Lọ Kẹo

Chương 24: Kẹo dẻo



Phòng nghỉ được bố trí vô cùng xa hoa thoải mái, thiết bị đầy đủ lúc này lại trợ giúp cho Sở Ninh.

Trên thảm lông dê mềm mại, quần áo rơi rụng đầy đất, dọc theo đống quần áo kia nhìn lại, đúng là Kiều Tước đang trần như nhộng trên sô pha và Sở Ninh chỉ còn lại cái quần lót nhỏ.

Trên sô pha, Kiều Tước thả lỏng thân thể lỏa lồ rắn chắc, tay bị Sở Ninh dùng cà vạt cột trên đỉnh đầu, cà vạt vừa vặn treo lên cái móc tường, còn thắt một cái nút.

Sở Ninh không biết tìm được sợi dây thừng từ chỗ nào, vừa lúc cột vào trên mắt cá chân Kiều Tước, một đầu khác phân biệt vắt lên chỗ góc bàn đá cẩm thạch.

"Bảo bối đang muốn cường bạo anh sao, hử?" Mặc dù bị cưỡng ép trần truồng như vậy, nhưng vẻ mặt Kiều Tước vẫn thản nhiên như cũ, trìu mến nhìn Sở Ninh sắc mặt ửng đỏ.

Nhóc con này vốn không thể kiên nhẫn đến khi về tới nhà, gấp gáp trói hắn ở chỗ này, hôm nay cảm xúc bị nghẹn một buổi rốt cuộc cũng nương theo men say mà phát tiết ra ngoài.

"Là do anh tự mình đồng ý." Sở Ninh bĩu môi, to gan bò lên trên ngực Kiều Tước, ngón tay trắng nõn đánh vòng xung quanh khuyên ngực trên đầu v*, hơi thở nóng hầm hập phun lên đó: "Anh cảm thấy Kiều Phỉ như thế nào?"

Kiều Tước bị cảnh đẹp trước mắt và động tác của Sở Ninh chọc cho eo bụng căng chặt, nhắm mắt lười biếng nói: "Em biết rõ là anh chỉ chú ý đến mình em mà."

Sở Ninh nghe xong lại không vui, Kiều Thời Chiếu tự tin là hoàn toàn có lí do, Kiều Phỉ không chỉ là một người, mà còn là khuôn mẫu, khuôn mẫu phù hợp với thẩm mỹ của Kiều Tước, không chỉ có thể sinh con mà còn có địa vị xứng đôi với Kiều Tước.

Mấy mặt khác cậu đều có thể nỗ lực, nhưng mang thai không phải là chuyện mà chỉ cần cố gắng là được - -

Gần đây hành vi ám chỉ của Kiều Tước làm cho cậu rất bất an. Sau chuyện ở đảo nô lệ lần trước, mỗi lần sau khi làm tình với cậu xong, hắn đều cho cậu uống thuốc...

Sở Ninh cúi đầu hôn lên khuyên ngực, trên ngực người này đều là dấu hiệu của mình, nhưng mà người này thật sự thuộc về mình sao?

Kiều Tước bị ánh mắt vừa rồi của Sở Ninh chọc đến đau lòng, bất đắc dĩ lại không thể hôn cậu, chỉ có thể nói: "Bảo bối, em cảm thấy trong lòng anh còn có thể chứa được người nào nữa sao?"

"...Vậy sao anh lại cho em uống thuốc?" Sở Ninh mới nói xong lời này đã không còn do dự nữa, tức giận theo men say trào lên, răng nanh cắn lên cái vòng trên ngực hắn kéo một cái: "Kiều Tước, anh nghĩ em là tên ngốc sao?"

"Ưm..." Kiều Tước bị động tác của cậu chọc cho rên lên một tiếng, môi mỏng lại hơi hơi cong lên, thì ra là bởi vì chuyện này.

"Đó đều là vì tốt cho em, bảo bối đừng nghĩ lung tung." Kiều Tước an ủi nhóc con đang bất an trước ngực.

Sở Ninh say rượu lại không ăn được cái dạng an ủi này của hắn, chống ngực Kiều Tước ngẩng đầu hỏi: "Vì tốt cho em nên mới không cho em mang thai con của anh sao?"

