Mặt Nạ Thẩm Mỹ

Chương 2



2

Có lẽ là bởi vì tối hôm qua đắp mặt nạ, làn da của Tưởng Hi hôm nay rất tốt.

Chỉ cần trang điểm nhẹ, lớp trang điểm sẽ hồng hào rạng rỡ, khí chất tràn đầy.

Trên đường đến lớp hôm nay, có vài nam sinh đến xin WeChat của cô ấy.

“Bình thường khi tớ đi trên đường, dù có trang điểm đẹp thế nào cũng chưa từng có người xin Wechat, hôm nay không hiểu vì sao, tớ tùy ý trang điểm nhẹ nhàng, mà nam sinh vừa nãy đã là người thứ tư tới xin Wechat.”

Tưởng Hi nắm lấy tay tôi, thở dài ngạc nhiên.

“Đó có thể là đào hoa của cậu đang tới.”

Tôi cười và đùa với cô ấy.

Ngày hôm nay, Tưởng Hi toát ra sức hấp dẫn khó tả, quyến rũ lạ thường.

Thực ra Tưởng Hi cũng khá xinh đẹp, cô ấy không phải là kiểu đại mỹ nhân khiến bạn chỉ cần nhìn thoáng qua đã cảm thấy kinh ngạc, mà là kiểu người dịu dàng vừa nhìn qua sẽ khiến bạn nhớ nhung.

Nhưng Tưởng Hi dường như luôn không tự tin lắm, cô ấy luôn cảm thấy mình không ưa nhìn, đặc biệt là đôi mắt một mí.

Thật ra tôi thấy mắt một mí của cô ấy rõ ràng rất đẹp, đẹp như vậy sao mà phải khao khát có mắt hai mí đến thế.

“Mí một mí càng nhìn này càng khó chịu. Sớm muộn gì tớ cũng đi cắt mí.”

Sau khi Tưởng Hi tẩy trang, cô ấy cầm gương, cẩn thận ngắm nhìn khuôn mặt của mình.

Tôi biết cô ấy không thích nhìn đôi mắt một mí của mình, cô ấy đã ấp ủ ý định cắt mắt hai mí từ lâu, nhưng có lẽ hơi sợ nên cô ấy chưa dám đi.

“Này, sao lại có thêm vài cái mụn nữa rồi?”

Tưởng Hi bĩu má trái và lẩm bẩm một mình, có thể nghe thấy sự bất lực và khó chịu trong giọng nói của cô ấy.

“Hay mình thử đắp thêm một tấm mặt nạ.”

Vừa dứt lời, Tưởng Tịch liền đưa tay lấy ra một chiếc mặt nạ, xé ra.

Tôi nhìn một lượt, chính là mặt nạ trúng thưởng tối hôm qua, chẳng lẽ hôm nay cô ấy lại đắp tiếp?

“Tưởng Hi, dựa theo lưu ý ghi trên mặt nạ, mỗi năm chỉ có thể dùng một lần.”

Mặc dù ghi chú này thực sự nghe hơi thái quá, nhưng tôi không nhịn được nhắc nhở cô ấy.

“Tớ thấy rồi, một năm dùng một lần. Ai đọc mà không bảoo buồn cười. Lần sau đóng gói cẩn thận hơn, ngay cả lưu ý cũng có thể sai như vậy.”

Trong khi phàn nàn với tôi, Tưởng Hi đã đắp mặt nạ lên mặt.

Cô ấy thực sự cảm thấy rằng lưu ý ở mặt sau của mặt nạ là vô tình viết sai?

Tôi không thể nói gì hơn, nhưng trong lòng luôn cảm thấy lo lắng.

“Vậy tớ cũng thử xem thế nào.”

Phương Vũ Hàm và Trương Lai nhìn Tưởng Hi đắp mặt nạ cũng lấy mặt nạ ra đắp thử.

“Lâm Yên, cậu không đắp thử à?”

Tưởng Hi không nhịn được hỏi tôi khi thấy tôi không đắp mặt nạ.

“Tớ vừa mới đắp, cậu nhìn da tớ bây giờ có phải đẹp lên nhiều hay không?”

Tôi sửng sốt, sau đó lập tức gật đầu, giả vờ quay mặt về phía Tưởng Hi để xem, không biết tại sao nói dối như vậy khiến tôi có chút áy náy.

“Sao cậu đắp lại không thấy hiệu quả rõ ràng nhỉ?”

Tưởng Hi mím môi có chút nghi hoặc, nhưng không nói thêm gì nữa.

Nói thật, tôi vẫn đang chờ ba người bạn cùng phòng đắp mặt nạ xong, xem có thực sự thần kỳ như vậy không.

