Luật Sư Cố - Cô Có Phải Hồ Ly

Chương 6: Tai nạn liên hoàn



*Tác giả đã edit chương 1 đến 5, các bạn nào re-up xin hãy cập nhật lại các chương để độc giả không bị khó hiểu 26/8/2023*

Cục trưởng cục cảnh sát Bắc Kinh - Vương Hiểu Minh quyết định tạm khép lại vụ án Tô Thiên Thanh do không đủ bằng chứng và gia đình cô Tô không còn muốn tiếp tục điều tra.

Điều này khiến thanh tra Lý Bằng càng ngờ vực. Anh đến thẳng văn phòng của trưởng phòng cảnh sát hình sự Hà Mộ Thanh để hỏi cho ra lẽ.

Lý Bằng nhìn thẳng vào đôi mắt của Hà Mộ Thanh, mặt điềm tĩnh nhưng ánh mắt đầy nghi ngờ: "Trưởng phòng Hà, về vụ án Tô Thiên Thanh, tại sao bất ngờ bị đóng lại? Tôi đã xem qua hồ sơ, không thấy lý do nào có thể giải thích điều này."

Hà Mộ Thanh lắc đầu nhẹ, ánh mắt xa lánh: "Gia đình nạn nhân nộp đơn yêu cầu ngưng điều tra. Chúng ta phải tuân theo chỉ thị của cấp trên và mong muốn của gia đình nạn nhân."

Thanh tra Lý Bằng phản đối: "Điều này không hợp lý. Trưởng phòng Hà, chúng ta là cảnh sát, chúng ta cần phải tìm ra sự thật. Anh luôn là người làm sáng tỏ mọi vụ án vô lý, vụ này còn quá nhiều dấu chấm hỏi mà anh vẫn chấp nhận ngưng điều tra?"

Hà Mộ Thanh cười nhẹ, ánh mắt ái ngại: "Lý Bằng, tôi không có lựa chọn khác, chỉ có thể tuân theo những chỉ thị từ cấp trên. Không chỉ cậu mà những đồng đội khác của chúng ta cũng có thắc mắc tương tự. Tôi có vụ mới cho cậu, một lát quay lại văn phòng tôi cùng thảo luận."

Hà Mộ Thanh từng là tấm gương cho nhiều cảnh sát trẻ, luôn tuân thủ luật pháp và đạo đức, cơ thể anh đầy rẫy những vết thương từ những cuộc truy đuổi tội phạm. Tuy nhiên, theo thời gian, công việc này đã làm anh thay đổi, mất đi phần nào sự chính trực và nhiệt huyết thanh xuân.

Bây giờ, anh chỉ muốn bảo vệ công việc của mình một cách tốt nhất và tránh gây rắc rối.

Thanh tra Lý Bằng đặt bàn tay lên bàn, ngả mình về phía trước. "Trưởng phòng Hà, tôi sẽ không dừng lại ở đây, tôi sẽ điều tra riêng, tìm ra sự thật. Vụ án mới mà anh sắp giao, tôi sẽ cùng điều tra song song."

Hà Mộ Thanh thở dài, biểu cảm trở nên phức tạp: "Lý Bằng, nếu cậu quyết định điều tra, tôi không thể ngăn cản. Tuy nhiên, cậu cần phải sẵn sàng tâm lý để đối mặt với những hình phạt đến từ việc chống đối mệnh lệnh cấp trên. Cậu có thể phải chịu án phạt. Tôi chỉ muốn cảnh báo cậu."

Việc làm của Lý Bằng sẽ ảnh hưởng tới Hà Mộ Thanh, nhưng anh biết rằng vị thanh tra trẻ này còn nhiệt huyết, từng như anh lúc trẻ, ngăn cản cậu ta cũng vô ích.

Lý Bằng cúi người rời đi. Trong lòng anh vẫn kiên quyết làm điều mà anh cho là đúng.

Lý Bằng vừa rời khỏi, Hà Mộ Thanh lập tức gọi cho cục trưởng Vương Hiểu Minh báo cáo tình hình. Giọng điệu của anh trầm thấp, biểu lộ sự lo lắng:

"Thưa cục trưởng, tôi vừa gặp thanh tra Lý. Cậu ta không hài lòng về việc tạm ngưng điều tra vụ án Tô Thiên Thanh, còn đang có ý định điều tra riêng. Tôi đã cố gắng giải thích về chỉ thị từ cấp trên và mong muốn của gia đình cô Tô nhưng cậu ta vẫn kiên quyết."

