Mafia Trọng Sinh Làm Trợ Lý Tổng Tài

Chương 7: Ngày Đầu Đã Nhận Thêm Việc



Minh Lâm gõ cửa bước vào văn phòng của Tống tổng.

"Anh cần gì ạ." Minh Lâm vẫn cứ là ngại miệng, thường cậu hay nói là "có việc gì?" bởi cậu là ông chủ của đám đàn em rồi phải nể nang ai chứ.

"Tôi có ít việc cậu có muốn làm không?" Tuấn Khải đang nhìn màn hình máy tính lúc này mới ngước lên nhìn cậu.

Lúc sáng chỉ nhìn thoáng qua, trên điện thoại chụp cũng xa nên cũng chỉ đánh giá tổng thể, còn bây giờ nhìn người ở đây thật sự như một người lạ, là Minh Nhật nhưng khí phách này rõ là nam tính, tự tin hơn rất nhiều, vẻ ngoài thật sự rất tốt nhưng cách cậu ta nói chuyện, dáng đứng điều giống với một tổng tài dáng vẽ phong trần hơn là một cậu trai yếu đuối hay nũng nịu như trước đó, bị từ chối làm người ta thay đổi đến như vậy sao?

Minh Lâm nhìn anh ta, là đang đàm phán với cậu sao, anh ta là tổng tài muốn sai bảo trợ lý làm việc làm gì mà không được.

"Tất nhiên có làm có thưởng thêm." Tuấn Khải bồi thêm một câu khi thấy cậu đơ ra đó.

"Cậu cũng biết rồi đó, bên cạnh tập đoàn thì tôi còn quản mấy đứa em, nên cần một trợ lý sắp xếp lịch trình, hỗ trợ tôi ngoài giờ hành chính, thư ksy Lan và Hoa điều đã có gia đình, đi lại về đêm rất bất tiện." Tuấn Khải nói tiếp.

"Vậy nên?" Minh Lâm cảm thấy có điềm rồi, trước đó công việc của Minh Nhật là xử lý hợp đồng, tài liệu, kiểm tra bảng báo cáo số liệu các công ty nhưng với cậu ta thì nhàn hạ thiệt, mức lương hai mươi lăm triệu cũng xem là đủ sống ở thành phố hoa lệ này, Minh Lâm cảm thấy như vậy cũng tốt, cậu cũng có thời gian điều tra lại sự việc hôm đó anh cả bị phục kích và Minh Nhật bị đẩy xuống sống, giờ xem ra hắn muốn tăng việc cho cậu.

"Tăng thêm cho cậu mười triệu, cậu thử một tháng, không được thì vẫn như cũ, thấy thế nào?" Tuấn Khải là người rõ ràng, được việc thì thêm tiền.

"Thành giao." Minh Lâm vui vẻ đồng ý.

Thấy Minh Nhật đồng ý nhanh lẹ như vậy Tuấn Khải cũng hài lòng, anh không thích người vòng vo, được thì được không thì thôi, nên biết sức mình tới đâu.

"Vậy thứ ba tuần sau có một buổi tiệc ra mắt dự án mới, cậu đi cùng tôi."

"Vâng ạ." Minh Lâm nhỏ nhẹ đáp lại, định cuối đầu ra ngoài.

"Còn nữa.." Tuấn Khải có vẽ chần chừ.

"Có phải cậu vừa tranh chấp với trưởng phòng Tề?"

"Là ông ta ra tay trước, tôi là người của chủ tịch nhưng ông ta dám sai bảo tôi làm việc ngoài lề, cụ thể là nhặt tài liệu ông ta chọi nhân viên khác rớt trên sàn." Minh Lâm giọng điệu cứng rắn không có gì hối lỗi việc mình đã làm.

"Tốt, xem như cậu biết dùng quyền hàng của mình rồi, đừng để mất mặt của tôi." Tuấn Khải vốn ghét chuyện cậy quan hệ trong công ty, nhưng vì giám gốc Lưu là người làm trước đó của Ba anh nên có phần kiêng dè, bên cạnh anh cũng không có ai tát gáo nước lạnh để họ hiểu ai là chủ hiện tại, giờ có Minh Nhật dạy dỗ bọn họ một chút cũng được, trong công ty có rất nhiều người ỷ mình là người trước đó làm với Tống lão gia nên tự cho mình là người trụ cột không thể thay thế, nếu thanh lọc toàn bộ cũng không tốt chi bằng đánh rắn dọa khỉ vậy.

"Vâng." Minh Lâm có phần kiệm lời, cậu và Tuấn Khải là chung một hạng người, điều muốn thâu tóm quyền hành về tay mình, không kiêng nể ai cả, cậu hiểu tính cách đó của Tuấn Khải nên tin chắc anh ta sẽ không vì chuyện đó mà trách cứ cậu.

