Mắt Bão - Đàm Thạch

Chương 129: Ngoại truyện trung thu



Trung thu cận kề, vừa bước chân vào công ty Tào Diệp đã thấy hộp quà Trung thu xếp thành chồng cao ngất trên quầy lễ tân. Tất cả đều do các bên hợp tác mấy ngày gần đây gửi tới.

"Nói là thiếu linh vật của Lomond, tức là cậu đấy. Còn có bé cún nhà hai người nữa, là Caesar nhỏ đúng không nhỉ? Anh ta nói muốn in lên tấm thiệp chúc phúc này."

Trình Đoan đang trao đổi công việc với lễ tân, dặn họ trong ngày hôm nay nhớ phải phát quà của công ty. Còn chỗ quà của các bên hợp tác này, ai thích cái gì thì cứ cầm lấy mang về.

Cả nhà hòa thuận vui vẻ, chỉ mỗi Tào Tự Ninh suốt buổi xị mặt, rặt vẻ buồn bực, còn bị Tào Tu Nghiêm mắng cho một trận, nói cậu ta không lễ phép gì cả.

"Chỗ thừa còn lại thì để lên xe tôi đi." Tào Diệp nói, "Tôi mang về biếu một ít cho các bậc bề trên với để một ít cho Tào Tự Ninh, cho nó cầm đến trường tặng bạn học, giữ mối quan hệ."

Mà tất nhiên cũng sẽ có vài người không hài lòng.

"Đống này do ai mang tới đấy?" Tào Diệp đi qua, tiện tay cầm mấy cái hộp ở phía trên cùng lên xem...

Trình Đoan cầm một hộp quà, vừa đi về phía văn phòng vừa ngắm nghía nó, chậm rãi hồi tưởng lại quá trình thiết kế hộp quà này. Bạn‎ đang‎ đọc‎ tг𝒖yện‎ tại‎ {‎ T‎ 𝗥𝒖MT𝗥U𝘠𝐄N.VN‎ }

"Còn thiếu gì nữa?"

Đông Thịnh Media của Lâm Ngạn, vẫn y như trước đây, trông có vẻ giàu sang phóng khoáng đấy, chỉ thiếu nước nhét thỏi vàng bên trong thôi.

Đông Thịnh Media của Lâm Ngạn, vẫn y như trước đây, trông có vẻ giàu sang phóng khoáng đấy, chỉ thiếu nước nhét thỏi vàng bên trong thôi.

Giải trí Diệm Tâm của Triệu Thừa Đông, mẫu thiết kế năm sau quê hơn năm trước. Designer nào làm ra thiết kế này mà vẫn chưa bị cho thôi việc, ắt là thuê lại người rồi.

"Ra vẻ thôi." Lâm Ngạn nói chắc như đinh đóng cột, "Người này cậy vào khả năng thần sầu của mình, diễn y như thật luôn. Xem cậu ta còn giả bộ được đến khi nào."

Giải trí Minh Thái của Trì Minh Nghiêu, chậc, vẽ cái gì đây trời? Lại là tranh vẽ tay Lý Dương Kiêu? Một năm trời vẽ mấy trăm Lý Dương Kiêu rồi...

Một tháng trước, Tào Diệp đột nhiên nói với hắn, năm nay Lomond và studio của Lương Tư Triết sẽ kết hợp làm hộp quà, dặn hắn bàn bạc với Hứa Vân Sơ, xem xem muốn thiết kế kiểu gì.

"Quà Trung thu mà cũng muốn khoe ân ái, chưa đủ hay sao?" Tào Diệp mở hộp quà của Minh Thái, lấy tấm thiệp ở trên cùng ra xem, dè bỉu nói, "Dưới lời chúc còn ký song song tên của hai người, sao không gửi thẳng thiệp mời cưới luôn cho xong?"

"Không quá đâu," Trình Đoan sao mà không hiểu tâm tư của hai người này chứ, đôi tình nhân nhỏ chỉ hận không thể khoe khắp bàn dân thiên hạ thôi, "Hộp quà này dù gì cũng là do hai bên công ty bắt tay thiết kế, giờ chỉ thấy mỗi Lương Tư Triết thì trông Lomond có vẻ bị lép vế, nói sao thì cũng phải có linh vật mới được."

"Yếu tố gì?" Trình Đoan vừa dứt lời, trong đầu bỗng lóe lên, "À, thiếu Lương Tư Triết đúng không?"

