Lôi Quân

Chương 66: Chặn đường đánh cướp



Lấy tới Luyện Hồn thuật, Dương Tuấn lập tức rời đi.

Bất quá khi ra tới Vạn Bảo các cửa ra vào lúc, hắn vậy mà bắt gặp mấy đạo thân ảnh quen thuộc, chính là Hồ tiên sinh ba người.

- " Phí đạo hữu, lai gặp mặt a! " Gặp hắn đi ra, Hồ tiên sinh mặt mày hớn hở chạy tới.

Thấy sang bắt quàng làm họ!

Đây là Dương Tuấn ý nghĩ đầu tiên trong đầu, cũng không trách được, cái này Hồ tiên sinh thực sự quá nhiệt tình, so với lúc trước còn quá mức.

- " Nguyên lai là Hồ đạo hữu. " Mặc dù nghĩ như vậy, tuy nhiên Dương Tuấn bề ngoài vẫn mỉm cười hòa ái nói: -" Hồ đạo hữu đứng đây chờ người nào sao, hay là cũng tới tham gia đấu giá hội. "

- " Hahaha, ta đích xác là tới tham gia đấu giá hội, tuy nhiên tài phú có hạn, không tranh tới vật gì tốt, bất quá được chứng kiến Phí đạo hữu đại triển thần uy, quả thực là mở rộng tầm mắt. " Hồ tiên sinh ha hả cười nói.

- " Hồ huynh chê cười, chẳng qua là một chút con số nhỏ mà thôi. " Dương Tuấn khiêm tôn nói.

Nghe vậy, Hồ tiên sinh nụ cười cứng lại, sắc mặt cũng biến đen, đồng thời trong lòng không ngừng gào thét, con số nhỏ, mả mẹ nó, đây chính là mười nghìn viên trung phẩm linh thạch a!

Phải biết lấy hắn đế quốc bổng lộc, cộng thêm hàng năm ăn không ít hối lộ cũng không biết bao nhiêu năm mới cóp nổi.

Cùng là con người, tại sao lão thiên lại thiên vị như vậy chứ!

- " Thôi được rồi, chúng ta trước rời khỏi đây, trên đường từ từ nói. " Hồ tiên sinh lúc này đánh trống lảng, hắn sợ tiếp tục nói sẽ bị Dương Tuấn tức chết.

Đi ra Vạn Bảo Các, đám người cũng không có ở Tụ Tiên phường nán lại mà thẳng thông đạo phương hướng rời đi.

Dù sao ở lại cũng không có mua sắm cái gì, tốn thời gian mà thôi.

Tranh thủ lúc này, Dương Tuấn hướng quen thuộc bản địa Hồ tiên sinh hỏi thăm: -" Hồ đạo hữu, tại hạ có chuyện muốn thỉnh giáo, không biết Hàn Nguyên phủ có hay không lôi thuộc tính cực kì nồng đậm địa phương? "

Đây cũng là Dương Tuấn chuyến này một phần mục đích, tìm một chỗ lôi thuộc tính nồng đậm bảo địa, chuẩn bị bế quan lâu dài.

Hắn linh căn thế nhưng là dị linh căn, Lôi Linh Căn, chỉ cần đầy đủ lôi thuộc tính tu luyện, một mạch đột phá đến kim đan cũng không có vấn đề gì, chỉ sợ là không tìm được thích hợp địa phương mà thôi.

- " Lôi thuộc tính nồng đậm địa phương? " Hồ tiên sinh khẽ suy tư, một hồi lâu mới mở miệng nói: -" Hàn Nguyên phủ giống như không có địa phương này, bất quá ta cũng nghe một người bạn nói qua, Bình Dương phủ hình như có một ngọn gọi là Lôi thần sơn, không biết là nguyên nhân gì, quanh năm có lôi điện phủ xuống bao phủ, sấm chớp không ngừng, gần như đã trở thành Bình Dương phủ chỗ cấm địa."

- " Bình Dương phủ. " Dương Tuấn khẽ lẩm bẩm, hắn cũng biết cái này châu phủ, tuy nhiên cái gì Lôi Thần Sơn vậy chưa nghe nói qua.

Nếu đích thật như Hồ tiên sinh lời nói như vậy, chỗ đó quả thực chính là hắn tu luyện bảo địa.

