Mang Theo Hokage Khuấy Đảo Dị Giới

Chương 203: Tai họa gặp nhau



- Tích tách, tích tách...

Tại trong một đường ống phủ đầy bởi hắc ám và vô số rác rưởi, không gian yên tĩnh tới cực độ khiến cho từng âm thanh tầm thường nhất ở nơi đây cũng bất chợt trở nên thu hút sự chú ý.

Như tiếng từng giọt máu nhỏ giọt, âm thâm "chít chít" của từng con chuột hôi thối chen chúc nhau liếm láp vệt máu kéo dài trên đường mòn kia và tiếng bước chân nhẹ nhàng đều đặn từng nhịp...

- Ara, có vẻ nơi đây đã xảy ra một chút chuyện thú vị trong lúc ta không ở đây nhỉ.

Sâu trong hệ thống cống ngầm ẩn dưới lòng đất, nếu Motaru có mặt ở đây hắn tuyệt đối sẽ rất ngạc nhiên khi bầy chuột hung hãn đáng sợ truy sát hắn lúc trước thế mà giờ đây lại co cúm người run lẩy bẩy từng đám trong góc tối, trùng hợp để trống ra một khoảng không nơi một cô gái toàn thân ăn mặc trang trọng với bộ áo váy đỏ như máu đứng giữa trung tâm, trên mặt mang lấy một tấm mặt nạ nửa gương mặt đính lấy một đóa hoa hồng đen yêu dị, toàn thân tỏa ra một cổ khí chất cao quý mà tráng lệ vô cùng, so với không gian bẩn thỉu xung quanh càng là tạo nên nét tương phản to lớn vô cùng càng tô đậm khí chất của đối phương.

Chỉ là chiếc kén lớn trước mắt nữ nhân váy đỏ cũng không có cỡ nào hiền hòa như nàng mà ngược lại chợt chấn động mạnh liên hồi.

- Rẹt...

Đột nhiên, trên kén lớn bất chợt rách ra một đạo khe hỡ dữ tợn.

Từ sâu thẩm bên trong, chợt xuất hiện một đôi mắt tràn đầy tơ máu trừng lớn nhìn nữ nhân váy đỏ trước mắt, cùng với đó là âm thanh khàn khàn như tiếng sắt thép rỉ sét va chạm vang lên:

- Ngươi... là ngươi... ngươi tới đây làm gì.

- Ỏ, thật lạnh lùng nha, cùng vẻ nhiệt tình ngày trước của ngươi khi gặp ta hoàn toàn khác xa, ta nhớ ngươi khi ấy còn vui vẻ khen làn da của ta đây ài, thời gian thật là tàn nhẫn nhỉ... Azuki-chan.

Theo cái tên "Azuki" quen thuộc vang lên, không gian phút chốc trở nên băng lãnh tới cực độ.

Đôi mắt đỏ thẩm trong kén máu nhìn chằm chằm nữ nhân trước mắt hồi lâu dường như đang cân nhắc có muốn liều mạng động thủ hay không.

Chỉ là nghĩ đến năng lực của đáng sợ của đối phương, "Azuki" cũng không còn cách nào khác ngoại trừ bất lực cam chịu nhắm mắt lại dường như không muốn nhìn tiếp mà nói:

- Ngươi đến đây là muốn làm gì, hẵn là ngươi không nhàm chán tới mức biến ta thành như thế này chỉ để hiện tại giết ta chứ?

- Ara, ngươi sao có thể nói như thế nha Azaki-chan...

Nữ nhân váy đỏ dường như rất hờn dỗi vì bị kẻ được gọi là "Azuki" nói thế, nàng khoanh tay phồng má dường như muốn biểu thị chính mình hoàn toàn mang theo hảo ý tới đây.

Chỉ là đột nhiên một giây sau, nữ nhân váy đỏ đột nhiên liền mỉm cười tràn đầy nguy hiểm khẽ nói:

- Nhưng nói đi cũng phải nói lại... ý tưởng của Azaki-chan cũng thật là... mê người nha.

- ...

Không gian lần nữa chìm trong bầu không khí trầm mặt.

Đột nhiên, kén lớn trước mắt bất chợt rung động, theo đó, bầy chuột xung quanh cũng đột nhiên như bị kích dục mà từng cái há miệng rít gào, ánh mắt đỏ thẫm ập tới nữ nhân váy đỏ.

- Hì, thật là một đám động vật nhỏ đáng yêu nha.

Ngắm nhìn tựa như từng cơn sóng lớn bởi vô số con chuột biến dị tạo thành đang ồ ạt ập tới.

Nữ nhân váy đỏ mỉm cười thầm khen một tiếng liền nhẹ nhàng nhấc lên cánh tay thon thả.

- Tách!

Không gian và thời gian nháy mắt dường như đóng băng lại sau cú búng tay đầy ung dung của đối phương.

Chỉ là lập tức:

- Phanh phanh phanh!!!

Bầy chuột xung quanh nữ nhân váy đỏ lập tức liền tựa như từng viên pháo hoa nhao nhao nổ tung, máu tươi nháy mắt thấm đẫm không gian nơi đây, dưới chân nàng giờ đây không còn là nước cống bẩn thỉu mà lại là một hồ máu đỏ rực ngập tràn khắp nơi đây.

- Hừ, thật là một con ả khó chìu, lập tức liền giết nhiều thân thuộc của ta như thế đã thỏa mãn ngươi chưa?

