Mãng Hoang Kỷ

Chương 971



Từ căn nguyên phân tích ra mỗi một loại kiếm thuật, lại khiến cho cảm ngộ của Kỷ Ninh đối với kiếm thuật nhanh chóng tăng lên. Vốn đệ tam thức La Thiên Thức của Vô Danh kiếm thuật đã vây khốn Kỷ Ninh ở bình cảnh rất lâu. Sau khi tu vi kiếm thuật của Kỷ Ninh tăng lên trên phạm vi lớn, tự nhiên Kỷ Ninh cũng có cảm ngộ, đã đột phá. Hắn hoàn toàn có thể đột phá đến Thế Giới Cảnh.

Thế nhưng mà Kỷ Ninh lại không có!

Bởi vì hiện tại hắn đang ở bên trong biển kiếm đạo, hắn không muốn phân tâm.

Phân tích từng loại, từng loại kiếm thuật.

Trong đầu của Kỷ Ninh thậm chí dần dần đã có một cây đại thụ, cây đại thụ này chính là bản chất của kiếm, mà trên cái đại thụ này bắt đầu đã có hơn năm ngàn cái chạc cây, mỗi một cái chạc cây đều đại biểu cho một loại kiếm thuật.

Theo Kỷ Ninh tìm hiểu, có một ít chạc cây đã bắt đầu kéo đến với nhau, sinh trưởng ở trên cùng một cái thân cành.

...

Đây là một lần kỳ ngộ rất là trân quý.

Đối với Kỷ Ninh mà nói, thậm chí còn đã vượt xa Vĩnh Hằng thần huyết. Bởi vì cuối cùng Vĩnh Hằng thần huyết cũng chỉ là ngoại lực mà thôi. Nhưng mà hơn năm ngàn bức phù điêu, đặc biệt là những dấu vết vụng về ở trên những bức phù điêu kia. Bởi vì khi trước Vạn Thần Đạo Quân học môn kiếm thuật kia rất là vụng về, tự nhiên cũng rất dễ hiểu. Chính vì vậy Kỷ Ninh mới có thể phân tích càng thêm đơn giản. Nếu như tất cả đều là thâm ảo, như vậy cũng không có cách nào phân tích được.

Trong đầu Kỷ Ninh, cây đại thụ Kiếm Đạo kia càng ngày phát triển mạnh mẽ thêm. Dần dà, càng ngày càng có nhiều cành lá bắt đầu hội tụ lên tới bên trên một cái thân cành. Thân cành trên cây đại thụ Kiếm Đạo này càng ngày càng ít, từ mấy trăm cái thân cành, biến thành một trăm cái thân cành, biến thành mấy chục cái thân cành...

Tu vi kiếm đạo của Kỷ Ninh trong lúc bất tri bất giác đang không ngừng tăng lên.

Thời gian dần dần trôi qua.

- Cô cô cô ~~~~

Bên cạnh bờ dung nham đang sôi trào có một nữ tử mặc áo bào màu đỏ đang khoanh chân ngồi, chính là Hỏa Tiên Tử Tô Vưu Cơ đã nhậ được cơ duyên, đang tìm hiểu cơ duyên ở trong thần phủ.

Tô Vưu Cơ nhìn về phía trước, chỉ thấy trong nham thạch đang có lấy một đóa hoa sen tách ra, hoa sen chập chờn không ngừng.

- Nơi đây mới đích thật là Thánh Địa để tìm hiểu Hỏa hành nhất đạo a.

Tô Vưu Cơ nhíu mày, nói:

- Chỉ là hôm nay dù ta tìm hiểu như thế nào thì cũng không có chút tiến thêm được. Ài, dựa theo như lời của trận linh thần phủ nói, chủ nhân đang tìm hiểu, cũng không biết sẽ tìm hiểu đến khi nào, tới nay cũng đã được ba ngàn năm rồi!

Đúng vậy.

Tô Vưu Cơ đã ngây người ở trong thần phủ ba ngàn năm rồi.

Thoáng cái nàng đã củng cố thực lực bản thân, có thể so sánh được với Thế Giới Cảnh. Tăng thêm đây là chỗ Vạn Thần Đạo Quân tu hành ảo diệu của Hỏa hành nhất đạo. Cho nên tu hành hơn ba nghìn năm, rốt cuộc hôm nay Tô Vưu Cơ cũng đã đạt tới tiêu chuẩn Thế Giới Cảnh đỉnh tiêm.

