Mãng Hoang Kỷ

Chương 847



Bạch Ô Tổ Thần kích động vỗ vai Kỷ Ninh, kinh thán:

- Lợi hại, thực lực cỡ ngươi sao mặc Ngân Lân thần giáp làm gì? Ít nhất cũng có bộ Kim Lân thần giáp đi. Hắc Hào, đứng đực mặt ra đó làm gì, mau đưa tiền cược ra!

Hắc Hào Tổ Thần hừ lạnh, vung tay lên để lại hai trăm bốn mươi bình ngọc và bộ Cửu Tinh Thanh Linh Câu dưới đất, gã quay đi, vèo một cái biến mất ở cửa quân doanh.

Kỷ Ninh vung tay cất đi.

Kỷ Ninh đưa Cửu Tinh Thanh Linh Câu cho Bạch Ô Tổ Thần:

- Bạch Ô huynh, đây là pháp bảo của huynh.

Bạch Ô Tổ Thần rối rít xua tay từ chối:

- Cái... cái này không được! Ta thua Hắc Hào, còn huynh thắng từ tay Hắc Hào.

Kỷ Ninh nói:

- Đây là pháp bảo huynh dùng để chiến đấu, huynh đã sử dụng nó nhiều năm chắc rất quen thuộc?

Bạch Ô Tổ Thần do dự một chút, đúng là bộ pháp bảo này đi theo gã rất lâu rồi, gã có tình cảm với nó.

Bạch Ô Tổ Thần cắn răng nói:

- Được rồi, ta nhận pháp bảo này, ta nợ Bắc Minh huynh. Sau này có gì muốn ta làm Bắc Minh huynh cứ lên tiếng.

Tổ Thần Tổ Tiên không muốn nợ ân tình, chỉ tại Bạch Ô Tổ Thần sử dụng pháp bảo này quá lâu rồi.

Kỷ Ninh vung tay lên, một trăm hỗn độn linh dịch lơ lửng cạnh hắn:

- Ly Hạo đội trưởng.

Ly Hạo cười lắc đầu nói:

- Ta thì khỏi đi, thua thì thua, ta sẽ không lấy lại hỗn độn linh dịch, Bắc Minh huynh đừng nói nữa.

Lấy về là nợ ân tình, Bạch Ô Tổ Thần cầm lại món đồ định bụng về sau sẽ báo đáp.

- Đi thôi, Bắc Minh thắng nhiều vậy chúng ta phải ăn một bữa huynh ấy đãi mới được. Vừa rồi ăn giữa chừng còn chưa đã.

- Đúng đúng đúng, đi!

Đám Tổ Thần Tổ Tiên rất vui vẻ, Hắc Hào Tổ Thần ngậm bồ hòn là cả đám thấy sướng rơn.

Hai bóng người từ xa song song đi tới.

- Các vị đừng vội.

- Là Cung Triêu!

Nam nhân tóc bạc áo trắng và Phù Chiết đảo chủ song song đi tới.

Kỷ Ninh cười chào:

- Phù Tiết huynh.

Phù Chiết đảo chủ giới thiệu:

- Vị này là Cung Triêu, đại đệ tử môn hạ của Hư U Tiên Nhân.

Nam nhân tên Cung Triêu khuôn mặt tuấn tú, áo dài bay bay, lưng cõng cái hộp.

Cung Triêu mỉm cười nói:

- Phụng mệnh sư tôn đặc biệt đến mời Bắc Minh đi Hư U cung.

Đám Tổ Thần Tổ Tiên giật mình, âm thầm truyền âm cho Kỷ Ninh:

- Mau đi đi!

- Bắc Minh, là Hỗn Độn Tiên Nhân triệu huynh, đi mau lên.

Kỷ Ninh lòng thít chặt. Trên Vụ Nham tinh có chín vị đại năng Thế Giới cảnh, một vị là Hư U Tiên Nhân, Hỗn Độn Tiên Nhân. Hư U Tiên Nhân là người từ ngoài đến, vốn phiêu bạt trong hỗn độn nhưng về sau có lẽ thấy mệt mỏi hoặc vì lý do gì đó nên ở lại Vụ Nham tinh luôn.

Các đệ tử đi theo Hư U Tiên Nhân đến Vụ Nham tinh, đều là người xứ ngoài. Sau khi Hư U Tiên Nhân ngụ lại Vụ Nham tinh, trong năm tháng vô tận chỉ mới thu hai đệ tử.

Kỷ Ninh thầm nghĩ:

- Xem ra đến xác nhận thực lực của ta là vị Hư U Tiên Nhân này. Sớm nghe nói Thế Giới cảnh lợi hại cỡ nào, nhưng ta chưa từng gặp người thật.

Hư U Tiên Nhân là đại năng Thế Giới cảnh đầu tiên Kỷ Ninh được thấy tận mắt.

Kỷ Ninh quay đầu nói với nhóm Ly Hạo:

- Các vị, ta xin đi Hư U cung trước.

Kỷ Ninh lại bảo với hai người kia:

- Đi thôi!

