Luân Hồi Đại Đế Truyện

Chương 53: Tinh thần lực đột phá



Kéo theo sau một tiếng vang lớn, thân thể con chu cáp đè thẳng xuống chỗ Long Huyền đang đứng, mảnh đất đó cũng bị lún xuống bởi sức nặng từ thân thể con cóc.

Sau cùng thì cái xác của con cóc cũng chẳng nhúc nhích nữa mà nằm im bất động, hiển nhiên là đã chết hẳn. Về phần Long Huyền, sau khi bị toàn bộ thân thể to lớn của con chu cáp đè xuống cũng không biết là còn sống hay đã chết.

Thời gian lặng lẽ trôi qua… sau nửa canh giờ, thân thể con cóc lại bắt đầu động đậy, “Aaaaa!!” cùng với một tiếng gầm lên, thân thể con chu cáp bị hất văng sang một bên, trên bụng nó còn đang cắm một thanh kiếm sâu đến tận chuôi.

Mà trong hố đất bị lún xuống, Long Huyền toàn thân đều là máu, hắn nặng nhọc mà thở từng hơi, dù cho cả người đều đã bị nhuộm đỏ, thế nhưng cũng khó mà che đi nét tái nhợt trên, trắng bệch trên gương mặt của Long Huyền.

Hóa ra, trong khoảnh khắc mà thân thể con chu cáp còn vùng vẫy, nhảy bổ về hướng của hắn, đường cùng Long Huyền không cách nào tránh thoát được chỉ có thể để mủi kiếm chỉ lên trên, sau đó bị đè bẹp xuống.

Bụng con chu cáp bị thanh kiếm xuyên thấu, máu tươi từ đó chảy ra nhuộm đỏ toàn thân của Long Huyền, thoạt nhìn qua hắn rất thảm, nhưng là còn chưa có chết được.

Vào lúc này, từng tia sáng đầu tiên cũng rơi đến trên gương mặt của Long Huyền, đêm tối dần dần tan đi, hắn có cảm giác như vừa được hồi sinh vậy.

Đúng là tất cả mọi chuyện đã qua rồi, lần đi săn ngũ độc này của Long Huyền cũng coi như đã thành công mỹ mãn, tuy rằng phút cuối cùng thật sự rất nguy hiểm, cũng may là hắn đã có thể thành công chém giết chu cáp.

Hiện tại Long Huyền muốn nhất chính là nhanh chóng quay về, hắn ra đi nhiều ngày như vậy chắc chắn là cha mẹ đã cảm thấy rất lo lắng.

Lúc này, cố cử động thân thể một chút, từng trận đau thấu xương truyền đến làm cho Long Huyền phải hít một hơi khí lạnh. Xem ra bây giờ không chỉ có vai trái, ngực cùng chân của hắn cũng bị con cóc đè gãy rồi.

Bình thường thì cường độ thân thể Long Huyền rất tốt, vốn dĩ có thể dễ dàng chịu đựng được sức nặng từ cơ thể con chu cáp, chẳng qua lúc nãy hắn đã trọng thương, thêm nữa linh lực trong cơ thể đã bị rút cạn vì thi triển lăng không hư độ, do đó mới dẫn đến tình trạng như hiện tại.

Cũng còn may, Long Huyền cũng không chỉ có linh lực, hắn cố điều động tinh thần lực của mình để câu thông với Hắc bạch ngọc châu. Sau khi hắc bạch ngọc châu được triệu hoán đi ra, nó nhanh chóng bay thẳng về phía cái xác của con Mãng cổ chu cáp bên cạnh.

Trong chốc lát, ngọc châu hơi rung động, nó có chút kháng cự, nguyên nhân rất đơn giản, chính là khi nó đang làm công việc quen thuộc của mình là hút lấy tử vong chi khí trên thi thể yếu thú thì bị Long Huyền cưỡng ép gọi về.

Long Huyền cũng rất bất đắc dĩ, hắn không dám để ngọc châu thoải mái thôn phệ tinh khí của con Mãng cổ chu cáp này, da trên người nó là một trong năm loại vật liệu mà Long Huyền cần để luyện chế Ngũ tiên đan, hơn nữa hắn còn muốn thu thập tinh huyết của đối phương để chế phù. Nếu như để cho ngọc châu thỏa sức mà hút, đừng nói là tinh huyết cùng với da, cho dù xương cốt của con chu cáp chắc chắn cũng sẽ hóa thành cát bụi trong nháy mắt.