Trình Đoan hơi nắm tay, ho nhẹ một tiếng nhắc nhở: "Hộp quà năm nay của công ty chúng ta, cũng là cậu với Lương Tư Triết cùng nhau ký tên đó."

"Vâng," Trình Đoan cười, "Thì đúng là như thế."

"Đống này do ai mang tới đấy?" Tào Diệp đi qua, tiện tay cầm mấy cái hộp ở phía trên cùng lên xem...

"Chắc giống nhau đấy?" Tào Diệp đóng hộp quà lại, "Do năm nay công ty chúng ta và studio của Lương Tư Triết kết hợp làm hộp quà, đương nhiên là phải ký tên hai người rồi."

Vài ngày sau, hộp quà mẫu được làm ra. Lâm Ngạn tới Lomond bàn chuyện công việc, nhìn thấy hộp quà trong tay Trình Đoan thì buột miệng: "Đù mé, Tào Diệp với Lương Tư Triết sắp kết hôn hả?"

"Vâng," Trình Đoan cười, "Thì đúng là như thế."

"Vả lại, hộp quà của chúng ta trông hàm súc thế cơ mà, đâu có như Trì Minh Nghiêu, khoe trắng trợn. Tí nữa dặn người tặng thêm mấy hộp cho Minh Thái, để bọn họ tham khảo học tập. Đều là người trưởng thành rồi, yêu đương mà chẳng kín tiếng gì cả."

Nói xong, Tào Diệp cầm lấy hộp quà của Lomond, ngắm nghía một hồi mới nói: "Đúng rồi, số lượng hộp quà có đủ không, để cho tôi mấy hộp nhé."

"Phải rồi, nghe thấy sếp Tào nói gì chưa?" Trình Đoan nhìn về phía lễ tân, "Một lúc nữa gọi shipper, tặng thêm mười hộp quà nữa cho sếp Trì bên Minh Thái."

"Rõ rồi, sếp Trình." Lễ tân đáp lời.

"Đủ, phát hết cho cả công ty vẫn còn thừa không ít. Cậu cần bao nhiêu?"

"Chỗ thừa còn lại thì để lên xe tôi đi." Tào Diệp nói, "Tôi mang về biếu một ít cho các bậc bề trên với để một ít cho Tào Tự Ninh, cho nó cầm đến trường tặng bạn học, giữ mối quan hệ."

"Nói thế mà được à... Tôi vẫn luôn là người anh trai xứng chức nhé." Tào Diệp cười nói, trong đầu nhớ lại chuyện hồi tháng trước, trong bữa tiệc gia đình lúc cậu thông báo tin mình và Lương Tư Triết đang yêu nhau, Tào Tự Ninh đã lộ ra vẻ mặt thất thần.

Trình Đoan ngạc nhiên: "Từ bao giờ mà cậu xứng với cái danh anh trai vậy?"

Và tất nhiên, cũng có người không vừa mắt với hộp quà Trung thu này.

"Nói thế mà được à... Tôi vẫn luôn là người anh trai xứng chức nhé." Tào Diệp cười nói, trong đầu nhớ lại chuyện hồi tháng trước, trong bữa tiệc gia đình lúc cậu thông báo tin mình và Lương Tư Triết đang yêu nhau, Tào Tự Ninh đã lộ ra vẻ mặt thất thần.

Hai là Tào Tự Ninh. Đến nay cậu ta vẫn không thể tin được "thiên thái" bấy lâu nay chớp mắt đã trở thành "chị dâu" của mình, hơn nữa anh trai cậu dường như còn là bên được yêu thầm nữa kìa.

Thằng nhãi con này đến nay vẫn còn tà tâm chưa dứt với Lương Tư Triết... Nhất định trong buổi tối hôm nay, cậu phải khiến nó gọi Lương Tư Triết một tiếng "chị dâu" ở ngay trước mặt mình.

"Đi nhé." Tào Diệp nhấc tay xem đồng hồ, còn một tiếng nữa là chuyến bay của Lương Tư Triết hạ cánh, "Tôi ra sân bay đây."

Thiết kế hộp quà mọi năm đều do Trình Đoan phụ trách, Tào Diệp chỉ lo quyết định sau cùng, về cơ bản sẽ không đưa ra bất kỳ ý kiến nào. Nhưng năm nay lúc đưa bản thảo thiết kế cho Tào Diệp, cậu chăm chú nghiên cứu một lúc, hai đầu mày nhăn lại.