Nếu không phải mẹ anh là Lý Hân Đình - Chánh án Tòa án Nhân dân Tối cao Bắc Kinh, Vương Hiểu Minh đã tống khứ anh ra khỏi đây từ sớm, tránh đêm dài lắm mộng.

Vương Hiểu Minh trầm tư cân nhắc mọi việc: "Hãy tiếp tục theo dõi tình hình. Nếu có gì mới, hãy báo cáo ngay cho tôi."

Hà Mộ Thanh đáp lời: "Vâng, cục trưởng Vương. Tôi sẽ thận trọng và báo cáo ngay khi có thông tin."

-

Mâu thuẫn giữa Tiền Hoành Đức và Ôn Triệu Luân ngày càng trở nên căng thẳng và bất hòa.

Tiền Hoành Đức nổi giận trước việc Ôn Triệu Luân cắt đứt nguồn cung cấp hàng cấm cho những quán bar ở các thành phố khác do hắn quản lý.

Hắn ra lệnh bắt giữ nhiều tay sai của Ôn Triệu Luân ở Trung Quốc rồi tống giam, như một cách để đáp trả hành động cắt đứt nguồn hàng.

Phản ứng của Tiền Hoành Đức khiến Ôn Triệu Luân tức giận. Hắn quyết định sai người tấn công những quán bar của Tiền Hoành Đức và tung ra thông tin tiêu cực về hắn, cả việc hắn liên quan đến cái chết của Tô Thiên Thanh.

Tiền Hoành Đức đã cố gắng tạo ra những chiến dịch PR tích cực và liên kết với một số đối tác truyền thông lớn để che mờ thông tin tiêu cực về mình. Mọi thông tin tiêu cực đều bị lọc và xóa bỏ, biến hắn thành một hình mẫu cán bộ hoàn hảo trong mắt công chúng.

Trong quá trình cạnh tranh với Ôn Triệu Luân, Tiền Hoành Đức không ngần ngại sử dụng những chiêu trò bẩn thỉu.

Hắn gọi điện đe dọa Ôn Triệu Luân:

"Mày đừng bao giờ bước chân đến Bắc Kinh. Nếu không, tao sẽ cho mày ngồi tù cả đời."

Không chỉ dừng lại ở đó, Tiền Hoành Đức tiếp tục khiến tình hình trở nên căng thẳng hơn bằng cách sai người bắt cóc Ôn Như Ý, con gái của Ôn Triệu Luân, khi cô đang du lịch tại Tô Châu. Hắn cất giấu cô ở một nơi bí ẩn và yêu cầu thuộc hạ gửi cho Ôn Triệu Luân một bức ảnh chứng tỏ Ôn Như Ý đang trong quyền kiểm soát của mình.

Nhìn thấy bức ảnh, mắt Ôn Triệu Luân như cháy lên ngọn lửa giận dữ, hắn nghiến răng: "Tiền Hoành Đức, mày sẽ phải trả giá." Trong cơn giận, hắn đập mạnh vào bàn, làm cho mặt bàn xuất hiện một vết nứt sâu.

-

Một vụ tai nạn kinh hoàng đã xảy ra vào sáng nay trên đường cao tốc Vành Đai 3 Bắc Kinh. Chiếc xe điện mang nhãn hiệu H của công ty Hirano, vốn nổi danh trong lĩnh vực công nghệ xanh, đã mất kiểm soát và lao thẳng ra khỏi phần đường trên cầu, rơi xuống dòng xe đang lưu thông. Tài xế đã kịp gọi điện thông báo cho cảnh sát về một số vấn đề kỹ thuật mà anh ta đang gặp phải trước khi tử nạn.

Sự cố này không chỉ tạo ra một cảnh tượng kinh hoàng, khiến nhiều người bị thương, mà còn gây ra tình trạng tắc nghẽn giao thông nghiêm trọng. Cảnh sát và các lực lượng cứu hộ đã nhanh chóng đến hiện trường để xử lý tình huống và giúp đỡ những người bị ảnh hưởng.

