Lối Thoát Khó Đi

Chương 40: Ghen?



Chạng vạng tối.

Khu nghỉ dưỡng có một hoạt động lửa trại tập thể, dành cho toàn bộ khách đến nghỉ dưỡng. Rất nhiều chuyên mục hấp dẫn, là một người năng động hoạt bát, Trần Y Y không thể nào bỏ qua cuộc vui này, dù là cả buổi sáng không có chuyện gì suông sẻ nhưng cô lại không mấy để tâm, cô tự nhủ với bản thân rằng 'người quen không chơi được vậy thì chơi với người lạ. '.

Tiếng nhạc vang lên tất cả mọi người đều nhảy theo điệu nhảy của người dẫn chương trình, nam hay nữ già hay trẻ đều xoay quanh nhau nhảy theo tiếng nhạc xập xình, Trần Y Y phấn khởi nhanh chóng hoà nhập vào với cuộc vui, cô thành thạo điệu nhảy, nắm tay bà lão bên cạnh, qua trái rồi qua phải, xoay một vòng lúc này người đối diện cô là một chàng trai trẻ, tầm 28 tuổi, theo điệu nhảy nắm tay cô xoay trái rồi xoay phải. Chàng Trai hoà đồng, lịch sự chào hỏi cô vài câu, Trần Y Y không ngại phiền, cũng nói đôi lời với anh ta.



Cố Tử Phong không thích nơi ồn ào, anh ta cùng Vương Âu ngồi cách cuộc vui khá xa, nói về vấn đề gì đó.

" Cậu thấy như vậy…"

Đang nói giữa chừng Cố Tử Phong đột nhiên không nói nữa, đâm đâm nhìn về nơi ánh lửa bập bùng, đỏ rực.

Vương Âu cảm thấy tò mò nhìn theo hướng Cố Tử Phong đang nhìn, phát hiện ra lí do, Vương Âu khẽ nhếch môi.

Không nói lời nào Cố Tử Phong đứng dậy, hướng ánh lửa đang cháy đỏ rực đi tới, dường như đã tập từ lâu vừa bước đến gần Trần Y Y, anh ta đã nhanh tay, nhanh chân vào nhịp cùng mọi người, cho đến khi Trần Y Y buông tay người kia rồi xoay người lại thì giật mình.

" Ngài…"

Bất ngờ nhìn thấy anh ta Trần Y Y quên luôn điệu nhảy, chân loạng choạng bước, phía sau lưng chàng trai bất ngờ lùi, lưng chàng trai chạm mạnh vào lưng của Trần Y Y, khiến cô úp cả mặt vào lòng ngực to lớn, rắn chắc của Cố Tử Phong.

Bầu không khí như dừng lại giây lát

Lúc này những người khác đều cho đây là chuyện bình thường những người đang yêu hay làm nên họ không thèm quan tâm tiếp tục hoà vào cuộc vui, nhưng đối với những người là nhân viên của Cố Tử Phong, họ đều đang lạc bước, há hốc mồm mà nhìn.

Chủ tịch của họ, ôm phụ nữ.

“Người phụ nữ đó là ai mà may mắn quá vậy?”

" Úp mặt vào ngực Chủ tịch rồi, không thấy rõ."

" Ây ây, tôi thấy, tôi thấy, là thư khí của ngài ấy, tên gì ấy nhỉ?"

Người phụ nữ tầm 30 tuổi nhíu mày suy nghỉ.

" Ai vậy?"

" Là…là…À! Trần Y Y!"

“Thư kí Trần?”

" Hèn chi tôi thấy dáng người rất quen."

Tất cả mọi người đều buôn chuyện, chỉ riêng đám người La Tinh là đứng một bên, biểu cảm như muốn ăn tươi nuốt sống người khác.

" Con nhỏ cũng ghê gớm thật!".

“Đúng vậy, ngay cả chủ tịch nổi tiếng lạnh lùng không gần nữ sắc cũng quyến rũ được.”

" Đúng vậy!".

Cả đám người vây quanh La Tinh nói xấu Trần Y Y, còn cô ta cứ im lặng nhe nanh múa vuốt nhìn chằm chằm Trần Y Y.

“Cảm ơn Chủ tịch.”

Không là do lửa làm cô nóng lên hay do tác động khác mà giờ cả khuôn mặt của cô đều đỏ rực.

" Không khoẻ?".

Cố Tử Phong đưa tay định sờ trán cô, Trần Y Y liền lập tức huơ tay gạt ngang

" Không có ạ!"

" Chỉ là vận động nên hơi nóng"

Trần Y Y không muốn tiếp tục chủ đề liền đánh sang chuyện khác.

" Chủ tịch, ngài ra đây rồi thì mau nhảy cùng mọi người đi, vui lắm!"

Cố Tử Phong nhìn cô không nói gì, Trần Y Y cho rằng anh không đồng ý, trên gương mặt hớn hở lúc nãy liền không còn nụ cười, thay vào đó là vẻ mặt có chút gượng gạo.

Đang cúi mặt không dám nhìn đời, thì đột nhiên một bàn tay thon dài xuất hiện trước mắt cô, coi ngẩn đầu.

" Không được?".

" Hả! A được chứ!."

Cả hai hoà vào cuộc vui, nhảy theo điệu nhảy khi đến lúc xoay đổi bạn nhảy Trần Y Y thì không vấn đề, còn Cố Tử Phong thì cau có nhìn theo cô. Trần Y Y vui vẻ cười híp cả mắt, cũng không còn để ý đến Cố Tử Phong còn Cố Tử Phong trong mắt anh lúc này chỉ có Trần Y Y.

Hoạt động kết thúc cũng không còn sớm, mọi người đều giải tán ra về Trần Y Y cũng vậy, vừa mới xoay người rời đi đã nghe tiếng ai đó gọi tên mình

" Cô Trần, Trần Y Y!"

Xoay người lại nhìn, Trần Y Y thấy người gọi mình là chàng trai lúc nãy, cô dừng lại.

" Chủ tịch Cố, hay ngài đi trước đi, lát nữa tôi về sau."

Nhận thấy bản thân đang bị đuổi khéo, Cố Tử Phong trầm mặt hồi lâu, sau khi ngẩn đầu lên lại là vẻ mặt điềm tĩnh không nóng, không lạnh như mọi ngày.

" Tôi có việc cần cố xử lí, nhanh một chút "

Trần Y Y nghe vậy liền gật đầu, sau đó lập tức xoay người đi đến hướng chàng trai kia đi tới.Nhìn theo bóng lưng của người con gái ấy, bóng lưng dứt khoát ấy khiến Cố Tử Phong có chút bất an, cảm giác vô cùng khó tả.

Cố Tử Phong đưa tay lên ngực trái, nhắm nghiền đôi mắt thử cảm nhận, cuối cùng anh thả tay xuống và tiếp tục nhìn theo bóng dáng cô ấy cho đến khi cô ấy quay lại.