- " Đa tạ Hồ đạo hữu chỉ điểm, vật này coi như là báo đáp. " Dương Tuấn mỉm cười nói, đồng thời lấy ra một bình luyện khí kỳ tu luyện đan dược đưa cho Hồ tiên sinh.

- " Phí đạo hữu khách sao, chỉ là là việc nhỏ, không cần như vậy! " Hồ tiên sinh vẻ mặt nghiêm túc nói.

Bất quá hắn hành động lại trái ngược, miệng thì từ chối nhưng cánh tay đã sớm đem đan dược thu lại.

Bên cạnh Nhược Hi hai người thấy vậy thì trợn mắt há mồm, đây chính là bọn hắn nhận thức Hồ thúc,... không phải, đấy là người nào, chúng ta không quen.

...

Xuyên qua mê trận, Dương Tuấn bốn người thành công trở về chỗ kia ngõ cụt.

Thế nhưng vừa đi ra huyễn thuật bức tường một khắc, bốn người bước chân đồng loạt thả chậm.

Dương Tuấn phía trước, đứng ba người, hai già một trẻ, lão râu tóc bạc trắng, bất quá tinh thần rất đủ, không giống nhanh xuống mồ dáng dấp.

Mà thiếu niên kia, nhìn qua tuổi ở mười bảy mười tám tuổi khoảng chừng, tướng mạo vẫn được, rất sạch sẽ, bất quá cái cằm vểnh lên trời, một bộ xem ai đều không vừa mắt dáng dấp, phá hoại hắn nguyên bản coi như không tệ hình tượng.

- " Đứng lại "

Thiếu niên kia thấy Dương Tuấn đi đến, quát lạnh một tiếng, không quan tâm chút nào Dương Tuấn bên cạnh Hồ tiên sinh ba người.

- " Làm sao, các vị đạo hữu là có việc gì chỉ giáo? " Dương Tuấn nhìn ba người, không khỏi có chút quái dị.

- " Có việc chỉ giáo, cũng không phải, chúng ta chỉ là tới mượn một chút đồ vật, tiểu tử, bổn thiếu gia cũng không cùng ngươi phí lời, đem túi trữ vật giao ra đây, miễn cho được da thịt nỗi khổ " Thiếu niên kia một mặt hung hăng nói.

Dương Tuấn ngạc nhiên, thật không nghĩ tới bản thân vừa mới ra tụ tiên phương đã gặp phải đánh cướp.

- " Tiểu tử, trông ngươi cũng không giống như cái người ngu, thiếu gia ta lại nói như thế rõ ràng, sảng khoái điểm, đừng chậm trễ thiếu gia ta làm ăn. " Thiếu niên kia thấy Dương Tuấn đờ ra, không nhịn được nói.

Dương Tuấn lúc này mới chú ý tới, tên tiểu tử này khí tức trên người, dĩ nhiên là Luyện Khí bảy tầng, mà phía sau hắn hai cái lão giả, thình lình đều là Luyện khí tám tầng cao thủ.

Bất quá chút này nhãi nhép, hắn làm sao có thể sợ đây.

- " Hahaha, mọi người đều là đồng đạo, cái gì gì cũng có thể từ từ thương lượng, ta nhìn vị huynh đệ này trẻ tuổi, đưa cho ngươi mấy cây kẹo ngọt giảng hòa như thế nào, nếu không đủ còn sẽ cho thêm. " Dương Tuấn một mặt hòa ái nói.

- " Tiểu tử muốn chết! " Thiếu niên kia giận dữ, cánh tay nhất động, lòng bàn tay nhiều hơn một thanh trường kiếm, nhắm thẳng vào Dương Tuấn nói: -" Trương lão, ngươi phụ trách ngăn cản ba người kia, ta cùng Tề lão giải quyết trước mặt tên này. "

- " Được. "

Dứt lời, gọi là Trương lão lập tức xông về phía Hồ tiên sinh ba người.

Thấy vậy Hồ tiên sinh hai chân run lên, sau lưng chảy đầy mồ hôi lạnh, trước mắt ba người này bất kỳ ai tu vi cũng cao hơn hắn, nếu quả thực đánh lên vậy hắn chắc chắn đi đời nhà ma.