Các chuyên gia pháp y, pháp chứng, đội quản lý an toàn giao thông nhanh chóng có mặt tại hiện trường. Những vết tích, dấu hiệu của thảm kịch còn lưu lại: Mảnh vỡ xe, những vết sứt mẻ, xác người không còn nguyên vẹn, toàn cảnh của một vụ tai nạn liên hoàn.

Đội ngũ pháp y và pháp chứng đang khám nghiệm hiện trường - thu thập, ghi nhận mọi chi tiết. Các hệ thống ghi nhớ sự cố cũng được kích hoạt, là nguồn tài liệu quý giá để tái hiện lại những giây phút kinh hoàng của vụ tai nạn.

Bốn người chết, sáu người trong tình trạng nguy kịch, hơn mười người bị thương.

Các chuyên gia đang phân tích kỹ thuật, đào sâu vào cấu tạo, chất lượng của chiếc xe điện còn sót lại. Từ hệ thống pin, động cơ, đến hệ thống điều khiển và cả hệ thống phanh - tất cả đều được xem xét kỹ lưỡng. Họ đang so sánh giữa hiệu suất thực tế và tiêu chuẩn. Đây chính là điểm mấu chốt để xác định liệu tai nạn có liên quan đến sự cố kỹ thuật, và chiếc xe được sản xuất có sự vi phạm quy định an toàn hay không.

Các cơ quan chức năng cẩn thận điều tra mọi khả năng, từ quá trình sản xuất, kiểm tra cho đến bảo dưỡng xe. Nếu có bất kỳ sự không phù hợp hoặc vi phạm nào, công ty Hirano có thể phải đối mặt với hậu quả pháp lý nghiêm trọng.

Cảnh sát đã xây dựng khu vực phong tỏa với dải cảnh báo màu trắng và đỏ.

Từ xa, một chiếc xe SUV màu đen chậm rãi tiến vào khu vực phong tỏa, giao thông ùn tắc, không chiếc xe nào có thể di chuyển nhanh chóng.

Khi xe dừng lại, cánh cửa mở ra, Jo Hirano xuất hiện, vẻ mặt nghiêm trọng và lo lắng.

Bên cạnh anh là giám đốc kỹ thuật Cao Di Hòa, một người đàn ông cao niên với kính mắt vuông, tóc bạc trắng. Theo sau là giám đốc sản xuất Dịch Khải Liêm, người đang cầm chiếc cặp da công sở màu đen. Bên phải Jo Hirano là một người phụ nữ trung niên mặc váy ngang gối, áo khoác đen thanh lịch, đang cầm chiếc máy tính xách tay, luật sư của công ty - Quách Tịnh Kỳ. Ngoài ra còn có vệ sĩ Chu Hiếu Thiên và thư ký Trình Bội Sam.

Cả sáu người nhanh chóng tiến về phía hiện trường, một khung cảnh tang hoang. Họ tỏ ra cẩn trọng và tôn nghiêm khi đi qua khu vực được phong tỏa, ánh mắt liên tục dõi theo mọi chi tiết. Mỗi người đều thể hiện sự quan tâm sâu sắc, nặng nề về sự kiện đang diễn ra trước mắt mình.

Jo Hirano gặp gỡ và trao đổi nhanh chóng với cảnh sát và các chuyên gia tại hiện trường, cố gắng cập nhật tình hình. Anh đang tìm kiếm lời giải cho những gì đã xảy ra, và cũng muốn đảm bảo rằng công ty của mình sẽ cung cấp sự hỗ trợ cần thiết trong quá trình điều tra. Không ai nói nhiều. Tất cả đều biết họ đang đối diện với một thảm kịch, và mỗi giây ở hiện trường đều là giây phút căng thẳng, áp đặt trách nhiệm lên vai.

Thanh tra Liêu Chí Thành, người phụ trách điều tra, nhìn chăm chú vào mắt Jo Hirano, dấu hiệu căng thẳng rõ ràng hiện trên khuôn mặt ông: "Anh Jo, đây có lẽ là một trong những vụ tai nạn giao thông nghiêm trọng nhất mà tôi từng điều tra hai năm trở lại đây."

Jo Hirano gật đầu, bày tỏ kính trọng: "Tôi hiểu, thanh tra Liêu. Không ai mong muốn điều này xảy ra và công ty sẽ phối hợp chặt chẽ với cảnh sát."

