Ma Tôn - Ngọc Hạc Phong

Chương 1: Tiên giới



Từ thuở khai thiên lập địa, Tiên giới là một nơi cao quý mà uy nghiêm, không phải ai muốn đặt chân đến cũng được. Ngay cả con người cũng phải tĩnh tâm tu luyện nhiều năm, vượt qua muôn trùng khổ ải mới hóa kiếp thăng tiên. Cho nên muốn dạo bước Tiên giới là điều mà các tinh linh như ta đây hằng ao ước. Nhưng ai mà có thể ngờ được, trong một lần vận may kéo đến, Nguyệt lão vô tình đem ta từ Thủy đàm ở Hoa giới về nuôi dưỡng. Một tiểu tinh linh bé nhỏ như ta cũng có lúc biết thế nào là hai chữ "Tiên giới".

Chắc mọi người cũng đang thắc mắc ta là ai phải không? Ta cũng thật không biết ta tên gì nữa. Từ khi ta hiểu chuyện và có thần trí đến nay, ta chỉ biết ta là một con cá vàng sống tại Thủy đàm được năm trăm năm mà thôi. Nước Thủy đàm trong lành lại mát mẻ, hằng ngày ta bơi lội tung tăng rồi quẫy nước khoe những chiếc vây vàng óng của mình với các chị em cá hồng, cá ngân và ếch xanh. Lúc bơi lội mệt, ta sẽ ghé sát bờ đá ngồi nghe các chị em kể về những câu chuyện thuở khai thiên mà họ nghe ngóng được từ người qua lại Thủy đàm. Nhưng từ khi về Tiên giới với Nguyệt lão thì cuộc sống ta thay đổi hẳn..

Đương nhiên là về đến Tiên giới, phải xa các chị em là điều làm ta buồn lòng nhất. Nhưng nỗi buồn vừa trôi qua, ta phát hiện mình thật sự rất may mắn. Nguyệt lão đem ta thả trong dòng suối nhỏ phía trong hoa viên của nhà lão. Nơi đây bốn mùa ngát thơm hương, hoa tươi mọc khắp muôn nơi và cổ thụ khoe bóng mát rợp trời. Chẳng những được ngắm nhìn tiên cảnh chốn bồng lai mà ta còn được đắm mình trong làn nước mang tiên khí dồi dào. Nhờ có nước suối chứa tiên khí này, ta cảm thấy bản thân càng lúc càng có sức sống hơn, bơi lội cũng hăng hái hơn và thần trí cũng được khai sáng rất nhiều.

Vào một buổi chiều đang thơ thẩn bơi lội trong dòng suối nhỏ, ta nhận ra có một tiên gia lạch bạch chạy vào hoa viên. Tại sao ta lại bảo tiên gia này chạy lạch bạch à? Vì đây chỉ là một tiểu tiên gia bé nhỏ. Cô bé cao cỡ một nửa người bình thường, người mũm mỉm đáng yêu. Trên thân mình của nó mặc một bộ quần áo tuyết sa màu hồng nhạt. Tóc được thắt lên gọn gàng bởi một dải lục màu hồng nhạt. Cả người toát ra vẻ đáng yêu khiến ai cũng muốn đến gần. Tiểu tiên nữ bé nhỏ soi gương mặt phấn hồng của mình xuống làn nước suối thanh mát. Cô bé có vẻ khá hiếu kì với những con cá bơi lội trong bờ suối, mà đặc biệt là ta thì phải. Vì thế ta quyết định quẫy đuôi vài cái, sẵn tiện khoe thân mình của mình với tiểu tiên nữ đáng yêu này. Mỗi lần ta lượn được một vòng, tiểu tiên nữ lại tròn xoe đôi mắt ngắm nhìn ta.

Sau đó, ta nhìn thấy tiểu tiên nữ đáng yêu lôi trong tay áo ra một loạt những bình sứ to to nhỏ nhỏ khác nhau. Tiểu tiên nữ mở từng lọ một ra ngửi ngửi rồi chu chu đôi môi đỏ hồng như đang nghĩ ngợi điều gì. Nhưng cuối cùng tiểu tiên nữ không cần nghĩ ngợi đăm chiêu gì nữa. Không phải điều này không phù hợp với tiểu tiên nữ bé con. Mà do nàng ta trực tiếp đem toàn bộ số thuốc này đổ xuống dòng suối nhỏ. Tất cả số thuốc đều tập trung ngay thân mình của ta. Ta cố gắng vùng vẫy trong nước nhưng không bơi thoát được. Thuốc đủ màu xanh đỏ hồng trắng loang ra trong nước, dính đầy trên những chiếc vảy bé nhỏ của ta. Dù dùng cách gì cũng không thoát được. Toàn thân ta khô rát và bắt đầu thấy khó chịu, đầu óc choáng váng sắp không thể bơi được nữa rồi. Cả người ta mất khống chế, ta dùng toàn bộ sức lực quẫy đuôi một cái thật mạnh. Nhưng không ngờ lần quẫy đuôi này lại tạo nên kì tích..

Nước xung quanh ta đột nhiên trở nên cuồn cuộn sôi trào, từng đợt sóng nổi lên và tạo thành cơn lốc xoáy. Cơn lốc xoáy hung bạo đem cả ta hất văng lên trên bờ. Ta lăn qua lăn lại trên thảm cỏ trước dòng suối nhỏ. Toàn thân như muốn bị xé tan ra. Trước mắt trở nên mơ hồ. Ta vươn chiếc vây bên người ra, cố lê thân mình quay lại dòng suối nhỏ. Nhưng nào có chiếc vây nào ở đây. Khi ta nhìn lại thì rõ ràng một cánh tay tuyết trắng hiện ra trước mắt. Ta không còn vây trên mình cả. Hai chiếc vây to khỏe giờ đây đã hóa thành hai cánh tay tuyết trắng như sứ. Rồi đuôi cá cũng biến thành một đôi chân dài bạch ngọc mà ta không hề hay biết. Không phải ta từ tinh linh đã hóa thành người rồi chứ? Đến khi toàn thân ta hết đau đớn thì bản thân cá vàng là ta đã hóa thành một cô gái vóc người nhỏ nhắn và ngây ngô. Từ giây phút này, ta chính thức trở thành một tiểu tiên giúp việc cho nhà Nguyệt lão.