- Ồ, ra là Azaki-chan tặng quà cho ta sao, cũng thật là, ta kém chút liền nghĩ Azaki-chan nhỏ nhắn dễ thương đây là ghét ta muốn thủ tiêu ta đây mà.

- Nếu ta muốn chiến đấu với ngươi thì chiến trường có thể là bất kỳ đâu nhưng sẽ không là nơi này.

- Hì hì quả nhiên Azaki-chan rất quan tâm ta nha, ngay cả sở thích của ta cũng biết để tặng món quà nhỏ này.

- Hừ, cùng là loại người với nhau liền không cần tỏ vẻ như thế, ham muốn máu tươi của ngươi ta còn phải đoán sao? Nói đi, ngươi đến đây làm gì.

- Hắc hắc, ta phát hiện Azaki-chan cũng rất tsundere nha.

- ...

Nhìn kén lớn trước mắt bất chợt trở nên yên tĩnh dường như không muốn tiếp tục tiếp chuyện, nữ nhân váy đỏ cũng không để ý lắm mà nhẹ nhàng nhún vai liền ho khan một tiếng liền nghiêm mắt mỉm cười nói:

- Thế giới này thật là xấu xí, nhưng cũng thật là đáng thương nên ta muốn cứu giúp nó một chút, nhưng đáng tiếc ngoài kia có vài con cừu nhỏ đáng thương mù quáng bảo hộ sự xấu xí ấy, nên là ta muốn ngươi nhanh chóng tái sinh nhanh một chút để cùng ta thanh lọc cái thế giới này nha.

- Hừ, thẳng thắn là ngươi muốn nhìn thấy thật nhiều máu tươi đổ xuống chứ gì, đừng biện minh cho ham muốn của mình bằng mấy lời lẽ có cánh như thế.

- Mồ, Azuki-chan thật là không biết nhìn bầu không khí gì hết a.

- Hừ, giúp ngươi thì cũng được thôi, nhưng ta sẽ được gì?

- Hửm? ta cũng rất hiếu kỳ Azaki-chan có mong muốn gì nha, không ngại nói nghe một chút.

Nhìn thái độ kẻ trước mắt dường như hứng thú nhưng sâu trong thâm tâm "Azuki" biết, con ả trước mắt hoàn toàn không có chút nào để mình vào mắt, dù vậy nàng vẫn từ từ nheo mắt nói ra:

- Ta muốn... sau khi ta và ngươi và bất kỳ kẻ nào khác hợp lực kéo đổ thế giới này, một phần lãnh địa bất khả xâm phạm sẽ thuộc về ta.

- Ngươi muốn làm vua? Nữ hoàng? Thiên hoàng?

Giờ đây, ngay cả kẻ được toàn bộ cao tầng của Janan quốc phải e ngại với biệt danh "Huyết quỷ" cũng không khỏi có chút ngạc nhiên trước yêu cầu vừa mới nghe được.

Ánh mắt nàng giờ đây tràn đầy thích thú cùng vài vẻ hài hước như vừa phát hiện một chuyện cười nào đấy mà chăm chú nhìn kén lớn trước mắt.

Dù vậy, "Azuki" vẫn không có mảy may tức giận hay khó chịu, trong con mắt tràn đầy tơ máu kia cũng chợt xuất hiện vài tia nhu hòa mà liếc nhìn về nơi xa săm mà nói:

- Ta không muốn làm vua, cũng không hứng thú với làm nữ hoàng, ta chỉ đơn giản là muốn bảo vệ những thứ mà ta quan tâm, thứ mà kẻ như ngươi sẽ không bao giờ hiểu được.

- Huh, thật là kỳ lạ, ngươi quả nhiên thay đổi rất nhiều a "Azuki-chan", bình tĩnh hơn, lý trí hơn, bớt thú vị hơn,... là do tác dụng phụ của năng lực sao?... Thôi kệ, hoàn thành tốt bổn phận của mình và ngươi sẽ có được thứ mà mình có nha "Azuki-chan".

Tươi cười như hoa đáp ứng, hành động này của "ả đàn bà nguy hiểm" trước mắt cũng khiến cho thứ ẩn trong kén lớn được gọi bằng cái tên "Azuki" cũng nhẹ nhõm phần nào.

Dù sao, từ đầu tới cuối nàng luôn là kẻ ở kèo dưới, tư cách để bàn điều kiện thấp đến đáng thương, nhất là càng không hiểu tại sao "Azuki" cảm giác được con mụ trước mắt dường như đã mạnh lên so với lúc trước, điều này càng khiến nàng rất khó hiểu nhưng càng nhiều là e ngại cùng lo lắng.

Hiện tại tốt, cả hai cùng đạt thành mục đích chung là hoàn mỹ nhất, có thể tránh xung đột với kẻ này để an tâm lột xác thì còn gì bằng.

- À mà ta có thể hỏi về thứ quan trọng của ngươi sao?

- Ngươi hỏi để làm gì?

- Hiếu kỳ nha, nhưng nếu "Azuki-chan" không thích ta liền cũng không miễn cưỡng.

- Hừ, sự tồn tại của ngươi mới là miễn cưỡng lớn nhất của ta... Mà cũng được thôi, dù sao cũng không có gì phải che dấu, đó là một thiếu nữ đáng thương tội nghiệp cần được bảo vệ... cháu gái của ta, Nishiba Akari.

Tàu rực lửa tô màu nắng hạ

Sóng dữ gầm vang vọng trời xa

Thuốc súng đen, xác quân thù như rạ

Máu đỏ hồng quyết giữ núi sông ta!