Sau khi ngọc châu chui vào cơ thể, lúc này Long Huyền nhanh chóng dùng chút sinh mệnh chi khí ít ỏi mà ngọc châu vừa chuyển hóa được, vì quá ít nên các vết thương trong cơ thể Long Huyền chỉ được xem như tạm ổn định mà thôi, may mắn là Long Huyền đã có thể miễn cưỡng cử động được rồi, mà hắn cũng chỉ cần có như vậy.

Gian nan đứng dậy, các vết thương ngoài da đã được sinh mệnh chi khí ổn định không còn chảy máu nữa, nhưng các cơn đau từ xương gãy trong cơ thể truyền đến làm cho toàn thân Long Huyền phát run.

Phí hết gần như toàn bộ sức tàn cuối cùng của bản thân, sau hơn một canh giờ trôi qua, lúc này Long Huyền mới thành công thu thập tất cả chỗ này, tuy rằng đã kiệt sức nhưng nhìn thấy năm loại tinh huyết còn có năm loại dược liệu chính để luyện chế ngũ tiên đan đang nằm trong trữ vật giới chỉ Long Huyền lại mỉm cười thỏa mãn.

“Hahaha… cờ rắc— ặc!”

Long Huyền có chút vui vẻ quên trời đất, đang ngửa đầu lên cười thì cái cổ kêu rắc một cái khiến nụ cười ngưng bặt, xương cốt trong người lại một lần nữa biểu tình, hiển nhiên là vết thương lại tái phát. Bất đắc dĩ hắn chỉ đành lết lại cái hố mà hôm qua con ma hạt dùng để đột phá rồi chui xuống, lúc này hắn phải tranh thủ dưỡng thương, mong rằng không gặp phải con yêu thú nào.

Toàn bộ quá trình, bản mặt của Long Huyền vẫn luôn hướng thẳng lên trời, trong lòng âm thầm cầu nguyện đừng có con chim nào tình cờ bay ngang qua.

Nhưng thế gian chính là như vậy, vạn vật đều quy thành một chữ duyên, lời cầu khẩn của Long Huyền như được Thần Điểu nghe thấy, thế là...

Sau một tiếng 'bẹp' thanh thúy vang lên, lập tức những con thú nhỏ chung quanh bị một tiếng gầm thét giận dữ hù cho chạy tán loạn.

"Khốn nạn, đồ quạ mất dạy!!" Long Huyền gân xanh nổi đầy trán.

Một bãi 'kem tươi' từ trên trời được shipper Quạ bá đạo, trực thuộc bộ phận giao hàng nhanh bảy ngày bảy đêm, lập tức đưa tới ngay trước lúc bình minh.

Long Huyền thở phì phò, sau khi xác nhận rất rất kỹ xung quanh không hề có ai, lúc này mới nhẹ nhàng thở hắt ra, vẻ mặt lập tức hờ hững, hắn nhanh chóng thủ tiêu dấu vết ở trên trán. Nếu hôm nay có người tình cờ đi qua, để bảo tồn bí mật kinh thiên động địa này, hắn bắt buộc phải... giết người diệt khẩu.

Shipper Quạ bá đạo: Quạc?? Gà đất chó sành...? Quạc??...

...

Long Huyền nhanh chóng chìm vào trong vô định giới bắt đầu vận chuyển Luân Hồi Đạo Quyết, lúc này đây rất nhiều sinh mệnh chi khí nhanh chóng vọt thẳng vào người hắn.

Sáu ngôi sao đang trôi nổi xung quanh bản ngã của Long Huyền lúc này cũng đã tỏa ra ánh sáng chói mắt, hiển nhiên là linh lực tổn hao lúc trước đã nhanh chóng được khôi phục, thương thế, kinh mạch toàn thân cũng đang được cọ rửa cùng rèn luyện, Long Huyền hoàn toàn có thể nhận thấy được tất cả gân mạch trong cơ thể mình đang được nới rộng cùng trở nên săn chắc hơn.

Linh khí vẫn đang điên cuồng tăng lên, nguồn sinh mệnh chi khí lần này so với mấy lần trước thì nhiều hơn rất nhiều, dù sao thì Hắc bạch ngọc châu đã hút cạn cả hai con Ma hạt cùng Chu cáp, cứ theo tốc độ này, chẳng mấy chốc thì Long Huyền có thể đạt đến thất tinh nhập vi rồi.

Dù cho đã sớm rơi vào nhập định rồi, nhưng trong lúc tu luyện này Long Huyền vẫn dùng Vô định giới bao phủ một không gian nho nhỏ xung quanh bản thân.

Long Huyền sớm đã thành thói quen này, từ khi học được Vô định tinh thần điển thì số lần Long Huyền sử dụng Vô định giới càng thường xuyên, tuy rằng như vậy rất hao tổn tinh thần lực, nhưng nếu Long Huyền ngồi im tu luyện thì vẫn có thể duy trì được.

