Linh Vũ Thiên Hạ

Chương 3810: Hướng Tiền Trùng 2



Phạm Kiếm Nhân nhìn thấy người vừa mới ra tay, một quyền đã bị phế, ánh mắt lập tức âm trầm nhìn qua người thanh niên vạm vỡ, rắn chắc kia.

Nghe ba chữ Hướng gia bảo, đám người đứng xem bên ngoài cũng kinh ngạc không thôi, không ít ánh mắt nhìn vào trên người thanh niên có thân thể vạm vỡ, rắn chắc kia.

Thanh danh của Hướng gia bảo truyền ra cả bên ngoài, cả Vô Minh tiểu thiên thế giới, Thiên Thủy môn là đại biểu của Chiến Thiên liên minh, mà Hướng gia bảo là đại biểu của Vạn Thiên liên minh.

Có thể nói thực lực của Hướng gia bảo tuyệt đối không dưới Thiên Thủy môn, hai thế lực đều là hai thế lực mạnh nhất của hai đại liên minh trong Vô Minh Tiểu thiên thế giới, thanh niên này tới từ Hướng gia bảo, cũng đồng nghĩa với việc thân phận của người này cao tới đâu.

Hướng Tiền Trùng nghe thấy Phạm Kiếm Nhân nói vậy, lập tức xoay người nhìn Phạm Kiếm Nhân, tinh mang trong mắt bắn ra, so với khi nhìn Tôn Oánh Oánh hoàn toàn là hai người khác nhau, hắn trâm giọng nói:

- Phạm Kiếm Nhân, ngươi bớt kêu gào trước mặt lão tử đi, người khác sợ ngươi, Hướng Tiền Trùng ta thì không. Nếu như không phục chúng ta luận bàn một chút, Oánh Oánh là hôn thê của ta, ngươi dám động lần nữa thử xem.

- Tiền Trùng ca, cái gì mà hôn thê a? Chúng ta đã nói rồi, về sau huynh là ca ca của muội, muội chỉ là muội muội của huynh mà thôi.

Tôn Oánh Oánh lập tức nói với Hướng Tiền Trùng.

- Oánh Oánh, lúc đó là muội ép ta nói a, không thể tính được. Hôn sự của chúng ta là do phụ thân của muội và phụ thân ta định ra từ trước, cái này cũng không thể thay đổi chủ ý, muội chính là hôn thê của ta a.

Hướng Tiền Trùng tuy rằng có chút ngốc, thế nhưng trên điểm này tuyệt đối không ngốc một chút nào.

- Các ngươi lui ra đi, đây là chuyện của ta, ta tự mình giải quyết là được rồi.

Lục Thiếu Du khoát tay, ý bảo Tôn Oánh Oánh lui ra, chuyện của hắn nên để cho hắn tự giải quyết thì tốt hơn.

Ánh mắt Hướng Tiền Tùng lúc này mới nhìn về phía Lục Thiếu Du, lại nhìn qua hai người Kim VIên và Thái A, đôi mắt dưới hai hàng lông mày rậm trong lúc mơ hồ có chút nghi hoặc, lập tức nói với Tôn Oánh Oánh:

- Oánh Oánh, chuyện của bon họ cứ để cho bọn họ tự giải quyết đi. Những ngày này ta rất nhớ muội.

Tôn Oánh Oánh nhìn Lục Thiếu Du, đôi mắt xinh đẹp chẳng biết tại sao lại run lên, đã lâu như vậy nàng còn chưa nhìn qua loại ánh mắt này của hắn, dưới ánh mắt kia, nếu như cẩn thận nhìn kỹ không biết tại sao lại khiến cho trong lòng người ta cảm thấy lạnh lẽo.

Tôn Oánh Oánh lập tức nhìn qua Phương Thải Y, đôi mắt rung động, sau đó bất đắc dĩ lui sang một bên.

- Oánh Oánh, những năm này muội ở Tôn gia vẫn khỏe chứ? Ta vốn định đi Tôn gia tìm muội..

HƯớng Tiền Trùng vẫn đi theo bên người Tôn Oánh Oánh, khuôn mặt vô cùng thỏa mãn, vui vẻ.

Nhìn thấy Hướng Tiền Trùng lui xuống, ánh mắt Phạm Kiếm Nhân lập tức càng thêm âm trầm. Không phải là hắn không sợ, HƯớng Tiền Trùng trước mắt này quả thực hắn không thể không cố kỵ. Bởi vì người của Vô Minh thế giới tham dự Vạn Thế đối quyết mà không phải là chọn ra năm người, mà tất cả thế lực lớn đều tự mình chọn lựa một ít, cộng lại có hơn trăm, so với những tiểu thế giới khác còn nhiều hơn không ít. Tuy rằng hắn chưa từng giao thủ qua với Hướng Tiền Trùng, thế nhưng cũng đã sớm nghe nói thực lực của Hướng Tiền Trùng vô cùng mạnh, cũng đã tới Thông Thiên cảnh.

Mà Hướng gia bảo sau lưng HƯớng Tiền trùng cũng không dưới THiên Thủy môn của hắn, bởi vậy Phạm Kiếm NHân không thể không kiêng kỵ. Nhìn thấy Hướng Tiền Trùng lui xuống phía dưới, trong lòng lập tức nhẹ nhõm hơn không ít.