Có Phù Chiết đảo chủ, Cung Triêu Tổ Tiên đi cùng, Kỷ Ninh rời khỏi quân doanh, ba người bay song song. Tòa thành phố rất lớn, chín vị đại năng Thế Giới cảnh đều có hành cung.

Cung Triêu Tổ Tiên chỉ một tòa cung điện nguy nga toàn là màu đen ở phía xa:

- Nơi đó là Hư U cung.

Tòa cung điện tỏa ra từng vòng sóng gợn màu vàng càn quét bốn phương tám hướng, uy áp làm Kỷ Ninh thầm giật mình.

Cung Triêu Tổ Tiên cười nói:

- Hư U cung là đạo chi linh bảo. Năm xưa các đồng môn đi theo sư tôn ngao du hỗn độn, đi qua nhiều chốn nguy hiểm, có nhiều lúc toàn nhờ vào Hư U cung ngăn cản nguy hiểm.

Kỷ Ninh gật đầu.

Cửa Hư U cung có người hầu bảo vệ, trông thấy Cung Triêu Tổ Tiên, Phù Chiết đảo chủ, Kỷ Ninh cùng đi vào không ai đứng ra ngăn cản.

Trong Hư U cung rộng mênh mông, giương mắt nhìn nữ nhân xinh đẹp các tộc có khắp nơi, một số chim muông thú chạy quý hiếm, nước suối chảy róc rách tỏa linh khí khiếp người, hiển nhiên là linh tuyền không tầm thường.

Cung Triêu Tổ Tiên chỉ đằng trước:

- Sư tôn ở chủ điện.

Cung Triêu Tổ Tiên cười nói thêm:

- Khi biết chuyện của huynh thì sư tôn hơi thấy tò mò.

Chợt một thiếu nữ hoạt bát mặc lụa mỏng chạy nhanh lại gần:

- Đại sư huynh, đại sư huynh!

Kỷ Ninh nhìn qua, thầm lấy làm lạ vì thiếu nữ chỉ là Chân Tiên, Chân Tiên mà được bái vào môn hạ của Hư U Tiên Nhân thì thật không dễ dàng.

Cung Triêu Tổ Tiên hỏi:

- Sư muội sao vậy?

Thiếu nữ nhỏ giọng nói:

- Hắc Vụ Thần Thế Giới cũng đến, đang trong đại điện, sư tôn tiếp.

Kỷ Ninh lòng máy động.

Hắc Vụ Thần Thế Giới?

Vụ Nham tinh có chín vị đại năng Thế Giới cảnh, ba Thần Thế Giới, Hắc Vụ Thần Thế Giới nằm trong số đó.

Cung Triêu Tổ Tiên ra chiều đăm chiêu:

- Vậy sao?

Cung Triêu Tổ Tiên quay sang nhìn Kỷ Ninh, cười nói:

- Sức hấp dẫn của Bắc Minh huynh lớn thật, đi thôi, đi gặp sư tôn và Hắc Vụ Thần Thế Giới.

- Ừm!

Kỷ Ninh và Cung Triêu Tổ Tiên, Phù Chiết đảo chủ cùng đi hướng cửa chủ điện.

Vào chủ điện như đến thế giới khác. Ngoài điện không nghe tiếng động nào, nhưng khi bước vào cửa điện thì tiếng khúc nhạc rõ ràng quanh quẩn trong đại điện.

Kỷ Ninh nhìn qua.

Các nữ tiên múa trong điện, các nhạc sư đàn đánh các loại nhạc khí. Nhạc sư chia ra chín nơi, tấm rèm châu rũ che khuất, phỏng chừng cỡ mấy trăm nhạc sư. Vài trăm tiên nữ nhảy múa từ bên rìa, nhưng các nàng chỉ để trợ hứng.

Cung Triêu Tổ Tiên cung kính nói:

- Bái kiến Hắc Vụ tiền bối, sư tôn, đã mang Bắc Minh Tổ Thần đến.

Kỷ Ninh nhìn lên trên, bên trái đại điện có một lão nhân tóc bạc mặc áo trắng rộng thùng thình ngồi xếp bằng, bên phải là nam nhân tóc đen hơi lôi thôi. Hai người phát ra từng đợt dao động như thế giới hỗn độn mang đến áp lực.

Kỷ Ninh cảm giác uy hiếp mãnh liệt, lên tiếng:

- Thần Thế Giới, Hỗn Độn Tiên Nhân.

Tuy Kỷ Ninh nhờ vào thần kiếm Tử Quang Quỳnh miễn cưỡng đến ngưỡng cửa Thế Giới cảnh nhưng so với những tồn tại sống lâu dài đã bước vào Thế Giới cảnh thì chênh lệch quá rõ ràng.

Kỷ Ninh, Phù Chiết đảo chủ cung kính chào:

- Bái kiến hai vị tiền bối.

Hai người là Tổ Thần Tổ Tiên, có tư cách đứng nói chuyện. Nếu là Chân Thần Chân Tiên thì đã quỳ xuống rồi.