Long Phượng Song Bảo: Vợ Bầu Lại Muốn Chạy

Chương 497: “Em thích thì nhận lấy đi.”



Anh ta đi qua, đưa chiếc hộp cho Đường Hạo Tuấn.

Tống Vy tò mò nhìn sang thì nhìn thấy một chiếc hộp nhẫn màu đỏ, nhịp tim của cô khó khăn lắm mới bình tĩnh được, giờ lại đập loạn lên.

Hộp nhẫn, không lẽ anh định…

Tống Vy nuốt nước bọt, cố gắng kiềm chế cảm giác căng thẳng trong lòng, lặng lẽ nhìn về phía Đường Hạo Tuấn.

Cô không dám nhìn quá rõ ràng.

Vì lỡ đâu đến cuối cùng là cô hiểu lầm, anh không hề có ý định cầu hôn cô thì sẽ rất ngại.

Đọc tiếp tại TАмliπh247.me nhé!

Cô còn đang suy nghĩ thì Đường Hạo Tuấn đã mở chiếc hộp ra, để lộ một chiếc nhẫn kiểu nữ phát sáng lấp lánh.

Vòng nhẫn làm bằng vàng trắng, bên trên đính những viên kim cương nhỏ xếp hàng ngay ngắn, còn viên kim cương chính màu đỏ, khoảng 3 carat, vòng nhẫn và những viên kim nhỏ cùng lấp lánh ánh sáng, đẹp vô cùng.

Tống Vy nhìn thấy chiếc nhẫn này, ánh mắt vô cùng ngạc nhiên, vô thức bật ra một câu: “Đẹp quá!”

Cô nghĩ không một người phụ nữ nào có thể chống lại sức quyến rũ của những viên kim cương.

Và cô cũng như vậy!

Đường Hạo Tuấn nghe thấy Tống Vy kinh ngạc kêu lên như vậy, trong mắt lấp lánh ý cười, anh lấy chiếc nhẫn lên: “Em thích không?”

Tống Vy không cần suy nghĩ, gật đầu tắp lự, trả lời ngay: “Em thích.”

Nhưng sau khi vừa nói xong, cô mới nghĩ lại hành động vừa rồi của mình, xấu hổ cúi đầu xuống.

Trời ạ, cô trả lời hào hứng như vậy không phải là đang nói cho người khác biết cô rất muốn chiếc nhẫn đó sao?

Nhỡ đâu chiếc nhẫn đó không phải là dành cho cô, mà cô lại trả lời như vậy thì không phải là trò cười sao?

“Em thích thì nhận lấy đi.” Đường Hạo Tuấn cầm bàn tay trái đang đặt trên đầu gối của cô lên, giữ ngón giữa và từ từ đeo chiếc nhẫn vào.

Tống Vy ngẩn người nhìn chiếc nhẫn trên ngón tay mình: “Tặng… tặng em sao?”

“Ừ, là nhẫn cầu hôn.” Đường Hạo Tuấn nói xong, cầm tay cô lên nhẹ nhàng hôn xuống chiếc nhẫn.

Tống Vy bị hành động này của anh làm cho xúc động, cô che miệng tránh cho mình nhất thời vui mừng quá mà bật khóc.

Không một người phụ nữ nào có thể cưỡng lại nhẫn kim cương, cũng như không một người phụ nữ nào có thể cưỡng lại một lời cầu hôn đi kèm nhẫn kim cương.

Cô tưởng rằng lời cầu hôn của anh chỉ là một câu nói, nhưng không ngờ lại thật sự có nhẫn.

Đường Hạo Tuấn không biết trong lòng Tống Vy đang nghĩ gì, anh bỏ tay cô xuống, xoa chiếc nhẫn rồi nói: “Anh không lãng mạn, nên không thể cho em những nghi thức cầu hôn lãng mạn, nhưng...”

Tống Vy đặt một ngón tay lên đôi môi mỏng của anh, cắt ngang những lời phía sau anh định nói: “Không sao, lời cầu hôn của anh đã rất lãng mạn rồi, em rất vui.”

Mặc dù những buổi cầu hôn lãng mạn kia khiến cô rất ghen tị.

Nhưng cô biết rằng với tính cách của anh, anh không thể làm ra được những chuyện đó, mà chuyện anh đã không làm được thì cô cũng miễn cưỡng hay làm khó anh, có nhẫn đã là rất đáng quý rồi.