Phạm Kiếm Nhân lập tức nhìn về phía Lục Thiếu Du, vẻ mặt trầm xuống, trong mắt hiện lên vẻ âm hàn, trầm giọn nói:

- Lục Thiếu Du, gặp phải ta coi như vận khí của ngươi không tốt.

Dứt lời, Phạm Kiếm Nhân nhìn qua Lục Thiếu Du, ánh mắt ngày càng âm trầm, sát ý trong mắt không thèm che dấu lan tràn ra.

- Sư huynh, huynh định làm gì?

Phương Thải Y biến sắc, thân ảnh xinh đẹp tiến lên, muốn ngăn cản.

- Thải Y, nàng còn định che chở cho tên vô sỉ này sao? Đừng quên, là hắn đánh chết hơn mươi vạn đệ tử Thải Hồng cốc, lại còn làm chuyện vô sỉ với nữ đệ tử. Người vô sỉ như vậy nàng còn muốn bảo hộ sao? Để ta giết hắn báo thù cho đệ tử Thải Hồng cốc.

- Ài, không ngờ người này lại độc ác như vậy...

Nghe Phạm Kiếm Nhân nói vậy, đám người đứng ngoài lập tức nhìn về phía Lục Thiếu Du, có không ít ánh mắt xem thường.

Phạm Kiếm Nhân thấy vậy cười lạnh không thôi.

Phương Thải Y kinh ngạc, đôi mắt xinh đẹp nhìn về phía Lục Thiếu Du nói:

- Thiếu Du, ta muốn chính miệng ngươi nói cho ta biết, tất cả chuyện này có phải là thật hay không?

- Ngươi không tin ta thì còn hỏi nhiều như vậy làm gì?

Lục Thiếu Du nhìn qua Phương Thải Y, đôi mắt không có bao nhiêu chấn động.

- Ta không biết, phụ thân ta và tất cả mọi người đều nói như vậy, ta không biết ta nên làm gì bây giờ. Ngươi bảo ta phải tin ngươi như thế nào? Ta muốn chính miệng ngươi nói cho ta biết, chỉ cần chính miệng ngươi nói, bất kể là không phải ta cũng sẽ tin ngươi.

Phương Thải Y nhìn Lục Thiếu Du, trong đôi mắt xinh đẹp tràn ngập vẻ mông chờ.

- Ta chỉ có thể nói cho ngươi biết, Thải Hồng cốc đã bị ta san bằng thành bình địa, về sau không còn Thải Hồng cốc nữa.

Nhìn qua Phương Thải Y, Lục Thiếu Du nói.

Nghe vậy Phương Thải Y biến sắc, quá sợ hãi, thân thể mềm mại lùi về phía sau hai bước.

- Ha ha, lớn miệng, diệt Thải Hồng cốc, ngươi tính là thứ gì? Chỉ bằng vào ngươi? Chết ta mất, thực sự nực cười tới cực điểm.

Phạm Kiếm Nhân nghe vậy lập tức cười ha hả, nhìn Lục Thiếu Du khinh thường nói:

- Lục Thiếu Du, bớt khoác lác cho ta, hôm nay gặp phải ta là ngươi không may. Ta sẽ giải quyết ngươi, ta tin rằng, đến lúc đó đưa đầu ngươi cho nhạc phụ ta làm sính lễ, khi đó người nhất định sẽ vô cùng cao hứng.

Lục Thiếu Du lạnh nhạt nhìn qua Phạm Kiếm NHân, lúc này hai thanh niên sau lưng Phạm Kiếm Nhân đã dìu thanh niên bị Hướng Tiền Trùng nện thành trọng thương đứng lên, Lục Thiếu Du ngẩng đầu nhìn Phạm Kiếm Nhân rồi nói:

- Tiện nhân, à nhầm Kiếm Nhân, ngươi định một mình ngươi lên hay là cùng tiến lên?

- Hỗn trướng,hôm nay ta không phế ngươi ta không làm người. Ta muốn diệt ngươi dễ như trở bàn tay vậy.

Phạm Kiếm Nhân nghe thấy Lục Thiếu Du bóp méo tên mình nhưu vậy, sắc mặt càng thêm khó coi, bàn chân đột nhiên đạp mạnh mặt đất, một cỗ khí thế bàng bạc điên cuồng khuếch tán. Khí tức Thông Thiên cảnh sơ giai phóng ra, chung quanh lập tức gió nổi mây phun.

- Thông Thiên cảnh sơ giai, trong cả Vô Minh Tiểu thiên thế giới, người trẻ tuổi có tu vi Thông Thiên cảnh cũng chỉ đếm được trên đầu ngón tay thôi a.

- Lần này tiến vào trong Trung Thiên thế giới thi đấu, Phạm Kiếm nhân này nhất định là một trong năm người đó rồi a.

- Lục Thiếu Du này có địa vị gì, dám trêu vào Phạm Kiếm Nhân, hắn không biết người này có tu vi Thông Thiên cảnh sơ giai hay sao? Đây không phải là tự mình muốn chết hay sao?