Kiều Tước vừa nghe đã biết là cậu hiểu lầm, cười nói: "Đó là thuốc bổ cho em bồi dưỡng cơ thể, bảo bối nghĩ gì vậy?"

Sở Ninh vẫn không thể nghe lọt lời của hắn, trực giác nói cho cậu là Kiều Tước đang lừa gạt mình, răng nanh cắn môi căm giận nhìn Kiều Tước: "Làm gì có thứ thuốc bổ nào mà sau khi làm tình xong mới được uống?"

"Đây là làm theo lời khuyên của bác sĩ Ngô, không tin thì em có thể đi hỏi ông ấy." Kiều Tước không chút hoang mang mà đáp lời cậu, bộ dáng thản nhiên không giống đang nói dối.

"Nếu thật là thuốc bổ thì theo tần suất làm tình của chúng ta em đã có thai rồi." Khuôn mặt Sở Ninh hồng hồng, càng nghĩ càng cảm thấy là do thứ thuốc kia, mà thuốc đó là do Kiều Tước tự tay đút cậu uống, không khỏi ngước mắt nhìn Kiều Tước, đôi mắt to thuần khiết sáng trong, chu miệng hỏi tới vấn đề ngu ngốc: "Ông xã, không phải là anh không được đó chứ?"

Sở Ninh nghìn chọn vạn chọn, lại chọn phép khích tướng mà Kiều Tước không ăn nhất.

Rõ ràng là lời nói vô cùng khiêu khích, nhưng Kiều Tước lại không có chút tức giận nào, ngược lại dựa vào sô pha, dây thừng làm cho cặp đùi hắn bị tách ra, không chút để ý nhìn Sở Ninh trong lồng ngực, chỉ là trong ánh mắt xinh đẹp lại mang theo nguy hiểm.

"Anh có được hay không bảo bối không biết sao?" Vốn dĩ vấn đề thuốc kia rất dễ giải thích, nhưng bây giờ hắn sẽ không để cho Sở Ninh dễ dàng biết được.

Sở Ninh bĩu môi không nhìn hắn, lông mi rũ xuống không sợ chết mà nghiêm túc trêu chọc, từ cái khuyên ngực đại diện cho quan hệ của bọn họ, lồng ngực rắn chắc hôn dần xuống dưới, cuối cùng mới đến căn dương v*t dữ tợn dưới lớp lông mao màu đen kia.

"Bảo bối, không cần làm như vậy." Giống như là đã đoán được Sở Ninh muốn làm gì, Kiều Tước nhíu mày.

Sở Ninh ngẩng đầu nhìn hắn, thân thể nam nhân trần trụi, hình dáng cơ bắp vô cùng xinh đẹp gãi đúng chỗ ngứa, dương v*t ở giữa bị mình trêu chọc cứng đến chảy nước, chỉ bạc dính nhớp chảy khỏi mã mắt, khoảng cách cực gần làm cho Sở Ninh cảm nhận được độ nóng kia, tuy là như vậy vẻ mặt Kiều Tước lại trước sau như một mà lười biếng cao quý, sự tương phản này làm cho Sở Ninh phản xạ có điều kiện mà kẹp chặt chân.

Nhưng mặc dù đã ướt không chịu nổi, Sở Ninh vẫn nhớ đến mục đích hôm nay, đỏ mặt to gan mà tiếp tục, đầu lưỡi mềm mại nhút nhát sợ sệt liếm lên giọt nước mắt trên quy đầu, bị tanh đến nhíu mày, còn tiếp tục chậm rãi dọc theo quy đầu miêu tả hình dáng gân xanh, cái miệng nhỏ hút chặt viên tinh hoàn kia một chút, lại tiếp tục liếm xuống dưới.

"Sở Ninh." Hơi thở Kiều Tước dồn dập, eo bụng căng chặt hiện ra hình dáng cơ bắp, bại lộ sự động tình của hắn, giọng nói trầm thấp hơi nặng nề, còn dùng cả họ tên của Sở Ninh.

