Lời Dối Trá Của Nhà Chồng

Chương 15



Đã sáu tháng kể từ khi Lê Tô Tô đến

gặp bác sĩ chuyên khoa phụ khoa và áp dụng chế độ ăn uống lành mạnh. Mặc dù có

nhiều lời chỉ trích từ mẹ chồng, nhưng trong sáu tháng qua, Lê Tô Tô

thực sự đã thay đổi cách sống của mình. Giảm ăn đồ ăn vặt, giảm đường, nhiều ăn

hoa quả và rau, và tập thể dục nhiều hơn.

Mặc dù việc tập thể dục phải được Lê

Tô Tô thực hiện trong thời gian nghỉ giữa giờ làm việc do văn phòng có phòng

tập gym, nhưng Lê Tô Tô đã tận dụng triệt để để có thể đốt cháy chất béo của mình. Trong

chưa đầy sáu tháng, cân nặng của Lê Tô Tô đã giảm từ hơn 90 kg xuống còn 75 kg.

Tuy nhiên Lê Tô Tô vẫn cần giảm cân xuống dưới 60 kg để có trọng lượng cơ thể

lý tưởng. Sau khi giảm 10 kg, khuôn mặt của Lê Tô Tô đã thon

gọn hơn, cánh tay và đùi cũng không còn quá to. Thật đáng tiếc điều này lại khiến cô bị mẹ

chồng chỉ trích.

"Nếu vợ con ăn kiêng, nó sẽ xinh ra và chắc chắn sẽ có người đàn ông khác để ý." Hoàng

Thu Hạ nói với ánh mắt sắc bén nhìn về phía Lê Tô Tô.

Thường khi phụ nữ ăn kiêng thành

công, cỡ quần áo của họ thay đổi, khuôn mặt có thể thay đổi và trông xinh đẹp

hơn. Thế mà bà Hoàng Thu Hạ lại chỉ trích Lê Tô Tô về việc có người đàn ông

khác ở bên ngoài.

========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Vợ Xấu Chồng Mù
2. Vì Sao Loại A Này Mà Cũng Có O
3. Thiên Cổ Phong Lưu Trong Một Nụ Cười
4. Ngư Sủng Trong Lòng Bàn Tay Bạo Quân Tàn Tật
=====================================

"Không có ai khác đâu mẹ, Tô

Tô sẽ mãi chung thủy với con. Tất nhiên, nếu con cũng chung thủy với Tô Tô," Khương Tịch Ngôn trả lời.

Trong việc sinh hoạt gia đình, Lê Tô

Tô không đòi hỏi bất cứ điều gì. Cô không bận tâm đến lương thu nhập của chồng,

dù số tiền đó thấp hơn của cô. Chỉ điều Lê Tô Tô yêu cầu sự chung thủy. Một

trái tim đúng nghĩa.

"Con trai mẹ không thể đi vớ vẩn bên ngoài đâu. Có thể cô con dâu của mẹ mới là người như vậy. Nhìn

đi, trước mặc quần dài, bây giờ lại mặc váy, nhìn những thứ con đang khoe ra đi."

Lê Tô Tô tự quan sát mình. Hiện tại,

cô vẫn mặc áo sơ mi dài và váy dài. Không phải váy ngắn. Đó cũng vì

nhiều chiếc quần dài của cô hiện tại đều quá to.

"Chỉ biết làm việc, công việc

gia đình thì không khéo, con cái cũng không. Mẹ chắc, đứa không thể

sinh được là con." Hoàng Thu Hạ nói và liếc nhìn Lê Tô Tô.

Tai Lê Tô Tô cảm giác như đang nóng lên. Một lần nữa, cô bị mẹ chồng của mình đổ lỗi là người vô sinh và không thể sinh con cho Khương Tịch Ngôn.

Đó là những lời nói đắng lòng.

"Mẹ, con không vô sinh." Cô nói với nước mắt chảy dài.

Trái tim cô quá đau để chấp nhận

những lời nói đầy trắc trở và đắng cay của mẹ chồng. Lúc trước, vẫn có những

thời điểm tốt đẹp mẹ chồng cô đối xử dịu dàng với cô vào các dịp đặc biệt.

