tự trách bản thân vì đã không bảo vệ được vợ trong cuộc chiến lần đó.

“Nghe nói Anders và Rina đã báo cáo về việc phát hiện luồng sát khí ở rừng phía nam, anh nhỉ?” – Bella đặt tách trà xuống. Ferenc giật mình, rồi đáp: “Ừ, nghe Rina mô tả lại, luồng sát khí đó có vẻ không bình thường”.

“Liệu có phải là bọn người của tổ chức Nora đó không?”

Ferenc chỉ im lặng.

Thực ra, việc để Roy đi làm nhiệm vụ xa thủ đô, đều nằm trong tính toán của ông cả. Sau khi nghe bản báo cáo của Anders và Rina, ông đang dấy lên nghi vấn về Chris. Những chuyện xảy ra gần đây, có thể chứng minh được Chris đã mang mối hận sâu sắc với ông – gia chủ cốt cán của gia tộc. Muốn không để sự việc xảy ra như tộc Riller, thì Ferenc cần phải tính toán kĩ lưỡng để có thể tóm gọn được những tộc nhân có tư tưởng nguy hiểm ngay từ khi cuộc nội chiến chưa nổ ra. Với khả năng hiện tại của Roy, ông không thể lôi con trai vào cuộc được, vì đó sẽ là một ván cược hết sức nguy hiểm. Ông phải đề phòng bất trắc xảy ra, để Roy có thể phải thừa kế huyết tâm của gia tộc này...

Ông nhìn lên tấm ảnh chụp ngày trước của mình và hoàng đế đệ lục Vincentio. Ông thở dài: “Vincentio, xem ra cậu đi làm nhà tiên tri được đấy”. Một người chạy vào trong thông báo:

“Ngài Ferenc, hoàng đế đệ tứ và công chúa đang chờ ngài ở thư phòng”.

....

Yue và Roy đã di chuyển được nửa ngày. Họ dừng xe ngựa lại, rồi nghỉ một chút.

“Aizz, xem ra đường dài hơn tớ nghĩ đó” – Yue cột tóc lên, rồi uống một ngụm nước. Roy vẫn đang dò tìm bản đồ: “Ừ, nhưng cũng gần tới rồi, có lẽ là ngày rằm sẽ đến”.

“Rằm sao? Tớ nghe nói trăng lúc đó sẽ sáng lắm. Đi ngắm trăng thời điểm đó là số một đấy” – Yue vui vẻ nói. Roy ngồi xuống bên cạnh cô, rồi rơi vào im lặng. Yue nhận ra có gì bất thường: “Cậu sao vậy?”

Roy ấp úng: “À...chỉ là...” – Anh lấy ra một đôi khuyên tai bằng bạc, hình ngôi sao...

“Khuyên tai? Cậu lấy ra làm gì chứ?”

“À thì....mấy ngày trước, sinh nhật của cậu. Vì cậu phải cùng cô Audrey luyện tập, nên không thể đưa nó được...Giờ mới có cơ hội” – Roy chẳng biết nên bắt đầu nói từ đâu, nên đành xổ ra một tràng. Yue đỏ mặt, rồi bĩu môi: “À, thì ra là quà sinh nhật. Tớ còn tưởng ai đó quên nữa cơ”.

Roy toát mồ hôi hột, thầm trong bụng: “Nếu không phải Rina nói với mình, thì mình cũng quên béng mất. Đúng là đãng trí thật”.

Yue ngồi im nhìn anh. Roy vẫn không hiểu chuyện gì xảy ra. Cô liền nói:

“Nếu đã có lòng...thì sao không giúp tớ đeo lên đi”

Roy đỏ mặt, anh cũng chẳng nói gì thêm. Anh đặt kiếm xuống, rồi lấy chiếc khuyên tai nhỏ đeo lên cho cô. Yue cười thầm, cũng chẳng dám thốt nên lời.

“Tớ nói này”.

“Sao?”

“Nếu chúng ta hoàn thành nhiệm vụ trước ngày rằm, thì đến khi trở về nhà, có thể đi ngắm trăng cùng nhau không?”

Trước lời đề nghị này của cô, Roy không khỏi bàng hoàng. Anh quay mặt sang chỗ khác: “Nếu cậu muốn”.

Yue mỉm cười, tay mân mê chiếc khuyên tai nhỏ kia...