"Sao vậy?" Sở Ninh bị hắn làm cho hoảng sợ, ngẩng đầu nhìn hắn, đôi mắt trong trẻo vô cùng sạch sẽ, còn mang theo chút ủy khuất.

Lúc này rượu tiếp thêm can đảm cho cậu, cảm xúc nín nghẹn ngày thường đều phát tiết ra ngoài, giảo hoạt cười lên, bướng bỉnh mà liếm xuống, dùng câu nói Kiều Tước vẫn thường nói ghẹo hắn: "Đừng như vậy à?"

Nhìn bộ dáng Kiều Tước muốn chịch cậu nhưng lại chỉ có thể nhíu mày, cuối cùng Sở Ninh cũng hiểu tại sao ngày thường Kiều Tước lại thích bắt nạt mình như vậy, tiếp tục động tác trong miệng.

Bên ngoài là tiếng động ồn ào người đến người đi, bên trong phòng nghỉ lại chỉ có tiếng thở dốc nặng nề, tiếng nước tí tách cùng với tiếng Sở Ninh nhịn không được rên rỉ.

Kiều Tước chỉ cần cúi đầu là có thể nhìn thấy Sở Ninh đang quỳ gối giữa hai chân hắn, hàng mi dài rũ xuống, cái miệng mềm mại hồng hào đang gian nan mà nuốt căn cự vật tím sẫm bừng bừng phấn chấn, xương quai xanh tinh xảo, hai cái vú đang động tình mà dựng thẳng trong không khí, vòng eo lõm xuống, cái mông vểnh nhiều thịt còn có cặp đùi trắng nõn đang kẹp chặt, không có chỗ nào mà không làm cho người khác điên cuồng.

Sở Ninh đang chuyên tâm làm việc không chú ý đến ánh mắt của hắn, mùi hormone của Kiều Tước quanh quẩn dưới chóp mũi làm cậu si mê, lớp lông đen thô cứng chà xát lên gương mặt trắng nõn của cậu, cậu ngậm dương v*t vào sâu trong cổ họng mà mút vào liếm hút, bắt chước động tác tính giao mà thọc vào rút ra.

Chờ đến khi nghe được Kiều Tước không chịu nổi mà rên rỉ ra tiếng, Sở Ninh mới vừa lòng nhổ ra, không thoải mái ho một tiếng, tay nhỏ sờ lên căn cự vật dữ tợn kia.

Tần suất làm tình của Kiều Tước và Sở Ninh cao như vậy, cây dương v*t vốn là đỏ tươi đã biến thành thành đỏ thẫm, lúc này lại bị khẩu giao, gân xanh theo nhịp đập mà uốn lượn, phía trên cán còn phiếm chất lỏng, phía trên là tay nhỏ trắng nõn của Sở Ninh, đối lập vô cùng rõ ràng.

"A..." Sở Ninh bị mùi hormone nồng đậm kia câu dẫn không nhịn được cọ xát đôi chân, đôi mắt ướt đẫm, nhưng vẫn còn kiềm chế mà hôn lên hai viên tinh hoàn mẫn cảm của Kiều Tước, bàn tay kích thích dương v*t cứng ngắc đã bị cậu liếm đến ướt át, thỉnh thoảng duỗi tay sờ sờ mạch máu phía trên bụng nhỏ của Kiều Tước, muốn dùng hết khả năng ép Kiều Tước phải nói ra bí mật.

"Ưm..." Kiều Tước bị cậu khiêu khích đến nhíu mày, tầm mắt dời sang chỗ khác, nhắm mắt thở dốc, giọng nói nhiễm tình dục khàn khàn: "Đủ rồi bảo bối, đừng quậy nữa, hửm?"

"Em không quậy." Sở Ninh thấy Kiều Tước rốt cuộc không nhịn được nữa, vừa lòng, mở miệng lại không ngăn được mị ý, cắn cắn môi, mới cúi đầu tiếp tục.

Giống như muốn chứng minh là mình đang nghiêm túc, hoặc là đang muốn ép Kiều Tước nói thật, tay nhỏ Sở Ninh vỗ về chơi đùa cây gậy nhưng lại không ngậm vào, đầu lưỡi mềm mại trêu đùa quy đầu, lại dọc theo khe mũ mà đánh vòng, thỉnh thoảng còn dùng đầu lưỡi chọc ngoáy niệu đạo mẫn cảm, thậm chí thọc vào trong, như là con mèo nhỏ đang ăn vụng kẹo que.