"OK, đi đường cẩn thận." Trình Đoan nói, không cần hỏi hắn cũng biết Tào Diệp ra sân bay để đón Lương Tư Triết. Nghe Lâm Ngạn tiết lộ, tháng trước Lương Tư Triết vừa ăn bữa cơm gia đình với nhà Tào Diệp, cả bữa nói cười vui vẻ. Thậm chí đến bác cả Tào Tu Nghiêm trước nay luôn nghiêm nghị ít nói cũng khen Lương Tư Triết không ngớt.

Ví dụ như sếp Trì của Minh Thái.

Cả nhà hòa thuận vui vẻ, chỉ mỗi Tào Tự Ninh suốt buổi xị mặt, rặt vẻ buồn bực, còn bị Tào Tu Nghiêm mắng cho một trận, nói cậu ta không lễ phép gì cả.

"Được, cậu không cần lo nữa." Trình Đoan nói, "Bản thiết kế lần tới tôi sẽ theo sát kỹ càng, đảm bảo khiến cậu hài lòng."

Trung thu cận kề, vừa bước chân vào công ty Tào Diệp đã thấy hộp quà Trung thu xếp thành chồng cao ngất trên quầy lễ tân. Tất cả đều do các bên hợp tác mấy ngày gần đây gửi tới.

"Phải rồi, nghe thấy sếp Tào nói gì chưa?" Trình Đoan nhìn về phía lễ tân, "Một lúc nữa gọi shipper, tặng thêm mười hộp quà nữa cho sếp Trì bên Minh Thái."

Dứt lời bèn vẫy tay gọi người tới: "Hộp quà của chúng ta năm nay cũng nhiều đúng không? Cậu gọi shipper đi, lát mang qua Lomond hai mươi hộp."a

"Rõ rồi, sếp Trình." Lễ tân đáp lời.

Nói xong, Tào Diệp cầm lấy hộp quà của Lomond, ngắm nghía một hồi mới nói: "Đúng rồi, số lượng hộp quà có đủ không, để cho tôi mấy hộp nhé."

Trình Đoan cầm một hộp quà, vừa đi về phía văn phòng vừa ngắm nghía nó, chậm rãi hồi tưởng lại quá trình thiết kế hộp quà này.

"Quà Trung thu mà cũng muốn khoe ân ái, chưa đủ hay sao?" Tào Diệp mở hộp quà của Minh Thái, lấy tấm thiệp ở trên cùng ra xem, dè bỉu nói, "Dưới lời chúc còn ký song song tên của hai người, sao không gửi thẳng thiệp mời cưới luôn cho xong?"

Một tháng trước, Tào Diệp đột nhiên nói với hắn, năm nay Lomond và studio của Lương Tư Triết sẽ kết hợp làm hộp quà, dặn hắn bàn bạc với Hứa Vân Sơ, xem xem muốn thiết kế kiểu gì.

"Ừm, vậy cũng được." Tào Diệp kín đáo bày tỏ, "Vậy cậu xem thế nào rồi làm đi."

Thiết kế hộp quà mọi năm đều do Trình Đoan phụ trách, Tào Diệp chỉ lo quyết định sau cùng, về cơ bản sẽ không đưa ra bất kỳ ý kiến nào. Nhưng năm nay lúc đưa bản thảo thiết kế cho Tào Diệp, cậu chăm chú nghiên cứu một lúc, hai đầu mày nhăn lại.

Sếp Tiểu Tào thường ngày hay cười híp mắt, hiếm khi cau mày. Một khi đã cau mày, chứng tỏ chuyện này rất không hợp với ý của cậu.

Tào Diệp thấy thế hài lòng lắm luôn, cười híp cả hai mắt: "Lần này ổn đấy, thiết kế theo mẫu này đi."

Nói chung, sau khi hộp quà mẫu được "ra lò", hai bên công ty đều rất hài lòng. Ai cũng ngầm đùa là đang góp tiền mừng cho Lương Tư Triết và Tào Diệp.

"Đây mới chỉ là bản thảo đầu tiên, là do bên Hứa Vân Sơ gửi tới." Trình Đoan quan sát sắc mặt, "Nếu cậu không hài lòng cứ nói thẳng, tôi đề xuất ý kiến với họ."

"Đẹp thì đẹp đấy," Tào Diệp lật bản thiết kế, "Trông cũng cao cấp, có điều... Cậu không thấy thiếu một vài yếu tố hả?"

