Long Phượng Song Bảo: Tổng Tài Daddy Xin Tắt Đèn

Chương 153: Sự thật lòng của con rất đáng sợ



Lê Vãn Ca cả kinh trong lòng, đầu tiên có chút hoang mang nhưng rất nhanh liền bình tĩnh trở lại.

Cô nhìn Mộ Thừa Huyền, hỏi: "Chuyện tôi có biết hay không có quan trọng không?"

"Đương nhiên quan trọng.

Sau khi Mộ Thừa Huyền nặng nề nói xong, ánh mắt lại lạnh đi mấy phần, hỏi tiếp: "Nói cho tôi biết, lựa chọn của cô là như thế nào?"

"Lựa chọn mà Mộ tiên sinh nói là cái gì?"

Lê Văn Ca nhìn thẳng vào đôi mắt lạnh lùng của hắn, giọng điệu không hề hoang mang, không kiêu ngạo cũng không tự ti, nói.

"Quý Minh Xuyên muốn lấy mạng của tôi, mà cô lại thân mật với ông ta như vậy, là muốn bảo vệ tôi hay là muốn giết tôi?"

Hắn hơi híp mắt, ánh mắt và lời nói đều sắc bén như vậy.

Hắn có thể cảm nhận được người phụ nữ trước mắt này hận hắn.

Nếu như hận hắn, vì sao còn bày mưu tính kế muốn mang thai con của hắn?

Lê Văn Ca cười khẽ một tiếng, nói: "Mộ tiên sinh, xin anh nhất định phải tin tưởng, mặc kệ tôi tiếp xúc Kiều Tư Nam hay là tìm Quý Minh Xuyên, thì tôi chỉ có một mục đích, đó chính là bảo vệ anh."

"Bảo vệ tôi?"

"Đúng vậy, bảo vệ anh."

Cô gật đầu, nói rất chân thành, không có chút do dự, cũng chẳng có chút chột dạ nào.

Đương nhiên cô muốn bảo vệ Mộ Thừa Huyền, it nhất... đến trước khi cô mang thai con của hắn.

Ánh mắt của Mộ Thừa Huyền rất phức tạp, vẫn luôn chăm chú nhìn Lê Văn Ca, giống như muốn dùng ánh mắt để nhìn thấu cô.

Một lúc lâu sau, bàn tay của hắn bóp chặt cằm của cô, ánh mắt lạnh băng, không có chút tình cảm nào, nói: "Vậy cô chứng minh cho tôi thấy đi."

"Đã biết, anh muốn gặp Quý Minh Xuyên."

Lê Văn Ca biết hắn muốn cái gì, cô gật đầu, nói: "Tôi sẽ nghĩ cách, nhanh chóng để Quý Minh Xuyên xuất hiện."

Mộ Thừa Huyền mỉm cười hài lòng, bàn tay đang bóp chặt hàm dưới của cô, bây giờ lại chuyển sang vuốt ve một cách mờ ảm, nói: "Tôi biết mà, cô là người phụ nữ rất hữu dụng."

Lê Văn Ca giống như một con mèo ngoan ngoãn, hoi nghiêng đầu, áp sát gương mặt trắng nõn, tinh xảo của mình vào hắn hơn một chút, nói: "Tôi đã chứng minh sự thật lòng của tôi đổi với anh, có phải anh cũng nên ban thưởng cho tôi chút thứ gì không?"

"Cô muốn thưởng cái gì?"

Mộ Thừa Huyền nhìn cô ngoan ngoãn, giọng nói lạnh lùng.

"Tôi muốn được thưởng cái gì, Mộ tổng rõ ràng nhất mà. "

Lê Vãn Ca thuận thế xà vào lòng hắn, dùng bàn tay hắn đặt trên bụng của mình, nói: "Vì bản thân có thể sinh con cho người đàn ông mình yêu, đó mới chính là thật lòng nhất của một người phụ nữ."

"Thật à?"

Mộ Thừa Huyền hơi nhíu mày, không có trả lời, cũng không từ chối, ý vị thâm trường nói: "Có đôi khi, sự thật lòng của phụ nữ rất đáng sợ."

Hắn cũng không cảm thấy cô sẽ thuận theo như biểu hiện bên ngoài của cô.

Bởi vì mỗi khi hắn cảm thấy cô rất ngoan ngoãn, nghe lời, thì cuối cùng cô lại không chút lưu tình cắn ngược lại hắn một cái, hoặc hung hăng cào hắn một cái.

Cho nên hắn sẽ không tùy tiện tin cô.

Mộ Thừa Huyền đi vừa đi, ba ngày liên trôi qua.

Lê Văn Ca một mặt vẫn duy trì nhân thiết là một ngôi sao đang lên chạy đủ loại quảng cáo, mặt khác lại nghĩ biện pháp khiến Quý Minh Xuyên xuất hiện.

Mặc kệ mục đích của Mộ Thừa Huyền là như thế nào, rõ ràng biết Quý Minh Xuyên muốn lấy mạng của hắn, hắn còn muốn gặp Quý Minh Xuyên.

Nhưng nếu bởi vì cô mà Quý Minh Xuyên đồng ý trò chuyện với Mộ Thừa Huyền, vậy thì ít nhiều gì Mộ Thừa Huyền cũng sẽ thả lỏng cảnh giác với cô hơn một chút đi?

Như vậy có lẽ hắn sẽ đồng ý để cô mang thai con của hắn.