Bị người khác dùng cường độ cao mà mút vào bộ phận mẫn cảm nhất, Kiều Tước thở dốc nặng nề, ngực bụng phập phồng, nỗ lực kiềm nén xúc động muốn thẳng lưng chịch vào cái cổ họng chật hẹp kia, đường vân da trắng nõn duyên dáng trên cơ thể nhiễm một tầng mồ hôi mỏng, mấy giọt mồ hô chậm rãi dọc theo hình dáng cơ bắp trượt xuống dưới.

Phản ứng của Kiều Tước đúng là như Sở Ninh mong muốn, Sở Ninh nở nụ cười đơn thuần với hắn, lại liếm đi mấy giọt mồ hôi kia, thay đổi cách thức, dùng đầu lưỡi quấy rầy trêu đùa quy đầu mẫn cảm, còn thỉnh thoảng còn hà hơi lên.

"Ưm...Bảo bối, đừng..." Con ngươi xinh đẹp của Kiều Tước tối đen, ngực bụng căng chặt nhưng lại chịu đựng không chịch vào, cúi đầu nhìn lại, Sở Ninh còn đang vừa liếm vừa ngước mắt nhìn hắn, ánh mát thuần khiết, khuôn mặt non nớt, làm cho người ta hoàn toàn không thể tưởng tượng được trong miệng của nhóc con này còn đang ngậm chặt một căn dương v*t căng cứng đáng sợ, còn lặng lẽ chơi xấu.

Động tác kiềm nén của Kiều Tước làm cho hai sợi dây thừng căng chặt, bàn đá cẩm thạch cũng bị lay động, Sở Ninh mở to mắt nhìn nam nhân, lông mi cũng nhiễm mồ hôi, hô hấp như dã thú kia bao phủ cậu, đôi mắt khiêu khích chớp chớp làm ra hành động khiến cho vẻ mặt Kiều Tước càng thêm trầm xuống - -

Lông mi Sở Ninh khẽ run, lại còn nhìn Kiều Tước, nỗ lực thả lỏng yết hầu từng chút từng chút để cho căn dương v*t cứng ngắc nóng rực kia thọc vào, quy đầu to bự đâm sâu vào trong cổ họng, phản ứng nôn khan theo phản xạ làm cho đôi mắt cậu phiếm hồng, tay nhỏ còn trấn an hai viên trứng to.

Môi đỏ dán lên đám lông mao màu đen, Sở Ninh có thể cảm nhận được rõ ràng quy đầu phồng lớn cắm sâu trong cổ họng, vừa cứng vừa nóng, nước tinh tanh tưởi tràn ra, trong miệng chứa đầy mùi vị của Kiều Tước, cố gắng làm cho cây cự vật sắp bắn tinh của Kiều Tước ra vào trong miệng mình, cậu hơi khó chịu mà phát ra vài tiếng nôn khan, con mắt ướt át nhìn Kiều Tước, ánh mắt mông lung như đang thúc giục Kiều Tước, động tác trong cái miệng nhỏ ngày càng chăm chỉ.

Yếu hầu chật hẹp bị vật lạ xâm lấn không ngừng co chặt mấp máy, ép buộc Kiều Tước bắn tinh, tuy rằng cảm giác bị kích thích mạnh mẽ làm bắn ra cũng không dễ chịu, đặc biệt đối tượng này lại là Sở Ninh, nhưng có lẽ là thiên tính của động vật khống chế hắn, cái mông hẹp của Kiều Tước run rẩy, cái eo bị hắn áp chế không đưa đẩy căng thẳng đến phát run, như là một con báo bị giam cầm, gầm nhẹ muốn thọc nát cái miệng của người đẹp.

"Ô ưm..." Sở Ninh cảm nhận được căn dương v*t trong cổ họng nhảy dựng lên, một cổ lại một cổ tinh dịch nồng đậm sền sệt phun thẳng vào. Sở Ninh bị sặc không chịu nổi, rốt cuộc cũng ngửa đầu buông tha cho Kiều Tước.

