Mai Táng

Chương 4: Son môi



Đây là một cái rương gỗ nhỏ, khắc hình hoa và bướm, còn khảm đá quý sáng lấp lánh, chờ Chu Hải Kiều mở ra thì tôi mới biết bên trong là một cái gương, chẳng qua còn đựng thêm một vài đồ trang điểm, chờ chút, tại sao hắn lại có một cái rương với đầy đủ dụng cụ trang điểm? Hơn nữa hắn biết rằng tôi sẽ không mặc những bộ quần áo nữ trong tủ, nhưng hắn càng ngày mua càng nhiều. Đầu óc tôi hiện ra một suy nghĩ đáng sợ: Người bạn trai hung hãn 1 của tôi vụng trộm làm 0 sau lưng!

Hắn cầm lấy cái hộp nhỏ rồi mở ra, dùng cọ lấy một ít phấn, tôi nghĩ rằng hắn muốn trang điểm, nhưng hắn lại ôm tôi ngồi dựa vào ghế, chỉ thấy hắn thuần thục mà bôi vẽ lên mặt tôi, thoa lên cổ tôi, dấu vết của người chết đã bị che giấu, trang điểm thực sự rất thần kỳ, vậy nên hóa ra bạn trai tôi là một người trang điểm vô cùng đẹp, hắn ta học trang điểm từ đâu vậy? Tôi suy nghĩ hồi lâu, à đúng rồi, dưới hầm nhà hắn có rất nhiều tác phẩm nghệ thuật, tôi nhớ ra có một vài cái đầu lâu với kiểu trang điểm đậm đầy quỷ dị, dường như đã tìm ra được câu trả lời.

Hắn cầm lấy một thỏi son hình chữ nhật, chậm rãi mở nắp, tô một chút lên môi tôi, trong nháy mắt thi thể đã có thần sắc.

Hắn lại nâng mí mắt của tôi lên, trìu mến mà lại gần, hôn lên đôi môi đỏ tươi, tôi có cảm giác như đang bắt gian tại trận, chẳng qua tôi chỉ là một linh hồn, nhìn bạn trai hôn thi thể của mình, đặc biệt là thi thể này không giống như một thi thể, Chu Hải Kiều muốn ngoại tình à? Nhưng chẳng qua hắn cũng đã làm tình với thi thể, vả lại tôi và hắn cũng xem như là tồn tại ở hai hình thái khác nhau, thể xác và linh hồn từng là một thể, bây giờ tách ra thì có được xem như là hai cá thể khác nhau không?

Hắn cầm cây son, hình như nhớ ra điều gì đó, liền bắt đầu vẽ tranh lên lưng của tôi, khi tôi còn sống hắn cũng từng làm như vậy.

Vào một lần sinh nhật của tôi, hắn hỏi tôi muốn cái gì, tôi nói đùa muốn máy tính Alienware*, kết quả là hắn mua cho tôi thật.

*Xấp xỉ 50 triệu VNĐ.

Tối đó hắn cho tôi một cái rương lớn, tôi mở ra thì thấy bên trong là một hộp quà tinh xảo, mặc dù nó rất lộng lẫy nhưng tôi lại thấy ở bên trong có một vài thỏi son, đây là đóng gói kỹ quá rồi. Tôi nghi ngờ hỏi hắn tại sao lại đưa son môi, cũng nghĩ rằng có thể hắn đưa sai.

"Nghe nói bạn gái của người ta ai cũng thích cái này."

"Nhưng tôi không phải là bạn gái của anh." Tôi có hơi chán ghét việc hắn nói tôi là bạn gái hắn, mặc dù tôi nằm dưới nhưng không có nghĩa là được xem tôi như bạn gái, hai cái này không hề giống nhau, "Tôi là nam! Nếu anh muốn bạn gái như vậy thì có thể chia tay tôi rồi đi tìm người khác."