"OK, đi đường cẩn thận." Trình Đoan nói, không cần hỏi hắn cũng biết Tào Diệp ra sân bay để đón Lương Tư Triết. Nghe Lâm Ngạn tiết lộ, tháng trước Lương Tư Triết vừa ăn bữa cơm gia đình với nhà Tào Diệp, cả bữa nói cười vui vẻ. Thậm chí đến bác cả Tào Tu Nghiêm trước nay luôn nghiêm nghị ít nói cũng khen Lương Tư Triết không ngớt.

"Yếu tố gì?" Trình Đoan vừa dứt lời, trong đầu bỗng lóe lên, "À, thiếu Lương Tư Triết đúng không?"

"Chắc giống nhau đấy?" Tào Diệp đóng hộp quà lại, "Do năm nay công ty chúng ta và studio của Lương Tư Triết kết hợp làm hộp quà, đương nhiên là phải ký tên hai người rồi."

Tào Diệp liếc hắn một cái không nói gì, nhưng hai đầu mày không còn nhăn nữa, hiển nhiên là Trình Đoan đã nói đúng rồi.

"Được, cậu không cần lo nữa." Trình Đoan nói, "Bản thiết kế lần tới tôi sẽ theo sát kỹ càng, đảm bảo khiến cậu hài lòng."

Hai hôm sau, Trình Đoan mang tới bản thảo thiết kế thứ hai. Lần này không thiếu yếu tố gì nữa, chỗ nào cũng có Lương Tư Triết. Thậm chí đến bánh Trung thu cũng in Lương Tư Triết, các nhân vật khác nhau, dùng nét vẽ chì tương tự nhau, thần thái ngút ngàn, sinh động như thật.

Sếp Tiểu Tào thường ngày hay cười híp mắt, hiếm khi cau mày. Một khi đã cau mày, chứng tỏ chuyện này rất không hợp với ý của cậu.

Trình Đoan ngạc nhiên: "Từ bao giờ mà cậu xứng với cái danh anh trai vậy?"

Tào Diệp thấy thế hài lòng lắm luôn, cười híp cả hai mắt: "Lần này ổn đấy, thiết kế theo mẫu này đi."

"Nhưng lúc tôi gửi cho Lương Tư Triết xem," Trình Đoan nói, "Anh ta vẫn thấy thiếu chút yếu tố gì đó trong bản thiết kế này."

"Còn thiếu gì nữa?"

"Nhưng lúc tôi gửi cho Lương Tư Triết xem," Trình Đoan nói, "Anh ta vẫn thấy thiếu chút yếu tố gì đó trong bản thiết kế này."

"Nói là thiếu linh vật của Lomond, tức là cậu đấy. Còn có bé cún nhà hai người nữa, là Caesar nhỏ đúng không nhỉ? Anh ta nói muốn in lên tấm thiệp chúc phúc này."

Trình Đoan đang trao đổi công việc với lễ tân, dặn họ trong ngày hôm nay nhớ phải phát quà của công ty. Còn chỗ quà của các bên hợp tác này, ai thích cái gì thì cứ cầm lấy mang về.

Tào Diệp trầm ngâm mấy giây, đắn đo nói: "Liệu có hơi quá không?"

"Không quá đâu," Trình Đoan sao mà không hiểu tâm tư của hai người này chứ, đôi tình nhân nhỏ chỉ hận không thể khoe khắp bàn dân thiên hạ thôi, "Hộp quà này dù gì cũng là do hai bên công ty bắt tay thiết kế, giờ chỉ thấy mỗi Lương Tư Triết thì trông Lomond có vẻ bị lép vế, nói sao thì cũng phải có linh vật mới được."

"Ừm, vậy cũng được." Tào Diệp kín đáo bày tỏ, "Vậy cậu xem thế nào rồi làm đi."

Hai hôm sau, Trình Đoan mang tới bản thảo thiết kế thứ hai. Lần này không thiếu yếu tố gì nữa, chỗ nào cũng có Lương Tư Triết. Thậm chí đến bánh Trung thu cũng in Lương Tư Triết, các nhân vật khác nhau, dùng nét vẽ chì tương tự nhau, thần thái ngút ngàn, sinh động như thật.

Vài ngày sau, hộp quà mẫu được làm ra. Lâm Ngạn tới Lomond bàn chuyện công việc, nhìn thấy hộp quà trong tay Trình Đoan thì buột miệng: "Đù mé, Tào Diệp với Lương Tư Triết sắp kết hôn hả?"