Cây dương v*t to dài bừng bừng phấn chấn theo động tác của Sở Ninh mà rời khỏi cái miệng nhỏ chật hẹp kia, nhưng động tác bắn tinh lại không dừng lại, đứa nhóc đáng sự kia vừa vặn chạm bên môi Sở Ninh, một cổ tinh dịch cuối cùng phun lên khuôn mặt thuần khiết, ngay cả lông mi cũng bị dính vào một ít.

"A..." Sở Ninh chớp chớp mắt, sườn mặt mang theo vết đỏ ửng hỗn tạp giữa tình dục và men say, tinh dịch trắng đục dính bên trên bị cậu dùng ngón tay trắng nõn quét xuống, đầu lưỡi mềm mại liếm sạch sẽ, cuối cùng còn liếm liếm khóe môi còn tinh dịch sót lại, mới nhíu mày: "Khó ăn quá à."

Bộ dáng như vậy cực kì giống với con mèo không được ăn đồ hộp đúng khẩu vị của mình, cực kì đáng yêu.

"Bảo bối, nhổ ra." Giọng nói Kiều Tước vẫn còn hơi mất tiếng, ngữ khí lại đứng đắn, chỉ muốn ôm chặt cậu vào ngực thương tiếc an ủi.

"...Em nuốt xuống rồi." Sở Ninh vô tội há miệng cho hắn xem, quả thật lượng lớn tinh dịch đã bị nuốt hết, chỉ còn có một ít giọt còn giữ lại trên đầu lưỡi mềm mại.

Kiều Tước nhìn cậu chằm chằm, cảm xúc trong mắt đen tối khó phân biệt, ngoại trừ căn dương v*t còn đang giễu võ giương oai như cũ và lồng ngực phập phồng nhiễm mồ hôi, bộ dáng này của hắn không có chút nào giống như vừa mới được hưởng qua loại 'phục vụ đặc biệt' của Sở Ninh.

"Về sau đừng làm như vậy nữa có biết không?" Sau một lúc lâu, Kiều Tước mới nghiêm túc mà nói một câu.

Sở Ninh nhìn vẻ mặt nghiêm trọng trước nay chưa từng thấy của hắn, biết là hắn đang nghiêm túc, bỗng nhiên mở miệng, giọng còn khàn khàn nhưng lại vô cùng tỉnh táo: "...Có phải anh muốn đổi người hay không?"

Cậu không vạch trần thân phận của mình, lại muốn lấy giới hạn lớn nhất mà thử Kiều Tước.

"Em coi chính mình là gì chứ?" Kiều Tước nhíu mày nhìn đứa nhỏ đang ngây ngốc kia, sau đó bất đắc dĩ mà thở dài: "Đó thật sự là thuốc bồi bổ cơ thể mà bảo bối."

Lý trí quay lại, Sở Ninh nửa tin nửa ngờ mà nhìn hắn.

Kiều Tước cười xấu xa chỉ chỉ lồng ngực mình, dùng ánh mắt mà Sở Ninh không chịu nổi nhất câu dẫn cậu lại đây.

"...Thật sao?" Quả nhiên Sở Ninh lập tức mắc câu, ghé vào trước ngực hắn ngẩng đầu nhìn hắn, chớp chớp mắt.

Kiều Tước nhân cơ hội cúi đầu chạm chạm trán cậu, thuận thế mút lấy cái miệng nhỏ vừa rồi vẫn chưa được hôn: "Anh đúng là muốn có con, hơn nữa chỉ muốn đứa nhỏ do em sinh cho anh, nhưng nếu phải đặt cược bằng sức khỏe, thậm chí là tính mạng của em thì anh từ chối."

Cơ thể Sở Ninh thật đúng là không có phát dục hoàn toàn, cũng chỉ có thể điều dưỡng châm rãi, nếu không điều trị cho tốt còn muốn có con sớm thì không khác gì muốn mạng của Sở Ninh. Hơn nữa, có một đứa con thuộc về hắn và Sở Ninh tất nhiên là rất tốt, nhưng không có cũng không sao, tồn tại của Sở Ninh mới là thứ quan trọng nhất đối với hắn.