Còn vì sao Minh Nhật đồng ý nhanh như vậy là vì trước đó cậu là con trai ông trùm, dưới cậu có bao nhiêu đàn em, công ty lớn nhỏ, cậu sinh ra đã được ông Cố nhận làm con nuôi, được anh cả và anh ba chiều đến lớn, nên chẳng phải lo cơm áo gạo tiền là gì nhưng Minh Nhật thì khác, cậu ta là con trong gia đình có ba anh em, Minh Nhật là con trai thứ hai vì đã có anh cả là con trai nên nhà cậu mong cầu đứa thứ hai là con gái nhưng không ngờ là cậu ta, cố thêm nữa mới ra một đứa con cái, cậu bị đối xử như người thừa trong gia đình đó, càng lớn Minh Nhật càng phải làm thêm nhiều việc, phải nói là học đến cấp hai cậu ta đã dành ba tháng hè để làm thêm có tiền đóng học phí, lên đại học thì làm hai ba công việc một lúc nhưng ở Minh Nhật có là sự cố gắng và lạc quan nên mới đi được đến ngày hôm nay, chính bởi như thế mà cậu có phần nhút nhát khi chạm tráng với các vị giám đốc, trưởng phòng cao cao tại thượng kia, tiếng mắng chưởi từ nhỏ đến lớn cậu nghe cũng đã thành quen rồi nên không sao, chỉ là Minh Lâm lại khác.

Trong trí nhớ của Minh Nhật nhà họ nợ cậu rất nhiều thứ cả tình cảm lẫn tiền bạc, đám cưới anh cả thì Mẹ cậu còn bảo nhà ở quê có một cây vàng, nói cậu cho anh cả mượn thêm một cây vàng để nhà gái không coi thường, đám cưới xong sẽ trả lại, thế là cậu ta ngoài gửi về nhà 20 triệu để phụ nhà làm đám cưới còn gửi thêm một cây vàng, đám cưới đã xong đến hai tháng sau cậu nhắc đến thì bảo anh cả lấy vốn đó để làm ăn, trước đó cậu gửi sổ tiết kiệm một trăm triệu cũng bị Mẹ lấy ra mua xe cho em gái và anh cả, lúc cậu cần mới vỡ lẽ ra là không còn một đồng, đất thì chia cho anh cả đã xong, nhà hương quả và năm mẫu đất để cho em gái nói là phụng dưỡng Cha Mẹ, còn một mẫu đất nhỏ thì họ đang cho người ta thuê đất trồng lúa khi nào họ không còn thì thì chia cho cậu. Vậy nên Minh Nhật bây giờ là tự nuôi thân và trả tiền góp mua nhà, cậu không nhờ cậy ai cả, Minh Lâm cũng cảm thấy tính khí thất thường của cậu cũng phải, bao nhiêu chuyện lại xảy ra trên người cậu ta sao mà chịu nổi, còn Minh Lâm thì đang sống nhờ trên thân thể này của cậu, có thêm tiền càng nhiều càng tốt, mau trả cho xong tiền nhà, coi như như là hoàn thành một phần tâm nguyện có ngôi nhà riêng đứng tên cậu ta vậy.

Minh Lâm về bàn làm việc, xử lý một ít tài liệu, chỗ cậu ngồi ngay trước cửa của Tuấn Khải, đối diện là bàn của Thư ký Hoa cô là người tiếp khách đến, xử lý các việc giao nhận tài liệu, thông báo người đến cho Tống tổng, cô đã có gia đình, ba mươi hai tuổi nhưng đúng là gái một con rất đẹp là người có giọng nói ngọt ngào, kế bên cô là chị Lan chị cũng hơn ba lăm là thông dịch viên chuyên Anh, Trung, Hàn, Nhật và tiếp khác ngoại quốc, trong phòng cũng chỉ có Minh Nhật và hai cô chị nên cũng tính là cộng sự tốt, có một hợp đồng tiếng Tây Ban Nha được dịch lại bởi phòng quan hệ quốc tế, thường thì công việc của Minh Nhật chỉ tiếp nhận các giấy tờ rồi giao lại cho Tuấn Khải, ngoại ngữ quốc tế của Minh Nhật chính là Anh và Trung nên các giấy tờ nước khác chỉ cần tiếp nhận là được, đã có phòng quan hệ quốc tế xử lý, chỉ có tập đoàn lớn, đa quốc gia mới có phòng này.

Minh Lâm nhìn một lượt rồi dùng bút đỏ khoản tròn lại, dùng điện thoại bàn nối máy với phòng quan hệ quốc tế bảo họ in lại một bản hợp đồng mới mang đến, rất nhanh đã có người đại diện đến phòng thư ký.