Thanh tra Liêu tiếp tục: "Tôi cần biết mọi chi tiết về chiếc xe – từ quá trình sản xuất, thiết kế, kiểm tra cho đến bảo dưỡng. Chúng tôi cần biết rằng công ty Hirano có thực hiện tất cả các quy trình đảm bảo an toàn hay không."

Jo Hirano cẩn trọng đáp: "Chắc chắn rồi thanh tra Liêu, tất cả thông tin hồ sơ anh yêu cầu đều sẵn sàng. Tôi sẽ hướng dẫn đội ngũ kỹ thuật cung cấp mọi thông tin mà cảnh sát cần đến."

Thanh tra Liêu gật đầu và đưa tay ra, "Cảm ơn sự hợp tác của anh. Chúng tôi mong muốn nhanh chóng tìm ra sự thật. Đối với các nạn nhân và gia đình họ, tất cả cần phải có trách nhiệm."

Jo Hirano bắt tay với Liêu Chí Thành, "Cám ơn thanh tra Liêu."

Jo Hirano nhanh chóng tìm đến Cao Di Hòa, giám đốc kỹ thuật, người đang đứng gần hiện trường và trầm ngâm quan sát mọi chuyển động.

"Giám đốc Cao."

Jo Hirano gọi, giọng anh đầy căng thẳng: "Phía cảnh sát yêu thu thập mọi thông tin về chiếc xe này. Từ bộ phận kỹ thuật, cấu trúc, đến lịch sử bảo dưỡng."

Cao Di Hòa nhìn Jo Hirano, đôi mắt ông đỏ ngàu vì lo lắng và áp lực, "Tổng giám đốc, chúng ta đã tuân thủ mọi quy trình và tiêu chuẩn, nhưng tôi sẽ đảm bảo rằng không có chi tiết nào bị sai sót."

Jo Hirano gật đầu, "Tôi biết ông làm việc luôn chu đáo, nhưng lần này, chúng ta phải nhanh chóng và chính xác hơn bao giờ hết. Danh tiếng của công ty cần được bảo vệ."

Họ đứng đó, sát vai, nhìn về phía hiện trường – một cảnh tượng đầy tan hoang và bi thương.

Jo Hirano thở dài: "Hãy thu thập mọi dữ liệu từ hộp đen của xe, và kiểm tra lại hệ thống điều khiển. Tôi muốn có một bức tranh tổng quan trước khi trao đổi với Thanh tra Liêu."

Cao Di Hòa gật đầu mạnh mẽ, "Tôi sẽ làm điều đó và sẽ trao đổi với giám đốc Dịch, đảm bảo hiểu rõ mọi khía cạnh."

Jo Hirano gật đầu, sau đó tiếp cận Quách Tịnh Kỳ.

Quách Tịnh Kỳ đang giữ vẻ bình tĩnh, đang kiểm tra tài liệu và ghi chép trên chiếc máy tính xách tay.

"Luật sư Quách, tôi đang quan ngại về hậu quả pháp lý và danh tiếng của công ty."

Khuôn mặt Jo Hirano hiện lên chút căng thẳng. Trên đường tới đây, cha anh, chủ tịch Hirohito từ Tokyo đã điện tới. Dặn dò anh một số chuyện liên quan tới hình ảnh của công ty rồi giao cho anh xử lý, chủ tịch muốn thử thách khả năng xử lý vụ việc của con trai.

Ánh mắt Tịnh Kỳ dừng lại một chút trước khi đáp lời: "Tổng giám đốc, bây giờ quan trọng nhất là chúng ta phải giữ bình tĩnh. Tôi đã kiểm tra tài liệu, công ty đều tuân thủ mọi quy định an toàn. Nhưng trước khi đưa ra bất kỳ phát biểu chính thức nào, tôi cần xác minh mọi chi tiết."

Jo Hirano gật đầu: "Bước tiếp theo sẽ là gì?"

Quách Tịnh Kỳ nhìn anh, giọng điệu tự tin vào những điều cô sắp nói: "Chúng ta cần tiếp tục phối hợp chặt chẽ với cảnh sát và các chuyên gia điều tra. Tôi sẽ liên lạc với đội ngũ pháp lý để chuẩn bị mọi thủ tục cần thiết. Và quan trọng hơn, chúng ta cần giữ liên lạc với gia đình của các nạn nhân. Việc chủ động bồi thường ngay cả khi chưa có kết luận chính thức và bày tỏ sự quan tâm đến họ lúc này sẽ giúp hình ảnh của công ty trở nên thiện cảm, tích cực hơn với công chúng."

