Ma Tôn - Ngọc Hạc Phong

Chương 8: Huynh đệ song sinh



Chiều theo lời đòi hỏi của Ma tôn đại nhân, ta vào thành thuê một chiếc xe ngựa. Sau đó tự mình làm thợ đánh xe, đưa Ma tôn yêu nghiệt đến Băng Sơn. Do lần đầu tự tay điều khiển xe ngựa, ta trầy trật khống chế mãi mà chiếc xe cứ lượn qua lượn lại như con thoi dệt vải của Chức Nữ tỷ tỷ. Cuối cùng ta đành sử dụng pháp thuật, điều khiển xe ngựa yên yên ổn ổn trước sự căm giận và dọa nạt của Ma tôn.

Cứ gọi Ma tôn.. Ma tôn.. Nhưng ta chợt nhớ ra, bản thân mình chưa có giới thiệu vị Ma tôn thần thánh này với mọi người. Tương truyền, vào khoảng mười vạn năm trước, khi trời đất mới khai sinh, Long tộc có địa vị cao quý và bá chiếm cả một vùng rộng lớn. Hầu hết các tộc khác đều nghe theo sự hiệu triệu của Long tộc. Và trong số những con cháu của Long tộc sinh ra thời điểm đó có hai vị huynh đệ sinh đôi có địa vị tối cao. Lúc hai huynh đệ này sinh ra, bầu trời nửa sáng nửa tối, dị tượng vừa kì ảo vừa rùng rợn khiến người người khiếp sợ.

Hai huynh đệ này là bào thai song sinh nên chắc mọi người cũng tò mò là họ giống nhau điểm nào phải không? Ngoại trừ việc họ là dòng dõi của Long tộc ra, hai anh em này dường như khác hẳn nhau. Chân thân của người anh lớn vốn là Bạch Long, toàn thân tỏa ra ánh sáng ngũ sắc xinh đẹp. Vì vậy, Long tộc đặt tên cho hắn là Long Bạch Quang. Long Bạch Quang thiệt sự không xa lạ với ta cho lắm. Mà thường ngày ta cũng không dám gọi thẳng tên như thế. Bởi Long Bạch Quang chính là Thiên đế quyền lực tối cao của Tiên giới nhà ta. Người em lại là một con Ác Long hung bạo, toàn thân hắn tỏa ra tà khí ghê sợ. Long tộc gọi con Ác Long này là Long Phá Thiên.

Cả ba mẹ của hắn cũng không thể đến gần hắn được. Long tộc biết hắn sẽ dẫn đến tai họa cho cả dòng tộc..

Lúc đầu, Long tộc vẫn muốn cứu vãn tình cảnh ngặt nghèo này nên các vị trưởng lão của tộc tìm đủ mọi cách để bài trừ tà khí quanh thân của Long Phá Thiên. Nhưng tìm mãi mà chẳng được cách gì. Ngay cả việc đến gần hắn mà cả Long tộc cũng không ai làm được. Không còn cách nào khác, họ để cho Long Phá Thiên ở trong biệt viện. Cả gia đình Long Phá Thiên đem theo người anh song sinh của hắn dọn ra ngoài. Ba mẹ Long Phá Thiên dù thương xót con nhưng đành phải nghe theo trưởng bối trong tộc. Long tộc mặc kệ hắn ta tự sinh tự diệt. Họ cho rằng để Long Phá Thiên vài ngày không ai chăm sóc thì sẽ tự chết đi..

Nhưng người tính không bằng trời tính và chuyện nào có dễ dàng như thế được. Long Phá Thiên vốn không cần ai chăm sóc. Tuy là một đứa trẻ mới sinh nhưng hằng ngày hắn hấp thụ tinh hoa khí trời, trưởng thành từng bước trước sự ngỡ ngàng của Long tộc. Nhưng tà khí trên người hắn vẫn còn mãi, Long tộc loay hoay cũng không biết phải tiêu diệt hắn bằng cách nào.

Đến khi hắn lớn lên, tự Long Phá Thiên có thể điểu chỉnh làm giảm tà khí xung quanh người hắn thì Long tộc phát hiện mình đã muộn màng. Không ai có thể đánh thắng được hắn, cũng không ai có thể chạm vào người hắn. Hắn tà ác, ngoan độc và máu lạnh vô tình. Nhân vật có thể tạm chống đỡ được sức mạnh của hắn chỉ có người anh trai tên Long Bạch Quang. Nhưng từ sau trận đấu với anh trai mình, Long Phá Thiên rời bỏ Long tộc, gặp thần giết thần, gặp Phật giết Phật và trở thành Ma tôn chí cao vô thượng. Trong đại chiến Tiên Ma, hắn ta thua trận và bị phong ấn ở núi Nghênh Phong thì là chuyện ai nấy cũng biết rồi.

Quay trở lại hành trình đi đến Băng Sơn hiện tại, nhờ thi triển pháp thuật nên xe ngựa chạy thật sự rất êm ái. Ta tranh thủ thời gian dựa vào góc xe để nghỉ ngơi một chút. Vì cả ngày nay ta bôn ba khắp nơi để chăm lo cho Ma tôn Long Phá Thiên này rồi. Vết thương trên người ta còn chưa có lành hẳn. Nhưng đang thiu thiu ngủ thì ta cảm nhận được một luồng khí tức khác thường vây quanh. À.. nói chính xác là rất nhiều khí tức khác thường. Khi ta mở mắt ra quan sát xung quanh thì gần như hoảng hồn trước tình cảnh bất ngờ. Con ngựa hiền lành ngoan ngoãn khi nãy giờ hí vang rồi dừng lại. Hai chân trước sau của nó trụ lại, hai chân trước phi lên đạp vào khoảng không. Xe ngựa thắng gấp, sút chút nữa thì ta đã văng thẳng ra ngoài trong tư thế hết sức khó coi.

Trước mắt ta lúc này là một đội gồm khoảng một trăm hắc y nhân, ai cũng hung tợn và đang cầm vũ khí lăm le tấn công. Nổi bật giữa đội quân là một tên yêu nghiệt bất nam bất nữ. Rõ ràng là một nam nhân nhưng hắn lại diện một thân hồng y rực rỡ, lụa mỏng phất phơ tạo cảm giác yểu điệu. Mặt hắn trang điểm cầu kì, môi cong tà mị, mắt hoa đào sóng sánh đưa tình. Ta có thể cảm nhận rõ ràng, trên người của họ tồn tại tà khí ghê sợ. Nhưng xét về sự ghê sợ thì hiển nhiên là bọn họ không bằng một góc nhân vật trứ danh ngồi trong xe ngựa của ta rồi.