"Gì cơ?"

"Gì cơ?"

"Quà lưu niệm làm ra rồi đấy thôi." Lâm Ngạn nói, "Chọn ngày hôm nào thế?"

Nói rồi cầm một hộp phía trên cùng, mở nắp lấy thiệp chúc mừng ra xem, đầy vẻ chê bai nói: "Quà Trung Thu mà cũng muốn khoe ân ái. Đều là người trưởng thành rồi, yêu đương mà làm như thông báo với toàn thế giới vậy... Ấu trĩ hết sức!"

"Đây là hộp quà Trung thu hai nhà chúng tôi chung nhau làm ra." Trình Đoan không nhịn được cười, "Anh đừng để Tào Diệp nghe thấy, cậu ấy vừa muốn khoe, nhưng lại ngại phô trương quá."

Thằng nhãi con này đến nay vẫn còn tà tâm chưa dứt với Lương Tư Triết... Nhất định trong buổi tối hôm nay, cậu phải khiến nó gọi Lương Tư Triết một tiếng "chị dâu" ở ngay trước mặt mình.

"Ôi thằng em trai tôi, đúng là..." Lâm Ngạn "chẹp" một tiếng, "Sao lại bị Lương Tư Triết ăn tươi rồi."

"Đừng nói thế, Lương Tư Triết cũng bị cậu ấy nuốt sống rồi đó." Trình Đoan vừa cười vừa nói.

"Ra vẻ thôi." Lâm Ngạn nói chắc như đinh đóng cột, "Người này cậy vào khả năng thần sầu của mình, diễn y như thật luôn. Xem cậu ta còn giả bộ được đến khi nào."

Nói chung, sau khi hộp quà mẫu được "ra lò", hai bên công ty đều rất hài lòng. Ai cũng ngầm đùa là đang góp tiền mừng cho Lương Tư Triết và Tào Diệp.

Tào Diệp trầm ngâm mấy giây, đắn đo nói: "Liệu có hơi quá không?"

Mà tất nhiên cũng sẽ có vài người không hài lòng.

"Đừng nói thế, Lương Tư Triết cũng bị cậu ấy nuốt sống rồi đó." Trình Đoan vừa cười vừa nói.

Một là Hứa Vân Sơ. Công ty mình làm ra hộp quà, nhỡ bị chụp lại rồi đăng lên mạng, e là không tránh được một bài thanh minh. Nhưng giờ cô cũng lười quản rồi, bởi có muốn thì cũng chẳng quản nổi.

Một là Hứa Vân Sơ. Công ty mình làm ra hộp quà, nhỡ bị chụp lại rồi đăng lên mạng, e là không tránh được một bài thanh minh. Nhưng giờ cô cũng lười quản rồi, bởi có muốn thì cũng chẳng quản nổi.

Hai là Tào Tự Ninh. Đến nay cậu ta vẫn không thể tin được "thiên thái" bấy lâu nay chớp mắt đã trở thành "chị dâu" của mình, hơn nữa anh trai cậu dường như còn là bên được yêu thầm nữa kìa.

Và tất nhiên, cũng có người không vừa mắt với hộp quà Trung thu này.

Ví dụ như sếp Trì của Minh Thái.

Trì Minh Nghiêu nhìn chồng quà trước mặt: "Chỗ quà này Lomond không tặng được hết à? Sao còn mang tới cả đống thế này?"

"Đây mới chỉ là bản thảo đầu tiên, là do bên Hứa Vân Sơ gửi tới." Trình Đoan quan sát sắc mặt, "Nếu cậu không hài lòng cứ nói thẳng, tôi đề xuất ý kiến với họ."

Nói rồi cầm một hộp phía trên cùng, mở nắp lấy thiệp chúc mừng ra xem, đầy vẻ chê bai nói: "Quà Trung thu mà cũng muốn khoe ân ái. Đều là người trưởng thành rồi, yêu đương mà làm như thông báo với toàn thế giới vậy... Ấu trĩ hết sức!"

Dứt lời bèn vẫy tay gọi người tới: "Hộp quà của chúng ta năm nay cũng nhiều đúng không? Cậu gọi shipper đi, lát mang qua Lomond hai mươi hộp."

– Hết –

Truyện đã hoàn rồi!
Nếu bạn thích truyện này, hãy thử đọc các truyện khác cùng thể loại bên dưới nhé!