Chỉ là, hành tung của điện chủ Võ Thần Điện trong truyền thuyết luôn thần bí, không phải loại chịu xuất hiện đơn giản như vậy.

Chính vì không dễ xuất hiện nên ngay cả Mộ Thừa Huyền luôn cao ngạo, tự đại, cũng phải ký thác hy vọng lên người cô.

Đáng tiếc, trong ba ngày này, một chút manh mối Lê Văn Ca cũng không có, không khỏi có chút nóng này.

Hiện tại cô đang ở trên chiếc xe MPV màu đen, đang chuẩn bị tham gia một show thời trang, vẫn luôn không yên lòng, vắt hết óc để suy nghĩ làm sao mới có thể tìm được Quý Minh Xuyên,

"Trạng thái của cô mấy hôm nay rất không thích hợp, buổi phỏng vấn hôm qua cô đã làm lỗi rất nhiều lần, khiến người dẫn chương trình rất xấu hổ, lại định bụng làm vò đã mẻ lại còn sứt nữa hay sao?"

Thấy sắp tới buổi họp báo, Lê Cảnh Hàng thân là người đại diện của Lê Vãn Ca, rốt cuộc cũng thấy ăn ngồi không yên.

Hắn còn nhớ khi trên máy bay từ New York trở lại, người phụ nữ này vỗ ngực cam đoan sẽ làm lớn một trận, lời thề son sắt đó khiến hắn nhiệt huyết sôi trào.

Kết quả, mới mấy ngày đã tụt rồi?

"Gặp được rắc rối lớn."

Lê Văn Ca dùng vẻ mặt suy sụp, thành thật trả lời.

Cô cũng biết, mấy ngày nay trạng thái của cô quả thật không tốt, là bất lợi cho hình tượng cô xây lên trước mặt công chúng.

Nhưng hiện tại trong đầu cô lúc nào cũng nghĩ cách tìm được Quý Minh Xuyên, cơ bản không tâm trạng quan tâm đến những chuyện khác.

"Rắc rối gì, nói nghe một chút, có lẽ có thể giúp được cô."

Lê Cảnh Hàng nhìn Lê Vãn Ca, ấm áp nói.

Hắn biết cô khẳng định gặp được chuyện khó giải quyết!

"Nếu như anh muốn để một người thần bí xuất hiện trong một thời gian ngắn, thì anh sẽ làm như thế nào?"

Lê Vãn Ca hất cằm, dùng phương thức thẳng thắn hỏi Lê Cảnh Hàng.

Giống như lúc trước, mỗi lần cô gặp rắc rồi hoặc gặp chuyện không thể giải quyết được thì sẽ luôn xin sự giúp đỡ của anh trai trước.

Anh trai giống như chiếc chìa khóa vạn năng, mỗi lần đều có thể hoàn mỹ mở khóa của những bối rối trong lòng cô.

"Vậy phải xem người này có quan hệ như thế nào với cô."

Lê Cảnh Hàng nghiêm túc đáp lại.

Mặc dù vấn đề của cô không đầu không đuôi nhưng hắn rất tận tình lắng nghe, trả lời cũng rất chân thành.

"Không biết nói là quan hệ gì, chỉ là từng có duyên gặp mặt hai lần."

"Vậy hai lần này là ở trong tình huống như thế nào?"

"Hai tình huống hoàn toàn khác biết, chẳng qua... Nếu cần thận suy xét thì hai lần này, ông ta luôn giải vây cho tôi, cho nên có ấn tượng rất tốt đối với ông ta, còn đồng ý dẫn ông ta đi dạo chơi ở Thành Bắc, ít nhiều gì chúng tôi cũng được xem như bạn bè đi?"

Khi Lê Vãn Ca nói đến hai chữ "bạn bè", không hiểu sao lại cảm thấy chột dạ.

Phải biết rằng người ta là điện chủ Võ Thần Điện, sao có thể tùy tiện làm bạn bè với cô chứ?

Mộ Thừa Huyền bảo cô tìm Quý Minh Xuyên, cơ bản là muốn khó xử cô mà!

"Vậy thì đơn giản."

Lê Cảnh Hàng vỗ tay, nói: "Hai lần đó ông ta đều giúp cô giải vây, muốn ông ta xuất hiện thì lại chế tạo một hoàn cảnh để ông ta giúp cô giải vây, vậy không được rồi sao?"

"Thật hay giả vậy, lời này của anh không phải là đang nói đùa sao?"

Lê Văn Ca nghi ngờ nhìn Lê Cảnh Hàng.

Biện pháp này của anh trai cũng quá đơn giản, thô bạo đi.

"Ngốc, đương nhiên là giả rồi!"

Lê Cảnh Hàng im lặng vỗ trán Lê Văn Ca, nói: "Muốn tìm được một người xa lạ mà không cách liên lạc thì không khác gì mò kim đáy biển, cô nên từ bỏ đi."

Người phụ nữ này có khi rất tâm cơ, cũng có khi rất ngu ngốc.

Trong cái đầu này chứa vật gì vậy, không hiểu sao lại vì tìm một người xa lạ mà mất hồn mất vía, hắn rất tò mò "người lạ" này là thần thánh phương nào?

"Chế tạo một hoàn cảnh để ông ta giúp tôi giải vây?"

Lê Vãn Ca yên lặng tự lẩm bẩm trong đầu.

Một câu nói đùa của Lê Cảnh Hàng, trái lại khiến cho cô có chút linh cảm.

Xem