Hiện tại cho dù lấy triều đình hay phủ thành chủ uy hiếp cũng không có cái trứng gì dùng, nước xa không cứu được lửa gần, hơn nữa hắn cái này nhỏ nhoi chức vị, chết rồi đế quốc chưa chắc đã quan tâm.

Lúc này hắn tất cả kỳ vọng đều đặt vào Dương Tuấn, vị này nam tử vẫn luôn để người ta nhìn không thấu.

Mắt nhìn ba người sắp chuẩn bị đánh đến, Dương Tuấn bất đắc dĩ thở dài, nói:

- " Phiền phức! "

Giọng nói vừa vang lên, cùng lúc thiếu niên kia lẫn hai vị lão giả động nhiên động tác dừng lại, con mắt trừng lớn.

Nhìn bề ngoài, ba người tựa như là trúng định thân thuật như vậy đứng yên bất động, thế nhưng tiềm thức bên trong lại diễn ra một cảnh tượng khác.

Cả ba người lúc này chỉ thấy bản thân bất bờ xuất hiện tại một vùng huyết sắc thế giới, khắp nơi không gian tiêu điều, bầu trời quạ đen bay từng đàn từng đàn, bọn chúng thê lương kêu gào, giống như đang tiễn biệt người đã khuất.

Càng đáng sợ hơn là, ba người phát hiện mình thân thể không cử động được, toàn bộ thân thể đều bị đóng tại một tấm chữ thập ván gỗ bên trên.

- " Khốn kiếp, đây là nơi nào, là ai ám toán bổn thiếu gia, mau cút ra đây cho ta. " Cái kia thiếu niên điên cuồng kêu gào, đầu óc đều là một mảnh hoảng sợ.

Hắn muốn dãy dụa nhưng cổ tay, cổ chân lại truyền đến cực độ đau đớn, chỗ đó có đen nhánh cây đinh xuyên qua, cố định thân thể trên ván gỗ.

- " Thật sự là đáng thương tiểu hài. " Lúc này, một cái quen thuộc giọng nói vang lên.

Thiếu niên ngẩng đầu, ánh mắt nhìn chằm lấy Dương Tuấn thân ảnh, sắc mặt dữ tợn gầm lên nói: -" Là người, chính là ngươi đang dở trò, khôn hồn mau thả ta ra, bằng không đợi bổn thiếu gia thoát khốn, nhất định băm ngươi ra làm ngàn mảnh. "

- " Ngây thơ, ngươi cái này tiểu hài, quả thực là chưa trải qua xã hội đánh đập. " Dương Tuấn nhếch miệng cười lạnh nói.

Đồng thời bàn tay mở ra, bên trên thình lình đã nhiều hơn một thanh sắc bén chủy thủ.

Gặp Dương Tuấn cầm chủy thủy hướng về phía mình lại gần, thiếu niên điên cuồng giãy dụa, gào thét: -" Khốn kiếp, ngươi đừng có lại đây. "

Bất quá mặc kệ hắn gào thét, Dương Tuấn vẫn như cũ chậm rãi lại gần, một mặt " hòa ái " nhìn lấy hắn.

Aaaaaaaaaa!

Tiếng gào thét thống khổ vang lên, Dương Tuấn trong tay chủy thủ không chút do dự đâm vào thiếu niên trên thân.

Mặc dù chỉ ảo cảnh bên trong, bất quá các loại cảm giác lại vô chân thực, ở nơi này bị thương vậy tương đương với bên ngoài bị thương cảm giác như vậy.

Đem đâm thêm vài đao, thiếu niên lúc này rốt cuộc không chịu đựng nổi mà ngất đi.

- " Nhàm chán! " Bỏ lại một câu, Dương Tuấn thân ảnh tại ảo cảnh biết mất.

Cùng lúc, hiện thực bên ngoài, bất động thiếu niên cùng hai vị kia lão giả đột nhiên đổ gục xuống.

Bọn hắn bộ dạng giống như trải qua cái gì cực kì kinh khủng, trên mặt còn đem theo cực độ sợ hãi.

Tuy nhiên đây chẳng qua là bị ảo cảnh bên trong tra tấn tâm lý ảnh hưởng mà tạm thời ngất đi, chứ không phải thật chết.

P/S: Cầu đánh giá, tặng hoa, bình luận để giúp tác có thêm động lực, đa tạ!