Mấu chốt là như thế rất có lợi, trong lúc tu luyện Long Huyền vốn là đang chìm vào Vô định giới, đồng thời cũng dùng nó bao phủ một khoảng nhỏ cảnh vật bên ngoài, chẳng những có thể đề phòng nguy hiểm mà còn giúp cho hắn đối với việc thi triển vô định giới càng thêm thuần thục, đúng là một công đôi chuyện.

Về phần công năng của vô định giới trong chiến đấu, Long Huyền cho rằng chỉ cần tinh thần lực hắn đủ mạnh, vậy thì theo lý thuyết Vô định giới của hắn có thể mở ra vô cùng rộng, mà trong không gian này, hắn chính là thần không có gì có thể che dấu ánh mắt của hắn, hoàn toàn không có điểm mù.

Đây chẳng khác gì đang mở hack, không chỉ như thế lúc tu luyện thì bản ngã trong vô định giới còn có thể thoải mái diễn luyện lĩnh ngộ công pháp võ kỹ, hơn nữa tốc độ còn rất nhanh, nhờ vậy tốc độ tu luyện của Long Huyền được tăng lên rất nhiều.

Vốn dĩ Long Huyền không hề biết, Luân Hồi Đạo Quyết rất là cường đại, người tu luyện công pháp này được đánh cơ sở rất vững chắc, không những về độ tinh thuần của linh lực, mà uy lực cũng rất bá đạo.

Chẳng qua có điểm mạnh thì cũng có điểm yếu, tốc độ tu luyện của Luân Hồi Đạo Quyết rất chậm chạm, còn có càng lên tầng cao hơn thì càng khó lĩnh ngộ, chưa kể đến Luân Hồi Đạo Quyết có tổng cộng chín tầng. Bây giờ có Vô định tinh thần điển trợ giúp, vô hình chung đã giúp cho Long Huyền bù trừ điểm yếu này của Luân Hồi Đạo Quyết.

Nếu như thật sự tính toán ra, thời gian Long Huyền đến với thế giới này còn chưa tới mới tháng, thế nhưng hiện tại hắn đã là một tên lục tinh nhập vi cảnh, tốc độ đột phá này quả thật rất là dọa người.

Mà công đầu phải nhắc tới Hắc bạch ngọc châu cùng với Vô định tinh thần điển, hiển nhiên là thiên phú của Long Huyền cũng rất quan trọng, chẳng qua so với hai cái bản hack vip kia, thiên phú của hắn còn chưa đáng để nhắc tới. Dù sao thì đây cũng coi như nội tình của Long Huyền, tu luyện rất cần thiên phú, nhưng cơ duyên cũng là rất quan trọng.

Mà cơ duyên lớn nhất của Long Huyền chính là gặp được Bạch lão… tất cả công pháp hắn có được đều do Bạch lão truyền cho, hắn càng lúc càng tò mò không biết Bạch lão có lai lịch thế nào. Nghĩ đến đây thì tâm trạng của Long Huyền có chút buồn bã, không biết lúc nào thì Bạch lão mới có thể tỉnh lại được, dù sao Bạch lão cũng vì bảo vệ hắn nên mới lâm vào ngủ say.

Một đống suy nghĩ đảo qua, lúc này thương thế trong người Long Huyền sớm đã được ôn dưỡng tốt, hơn nữa lượng linh lực cũng rất nhanh sẽ đột phá rồi, chỉ còn kém một chút nữa thôi, nhưng mà không biết vì sinh mệnh chi khí đã hao gần hết hay là xảy ra vấn đề gì khác, Long Huyền chỉ cảm thân thân thể như có gì đó kìm hãm lại không cách nào bước qua bước này.

Vào ngay thời khắc mà Long Huyền còn đang đắn đo không biết làm sao thì đúng lúc này, Vô định giới đã phát hiện ra có người lại gần. Người đi tới là hai tên trung niên, một trong đó có một vết sẹo lớn ngang mặt nhìn rất là hung dữ, chỗ Long Huyền ngồi hơi khuất nên tạm thời hai kẻ kia còn chưa thấy được.

Hai người này trong tay cầm theo đao, hiển nhiên cũng không phải người lương thiện gì, cũng phải thôi nếu là người bình thường làm sao lại dám bước chân vào Hoàng Phong sơn mạch được chứ.

Nhìn kỹ về trang phục trên người bọn họ thì sau lưng áo hình như còn có chữ “Long”, lúc này một kẻ trong đó lên tiếng nói.

“Này mặt sẹo, ngươi nói thử xem tên tiểu tử kia rốt cuộc đang ở đâu, có khi nào thông tin sai rồi không?”

