Lòng Trung Thành Của Anh

Chương 8



10

Đám cưới muộn nửa tháng cuối cùng cũng được tiến hành.

Ngày hôm đó, tôi đứng trên bậc thềm cao, mặc chiếc váy cưới đuôi cá lộng lẫy, Chu Tùy đứng ngay bên dưới, đôi mắt bị một dải băng đen che đi.

Ánh đèn rực rỡ của khách sạn khiến tôi có cảm giác như đang ở trong một tòa lâu đài khổng lồ, còn Chu Tùy giống như một hiệp sĩ trong truyện cổ tích.

Tôi bước lại gần Chu Tùy và đứng trên bậc thang cao hơn anh ấy, vậy nên tôi có thể dễ dàng tháo dải ruy băng.

"Em đến rồi!"

Chu Tùy nhếch khóe môi "Bảo bối, em rất xinh đẹp."

Chu Tùy càng ngày càng biết nói ngọt rồi nhỉ.

Tôi đặt tay lên vai Chu Tùy và cúi xuống định tháo dải ruy băng, còn anh đặt hai bàn tay to lớn lên eo tôi.

Tôi nghe thấy tiếng Chu Tùy thở gấp, thậm chí là cảm nhận được tiếng tim anh đang đập liên hồi.

Tôi hôn lên môi Chu Tùy, nụ hôn nhẹ như gần như xa, Chu Tùy bị tôi trêu chọc thì càng hôn tôi mạnh hơn. Thừa dịp anh ấy không chú ý, tôi bất ngờ tháo dải ruy băng.

Vốn tưởng rằng Chu Tùy nhắm mắt lại, ai mà biết được Chu Tùy khi hôn tôi cũng không nhắm mắt.

Thế là tôi không thể chụp lại được biểu cảm lúc đó của Chu Tùy.

Không có dải băng cản trở, anh áp chặt lấy đầu tôi, cuối cùng kết thúc bằng một nụ hôn sâu.

Bàn tay trên lưng tôi đột ngột siết chặt, kéo lại khoảng cách cuối cùng giữa hai chúng tôi.

"Thỏ nhỏ nhà chúng ta thật xinh đẹp."

Anh nhìn vào đôi mắt tôi và mỉm cười hài lòng.

Trên màn ảnh rộng ngày hôm đó, vẻ mặt kinh ngạc của Chu Tùy không bị chụp lại, thay vào đó là cô dâu bị Chu Tùy trêu chọc đến mức đỏ bừng cả mặt, giống như mây hoa rực rỡ giữa bầu trời đêm.

Tối hôm đó Chu Tùy say rượu, tôi phải dìu anh ấy đi tới cửa nhà.

Vừa mở cửa, anh đã ôm tôi ấn vào tường.

"Thỏ nhỏ, tân hôn vui vẻ."

Tôi đỏ mặt nắm lấy cánh tay anh "Anh cũng vậy, tân hôn vui vẻ."

Chu Tùy mặc vest rất đẹp trai.

Bóng đèn xanh mờ nhạt phản chiếu ánh sáng mơ hồ.

Nụ hôn của Chu Tùy rất nhẹ, ngón tay cái lướt qua khóe môi, mắt và mũi tôi, như thể anh đang dỗ dành một đứa trẻ.

Đêm nay Chu Tùy có gì đó không ổn, anh ấy ôm tôi không nói lời nào, chỉ tựa đầu trên cổ tôi mà khóc.

Tôi xoa đầu vỗ nhẹ vào lưng anh “Sao lại khóc?”

Trước hôn lễ, tôi thấy đồng nghiệp của Chu Tùy nói gì đó với anh ấy trên sân thượng, lúc đó biểu hiện của Chu Tùy rất kỳ lạ, hai mắt anh ấy đều đỏ hoe.

“A Thù, anh yêu em.” Giọng anh khàn khàn, anh nhẹ nhàng hôn lên tóc tôi.

Tôi hơi bất ngờ trước lời tỏ tình đột ngột.

"Em cũng vậy."

Chu Tùy lại cúi đầu, mạnh mẽ hôn tôi.

“Này…” Tôi cười khúc khích “Anh không muốn định hôn cả đêm đấy chứ, khoảnh khắc đêm xuân…”

Chu Tùy không ngừng hôn, cũng không đáp lại lời tôi, ngược lại ôm tôi đi vào trong phòng ngủ.

Ánh trăng bạc trắng rơi xuống trên nền nhà, đêm xuân như kéo dài vô tận giữa tiếng côn trùng râm ran.

Đêm đó, tôi không biết Chu Tùy đã thay đổi tiểu sử đã sử dụng rất nhiều năm trên trang cá nhân của mình.

Đã từng là: Trung thành với Tổ quốc.

Bây giờ là: Trung thành với Tổ quốc, chung thủy với em.

(Toàn văn)