"Vậy cứ làm theo lời cô nói. Xin lỗi luật sư Quách, cô chờ tôi một chút." Jo Hirano nói xong thì bắt vội cú điện thoại đang gọi tới, là mẹ anh.

"Con ở đâu vậy? Sao không bắt máy? Sao không gọi điện nhắn tin cho mẹ? Mẹ và bà ngoại đã rất lo lắng." Giọng điệu lo âu của mẹ anh - Dương Nguyệt Nga truyền qua điện thoại.

"Công ty đang gặp chút vấn đề, con đang giải quyết vụ việc. Có chuyện gì không mẹ?" Jo cảm thấy có chút không yên.

"Mẹ đã nghe cha con nói, con đừng lo, mẹ sẽ giải quyết cho con." Đối với Dương Nguyệt Nga, con trai bà có 80 tuổi thì vẫn là một đứa trẻ cần vòng tay bao bọc của mẹ.

Bà không thích cách chồng bà tạo áp lực cho con cái, Jo Hirano chỉ mới 30 tuổi mà đã có nhiều tóc bạc, đến nỗi anh phải đi nhuộm tóc đen mỗi khi gặp bà ngoại để bà không lo lắng. Năm anh 26 tuổi, khi vừa mới hoàn thành chương trình thạc sĩ tại MIT thì bị chủ tịch gọi về làm trợ lý giám đốc điều hành cho một công ty con. Làm được hai năm thì chuyển anh đến Hàn Quốc, tiếp tục làm trợ lý giám đốc điều hành. Hai năm sau mới giao cho anh chức Tổng Giám Đốc Điều Hành công ty xe điện Hirano, nhưng không cho làm ở Tokyo, bắt anh đến Bắc Kinh và trao dồi thêm vốn tiếng Trung vốn khá ổn của mình. Chưa kể hàng tuần còn phải báo cáo tình hình công ty cho chủ tịch, làm tốt không được khen, nhưng sai sót một chút sẽ bị trách mắng.

Jo Hirano lễ phép khéo léo từ chối, anh biết mẹ và bà lo lắng cho anh, nhưng để mẹ anh nhúng tay vào thì cha sẽ càng tạo thêm nhiều áp lực, thậm chí quở trách, tệ hơn là cha mẹ sẽ lại cãi nhau. Mặc dù cha sẽ nhường nhịn mẹ, nhưng cha sẽ lại âm thầm dạy dỗ anh bằng những cách "man rợ" chỉ có chủ tịch mới nghĩ ra được.

-

Cố Từ Hàm đang ở văn phòng làm việc, cô đang đọc và nghiên cứu thêm về các tình tiết vụ án mới vừa tiếp nhận.

Giữa không gian yên tĩnh của căn phòng, tiếng chuông phát ra từ điện thoại di động vang lên khiến Cố Từ Hàm giật mình. Một thông báo về video trực tiếp trên một kênh tin tức mà cô theo dõi, hiện thông báo khi có tin tức khẩn cấp. Cô mở video và thấy tin tức vụ tai nạn trên cao tốc Vành Đai 3, phóng viên đang phỏng vấn Tổng Giám Đốc công ty Hirano - Jo Hirano.

Cố Từ Hàm nhận ra bóng dáng quen thuộc của Jo Hirano, người này lần trước gặp ở Bách Thiên Lâu, người của anh ta đã làm khó Châu Đông Vũ. Cô cảm thấy ngạc nhiên khi một vị tổng giám đốc lại đích thân đến hiện trường vụ tai nạn cùng với các giám đốc cấp cao của công ty. Xem ra anh ta vừa có tâm vừa có tầm.

Jo Hirano hạn chế lời phát biểu theo lời khuyên của luật sư Quách. Tuy nhiên, anh vẫn chọn trả lời một vài câu hỏi cơ bản, đặc biệt là về việc bồi thường cho các nạn nhân xấu số.

Cố Từ Hàm tắt điện thoại và tập trung nghiên cứu vụ án của khách hàng. Tin tức này cô sẽ tìm hiểu sau.

Một ngày dài sắp kết thúc.