Cần phải biết... Vạn Thần Đạo Quân, không thông Kiếm đạo, thế nhưng mà ở trên phương diện Hỏa hành, Lôi Điện cùng với rất nhiều phương diện đều cực kỳ am hiểu, khiến cho Tô Vưu Cơ đã có không ít thu hoạch.

- Chậm rãi chờ a.

Tô Vưu Cơ chỉ có thể kiên nhẫn chờ đợi mà thôi.

...

- Cũng đã ba ngàn năm rồi mà còn không ra.

Ở bên ngoài Vạn Thần Phủ, ở bên trên mây mù trên không trung. Ba người A La Dịch, Phù Khai, Cốt Khải Thế Giới thần vẫn như trước, đăng lặng lẽ chờ đợi và giám thị.

Phù Khải dùng vẻ mặt âm lãnh nói:

- Xem ra tên Yêu Nghiệt Tổ Thần kia cũng đoán ra được một ít, cho nên mới kéo dài thời gian ở trong Vạn Thần Phủ, muốn tu luyện thành Thế Giới Cảnh. Thế nhưng cho dù hắn yêu nghiệt như thế, thế nhưng bình cảnh từ Tổ Thần đến Thế Giới Cảnh, há có thể dễ dàng đột phá được cơ chứ? Ba ngàn năm không có đột phá, chỉ sợ ba vạn năm, ba mươi vạn năm cũng không nhất định có thể đột phá được.

- Nói nhảm làm gì, cứ chậm rãi chờ đi.

Thanh âm của A La Dịch lạnh như băng nói.

Áp lực vô hình đã sớm khiến cho trong lòng bọn hắn tràn ngập sát ý vô tận.

- Cả đám lão gia hỏa kia đều mơ tưởng đạt được Vĩnh Hằng thần huyết, thế nhưng cả đám đều không dám tới, chỉ dám phái một ít Thế Giới Cảnh đến.

Trong lòng Phù Khai có chút oán khí.

- Đúng vậy a, còn coi Vĩnh Hằng thần huyết trở thành khảo nghiệm thức tỉnh của hai ta a.

A La Dịch cũng lắc đầu, nói:

- Nơi này là Đại Mạc vực, vị Đại Mạc Đạo Quân kia là tồn tại xếp hạng cao nhất ở suy diễn nhất đạo trong cương vực vô tận a... Những lão gia hỏa kia, chỉ cần có một người dám can đảm tiến vào Đại Mạc vực, chỉ sợ vị Đại Mạc Đạo Quân kia sẽ có thể lập tức tính toán ra được.

- Đúng vậy.

Phù Khai gật đầu.

Đại Mạc Đạo Quân, rất đáng sợ.

Cương vực vô tận mênh mông tới đâu chứ? Coi như là Vạn Thần Đạo Quân, năm đó luận thực lực cũng không dám nói là trong tất cả Đạo Quân ở cương vực vô tận này hắn sắp xếp thứ nhất. Mà hắn cũng không dám nói lời này. Thế nhưng Đại Mạc Đạo Quân lại là người xếp trong top ba ở suy diễn nhất đạo trong cương vực vô tận! Loại người nghịch thiên như vậy chỉ cần ở trong nhà yên lặng tính toán trong lòng là có thể xu cát tị hung, khi nào nguy cơ đến, tất cả đều có thể tính ra được từng chút một. Loại tử địch của toàn bộ Đạo Minh như Vĩnh Hằng nhất tộc này, nếu có tộc nhân Vĩnh Hằng nhất tộc dám can đảm đến, cũng khó có thể né tránh được Đại Mạc Đạo Quân suy diễn.

Mà nơi đây lại là nội địa của Đạo minh.

Một khi bị suy diễn phát hiện ra tung tích... Cho dù có muốn trốn cũng sẽ không có chỗ để trốn!

Cho nên tộc nhân Vĩnh Hằng nhất tộc đều tránh đi loại đại năng đáng sợ được xưng tụng không gì không biết, suy diễn nhất đạo này. Trừ phi thực sự là thực lực ngập trời, so sánh với Vạn Thần Đạo Quân là có thể đi ngang.

- Muốn trách, chỉ có thể trách chúng ta, không thể thức tỉnh chính mình a.

Phù Khai truyền âm nói:

- Nếu như chúng ta có thể dựa vào chính mình mà bước vào Sinh Tử Đạo Quân cảnh, chính thức thức tỉnh, trở thành tộc nhân Vĩnh Hằng nhất tộc chính thức. Như vậy cũng không cần phải liều mạng, vỡ máu đầu cũng phải tranh cơ hội khảo nghiệm này.

- Đúng vậy.

A La Dịch gật đầu.