Nhưng hiện tại, không còn nữa. Đặc biệt là khi đã chờ quá lâu cô vẫn chưa thể có con. Không khí trong ngôi nhà cứ nóng lên như thế.

"Không thể có con được gọi là hiếm muộn. Không có đa nang buồng trứng nào giống như vậy. Các bà mẹ có nhiều kinh nghiệm hơn con. Đó chỉ là cái cớ. Hoặc có thể con muốn giống người nổi tiếng bây giờ, sống hạnh phúc khi không có con. Đúng không?" Lúc này, cô Hoàng Thu Hạ cao

giọng và trừng mắt nhìn Lê Tô Tô, tức giận. Thậm chí bà còn ví Lê Tô Tô với một bài đăng của một người nổi tiếng trên Instagram, người tự

nhận là hạnh phúc và trẻ trung khi không có con. Bà rất tự tin vào suy đoán của mình.

“Con đang đổ lỗi cho số phận.

Định mệnh của người phụ nữ là mang thai và sinh con. Không chạy theo tiền!”

Lê Tô Tô cúi đầu. Rốt cuộc, ai

để đổ lỗi cho số phận? Cô đã cố gắng và vẫn đang cố gắng. Nhưng, dường như ông trời chưa rủ lòng thương ban cho cô đứa coi. Cô đã cầu nguyện, nhưng trời yêu

cầu cô phải kiên nhẫn và chờ đợi.

“Nếu con không kiếm được tiền,

liệu gia đình này có xoay xở được không hả mẹ?” Lê Tô Tô hỏi với những

giọt nước mắt lăn dài trên khuôn mặt.

Không coi thường ai nhưng chính Lê

Tô Tô đã đưa một phần lương của mình cho mẹ chồng. Số tiền cô kiếm được không

phải để tiêu xài mà để dành ưu tiên cho gia đình.

"Cô chỉ đang giả vờ. Chỉ vì cô có thể đưa tôi 3,5 triệu một tháng. Để gồng gánh ngôi nhà này còn cần hơn thế nữa. Dù sao cô cũng là con nhà giàu, chỉ cần hỏi bố mẹ cô là được, đâu cần phải vất vả bôn ba!"

"Mẹ và bố con rất giàu, nhưng đó không phải là con giàu. Tất cả những thứ đó là thu nhập của bố mẹ con. Con cũng không bao giờ mong muốn nhận được của cải

hoặc tài sản thừa kế từ họ." Lê Tô Tô nói.

Đúng vậy, đó là Lê Tô Tô. Cô không bao giờ bị lóa mắt với sự giàu có của bố mẹ mình. Với Lê Tô Tô, cô sẽ tự hào

hơn khi trưởng thành bằng nỗ lực của chính mình, bằng sự chăm chỉ của bản thân.

"Thôi được rồi Tô Tô, cô đi đi, cô ở đây chỉ khiến tôi thêm đau đầu. Đồ con dâu tinh ranh!

Cảm thấy sự có mặt của mình không

được chào đón, Lê Tô Tô nhanh chóng rời đi, mang theo túi xách của

mình. Cô bỏ đi với hàng nước mắt rơi. Khi đang lái xe, nước mắt của Lê Tô Tô cứ rơi

không ngừng. Đôi lúc, cô ấy đưa tay lên đè ngực mình vì cảm thấy khó chịu.

"Ôi trời ơi, khi nào mẹ mới có thể

chấp nhận và yêu thương mình một cách chân thành. Không coi thường mình, không chỉ

trích mình là một người phụ nữ vô sinh. Đức phật là người có thể thay đổi trái tim

con người, xin hãy thay đổi trái tim của mẹ chồng con. Hãy để chút ít tình yêu trong

trái tim bà dành cho con. Hãy đổ đầy những điều thiện lành và tốt đẹp vào trái tim bà."

Không hề ghét bỏ mẹ chồng, nhưng Lê Tô Tô cầu nguyện đức phật sẽ cảm hóa trái tim mẹ chồng. Hướng trái tim bà về phía sự thật. Cô thật sự chỉ mong những điều tốt đẹp nhất đến với bà.