"Nghị Nghị, tôi không có ý đó." Chu Hải Kiều nhận lỗi, tỏ thái độ tốt đẹp, nhưng lần nào cũng không chịu sửa mà lại đổi trắng thay đen, "Vì tôi quá yêu em nên mới cho là như vậy, cục cưng Nghị Nghị à."

"..." Tôi biết không thể nói chuyện với hắn được nữa, nếu không sẽ không tránh được gây lộn, nhưng hôm nay là sinh nhật của tôi, một năm chỉ có một ngày tốt lành này nên tôi cũng không muốn cãi nhau với hắn, "Nhưng tôi không thích son, anh hiểu không? Tôi rất thích máy tính Alienware mà anh tặng, cảm ơn."

Tiệc sinh nhật vẫn tiếp tục, Chu Hải Kiều uống chút rượu, hình như hắn say khướt rồi. Hắn dính vào người tôi mà cọ cọ, tôi cảm nhận được bộ phận phía dưới đã cứng, nể tình hắn mua máy tính cho tôi, cộng thêm rượu vào tình ra, nên chúng tôi bắt đầu hôn nhau.

Rượu trong miệng hắn lẫn với nước bọt của tôi, đầu lưỡi quấn quýt, hòa vào nhau càng thêm mê say.

Tay hắn tiến vào trong quần tôi, nắm lấy dương v*t đang nửa cương cứng, bắt đầu di chuyển, ngón tay hắn vô cùng khéo léo, rất nhanh đã làm tôi lên đỉnh, trước kia là do tôi không biết tay hắn khéo léo vậy là nhờ cắt mổ, giải phẫu thi thể, nếu biết thì tôi đã chết héo tại chỗ rồi.

Nụ hôn ướt át của hắn rất mạnh mẽ, hơi thở nóng ẩm kích thích mọi giác quan, hắn như muốn mút hết tất cả thì mới bằng lòng bỏ qua.

Tôi nằm sấp lại, cảm thấy một thứ gì đó mềm mềm trượt quanh trên người, quay đầu nhìn lại thì thấy hắn đang cầm thỏi son quẹt lên lưng tôi.

"Em không thích son, vậy thì chúng ta cùng dùng hết nó đi."

Phần lưng hơi tê tê, hắn còn bôi bôi vẽ vẽ trên đó, dương v*t hắn đã cắm vào rồi nhưng không vội vàng chuyển động mà chỉ lo vẽ tranh, tôi muốn biết rốt cuộc là hắn đang làm gì, nét hắn như đang vẽ tranh, cũng khó cho hắn để vẽ một bức toàn tâm toàn ý, vô tâm làm tình.

Trong thời gian đó, tôi đã bắn một lần, còn hắn thì vẫn luôn cương cứng.

Cuối cùng hắn cũng đã vẽ xong, bắt đầu đâm rút, hắn dính sát lại gần lưng của tôi, ngực dính đỏ một mảng, tựa như một con quỷ đang bị thương nhưng lại rơi vào trầm mê sắc dục, cố gắng chút sức tàn gọi người đến đỡ mình dậy, muốn đem sinh mệnh cuối cùng để bắn vào trong.

Sau khi kết thúc, tôi đi tắm rửa, muốn nhìn xem rốt cuộc trên lưng mình là cái gì, lại phát hiện do lúc nãy hai người ma sát vào nhau nên đã bị nhòe đi. Tôi hỏi Chu Hải Kiều, hắn chỉ nói đó là bùa chú nguyền rủa gì đó thôi.

Hiện tại hắn đang vẽ lên lưng tôi, tôi liền lại gần nhìn xem, hắn vẽ một gốc cây có hoa thơm, những ký hiệu xung quanh thì không biết là gì, vẻ mặt hắn vô cùng thành kính, trong miệng còn lẩm bẩm gì đó.

Trước kia không hiểu vì sao hắn lại thích son môi, bây giờ tôi đã có thể hiểu rồi, vì màu son tươi như màu máu, tràn đầy sức sống.

Thái độ của Chu Hải Kiều đối với son môi tràn đầy khát vọng sống mãnh liệt, nhưng cũng hy vọng có thể hủy diệt được nó.