Nghe câu hỏi của người bên cạnh, gã có vết sẹo lớn trên mặt kia mới đáp: “Biết làm sao được, đây vốn là lệnh của gia chủ, nếu không thì ta cũng chẳng muốn tiến vào nơi này...”

Dừng một chút kẻ này mới nói tiếp: “Một tên tiểu tử 9 tuổi dám đi vào Hoàng Phong sơn mạch mà mấy ngày rồi còn chưa về, có khi đã bị yêu thú ăn mất xác rồi!! Chẳng thể hiểu gia chủ muốn phái người đi tìm hắn để làm gì?”

Lúc này thì kẻ đằng sau tên mặt sẹo mới cười lạnh mà đáp: “Còn có thể làm gì nữa, vợ chồng Long Vô Tâm sắp sửa rơi vào tay gia chủ đại nhân rồi, chẳng qua trấn gia chi bảo của Trần gia vẫn chưa thấy đâu, gia chủ chắc chắn là muốn bắt tiểu tử kia làm con tin ép bọn hắn giao ra vật này.”

Tên mặt sẹo lại nói: “Thôi được rồi trở về thôi, dù sao bảo vật cũng chẳng đến tay chúng ta, tìm suốt hai ngày rồi có lẽ thằng oắt kia sớm đã chết, về báo cáo như vậy là được.”

Những lời này rất rõ ràng truyền vào trong tai của Long Huyền giống như sét đánh ngang tai, cả người hắn run lên, chẳng lẽ đám người Long gia đã tới rồi sao, gia chủ đại nhân mà bọn hắn nói không lẽ...

Long Huyền có chút lo lắng, lại càng nhiều hơn là giận dữ, chỉ cần nghĩ đến việc cha mẹ lại rơi vào nguy hiểm thì hắn không cách nào kiềm chế được. Đúng lúc mà hai tên thuộc hạ của Long gia đang định rời đi, bọn hắn lại vô tình phát hiện ra phía dưới cái hố gần chỗ họ có chút động tĩnh.

Linh lực trong cơ thể Long Huyền bắt đầu trở nên cuồng bạo, bên trong Vô định giới sáu ngôi sao nhanh chóng xoay tròn, bản ngã của Long Huyền cũng lúc mờ lúc ảo, chợt ầm ầm mấy tiếng nổ vang.

Bản ngã của Long Huyền cũng chính là hình chiếu do chính tinh thần lực của hắn ngưng tụ mà thành, lúc này đây như đã đột phá gông cùm xiềng xích nào đó mà trở nên cường đại hơn rất nhiều, mơ hồ còn có một chút ánh sáng màu tím từ đó phát ra, ngay sau đó là một ngôi sao màu trắng khác lại hiện lên xung quanh hắn.

Hóa ra loại lực lượng áp chế mà Long Huyền cảm thấy cũng không phải là áp chế linh lực mà là áp chế về tinh thần lực, lần trước sau khi Long Huyền lĩnh ngộ được Vô định tinh thần điển thì cường độ tinh thần lực của hắn đã vượt qua tu vi linh lực của bản thân đạt đến nhập vi đỉnh phong rồi, hiện tại vậy mà đã lột xác trở thành Võ giả cảnh, tinh thần lực cũng nhờ đó tăng thêm một mảng lớn. Mặc dù hiện tại tinh thần lực đột phá còn chưa mang đến lợi ích rõ ràng nhưng cũng làm cho Long Huyền vui vẻ không thôi.

Cảm nhận một chút Long Huyền có chút kinh ngạc, vốn dĩ hắn cứ nghĩ tinh thần lực tăng lên thì chu vi bao quát của Vô định giới cũng tăng lên theo, thế nhưng là bây giờ tinh thần lực của hắn gần như tăng lên gấp đôi mà Vô định giới vẫn không hề rộng ra chút nào.

Chẳng qua lúc này Long Huyền không có thời gian để nghĩ đến việc này, hai tên thuộc hạ của Long gia đã nghe được động tĩnh mà dò xét tới nơi đây rồi, Long Huyền nhất định phải tìm hiểu xem đã xảy ra chuyện gì, so với việc tu vi tăng lên, tin tức về cha mẹ hắn quan trọng hơn nhiều.

Lúc này tên la của tên mặt sẹo vang lên: “Trong cái hố này vậy mà lại có một thằng nhóc đang trốn, hahaha, đúng là tên tiểu nghiệt chủng của Long Vô Tâm rồi.”

Tên bên cạnh cũng lên tiếng cười lớn: “Hahaha, bắt được nó coi như lập được đại công, nhất định sẽ được gia chủ trọng thưởng!!!"