Nhóc con này không phải là công cụ sinh đẻ trong mắt ông Kiều, cũng không phải là quân cờ mà Kiều Thời Chiếu có thể tự tiện bày bố, Sở Ninh chính là Sở Ninh, là đứa nhỏ ngốc nghếch, độc lập quật cường lại yêu không cần báo đáp, cũng là bảo bối của hắn.

"Anh thật sự đã để cho bác sĩ Ngô kiểm tra cho em rồi sao?" Sở Ninh không ngờ hắn lại biết rõ vấn đề cơ thể cậu như vậy, vừa rồi quậy phá cho rằng Kiều Tước đang nói dối, không nghĩ tới đó thật sự là thuốc bổ.

...Đều là do cái thời gian uống thuốc xấu hổ kia. Biết được mình đã lo lắng một cách vô ích như vậy trong thời gian dài, nhớ tới chuyện vừa rồi, Sở Ninh đã tỉnh rượu, vẻ mặt có hơi vi diệu, chỉ muốn giả bộ là người vừa rồi làm ra chuyện kia không phải cậu.

"Ừm." Kiều Tước bị vẻ mặt Sở Ninh chọc cười, cúi đầu hôn cậu, nhưng hôn như thế nào cũng không đủ: "Bây giờ bảo bối có thể anh ra rồi chứ?"

Sở Ninh phối hợp mở trói cho hắn, cởi dây thừng lại tháo nút cà vạt, thật vất vả mới mở xong cái nút, lại ngây ngẩn cả người.

Cà vạt ma xát làm cho cổ tay của Kiều Tước đỏ lên một mảng, có chỗ còn bị trầy da.

Rõ ràng vừa rồi Kiều Tước có thể giãy giụa phản kháng, cởi bỏ thứ này, cùng lắm thì trong lúc đó chạm phải cậu mà thôi, nhưng người này thế nhưng lại phối hợp cậu mà chịu đựng như vậy.

Sở Ninh hôn xuống, lông mi khẽ run, đau lòng trấn an những vết thương đó.

Kiều Tước trở tay niết cằm Sở Ninh, Sở Ninh ngẩng đầu nhìn hắn. Kiều Tước có được tự do cúi đầu hôn cậu, giống như lúc hôn Sở Ninh vừa nãy, mềm nhẹ mà không mang theo tình dục: "Về sau không cần phải làm chuyện ủy khuất chính mình."

Sở Ninh ngửa cần cổ yếu ớt, tùy ý Kiều Tước vuốt ve hầu kết của cậu, chớp chớp mắt hỏi: "Anh không thoải mái sao?"

Chẳng lẽ kĩ năng của cậu bị thụt lùi sao? Sở Ninh thậm chí bắt đầu tự nghi ngờ chính mình.

Kiều Tước nắm cổ tay Sở Ninh, kéo người vào trong lồng ngực, cúi đầu hôn lên bên ngực trái của cậu một chút: "Chỗ này sẽ đau."

Sở Ninh bị động tác của hắn làm cho sửng sốt, sau đó theo lời Kiều Tước nói, hô hấp của hắn giống như đã xuyên qua lồng ngực cậu, hơi thở ấm áp rơi xuống đầu quả tim, mọc rễ này mầm trong đó.

Tươi cười của Kiều Tước có hơi xấu xa, xoa bóp khuôn mặt đang ngây ra của Sở Ninh, dắt tay cậu sờ lên ngực trái của mình cười: "Cho dù bảo bối nỡ làm chính mình đau lòng, nhưng em có thể nỡ để ông xã đau lòng sao?"

"Có ai nói chuyện giống anh không chứ." Sở Ninh đang cảm động lại bị hắn chọc cười, giương nanh múa vuốt nhào lên cắn hắn.

Kiều Tước dễ dàng áp chế cậu, bá đạo nói bên tai cậu: "Hơn nữa ngay cả khi em nỡ làm chính mình đau lòng thì anh cũng không cho."

- --

Editor: Ngọt như đường >.<