Nếu ngày hôm qua chỉ là một sự trùng hợp ngẫu nhiên, thì hôm nay nếu làn da của ba người đều thay đổi rõ rệt sau khi sử dụng, thì chiếc mặt nạ này thực sự rất phi thường.

“Lâm Yên!”

Tôi đang ngẩn người một mình, giọng của Tưởng Hi gọi tôi làm tôi giật mình.

“Có chuyện gì vậy?”

Có thể là mụn lại biến mất một cách kỳ diệu?

“Cậu nhìn mắt tớ này!”

Tưởng Hi vội vã chạy từ phòng tắm về phía tôi, đưa mặt của cô ấy đến gần cho tôi nhìn, ước gì không thể dí thẳng vào mặt tôi.

“Mắt cậu làm sao?”

Tôi vô thức lùi lại một bước để có thể nhìn rõ.

Chúa ơi, sao có thể thế được?

Tôi nhìn chằm chằm vào mắt cô ấy với vẻ hoài nghi, khẽ mở miệng.

Mắt Tưởng Hi biến thànht hai mí?!

“Là mắt hai mí phải không?”

Tưởng Hi hưng phấn nắm lấy tay tôi, hai mắt sáng lên, hô hấp vì quá vui mừng mà trở nên gấp gáp.

Tôi gật đầu, đây đúng là mắt hai mí.

“Cậu đã làm nó như thế nào?”

Hình như không phải là dán kích mí, tôi tôi không khỏi tò mò hỏi cô ấy.

“Tớ không làm gì cả, chỉ đắp mặt nạ rồi tháo ra rửa mặt thì phát hiện mình có mắt hai mí, dù có dụi mắt bao nhiêu thì vẫn là mắt hai mí, không thể thay đổi được, không trở về mắt một mí được nữa.”

Có vẻ là bởi vì quá kích động, giọng Tưởng Hi có chút run rẩy, chân không ngừng đi tới đi lui, mừng rỡ như điên.

Mặt nạ này thần kỳ đến vậy sao?

Sau khi đắp hơn mười phút, mắt một mí trở thành hai mí, ai tin được đây?

Nói ra có lẽ sẽ không ai tin, nhưng tôi đã tận mắt chứng kiến, đôi mắt một mí của Khương Hi đúng là đã trở thành hai mí, cũng không phải do bị phù nề sưng tấy thành hai mí, mà tự nhiên giống như trời sinh mắt hai mí.

“Ôi chúa ơi!”

Tôi vẫn chưa hoàn hồn sau cú sốc về việc cô ấy từ một mí mắt trở thành hai mí, tiếng hét của Phương Vũ Hàm lại thu hút sự chú ý của mọi người.

“Mau nhìn xem, quầng thâm mắt của tớ biến mất rồi!”

Sau khi lột mặt nạ, rõ ràng Phương Vũ Hàm cũng bị khuôn mặt rạng rỡ của mình dọa sợ, nóng lòng muốn cho chúng tôi xem.

Tôi nghiêng người về phía trước và nhìn kỹ khuôn mặt cô ấy.

Phương Vũ Hàm là quán quân thức khuya trong ký túc xá, thường thức đến ba bốn giờ sáng, nên dưới mắt cô có quầng thâm nghiêm trọng, lần nào trang điểm cũng mất nhiều thời gian.

Nhưng giờ đây, quầng thâm không chỉ biến mất mà làn da còn trở nên trắng trẻo và mịn màng hơn.

“Có mặt nạ này, tớ cần gì phải mua kem dưỡng mắt nữa?”

“Các cậu mau nhìn tớ này, vết sẹo ở khóe miệng đã biến mất, tìm không thấy vết tích.”

Nghe Trương Lai phản hồi sau khi đắp mặt nạ, cả ba chúng tôi đều tiến đến xem kỹ.

Ở khóe miệng Trương Lai luôn có một vết sẹo dài 2 cm, là do hồi cấp ba không cẩn thận bị ngã nên lưu lại. Mặc dù đã hồi phục nhưng vẫn có thể nhận ra vết sẹo hơi nhô lên, có phần rõ ràng.

Điều kỳ diệu lại xảy ra lần nữa.

Vết sẹo biến mất, khóe miệng trở nên bằng phẳng nhẵn nhụi, ngay cả nếp nhăn khóe miệng cũng biến mất.

Cả ba nhìn mặt nhau đầy thích thú, chiếc mặt nạ thần kỳ đã khiến mọi khuyết điểm trên khuôn mặt họ biến mất và biến họ thành những gì họ mong đợi.

Họ hào hứng nhìn vào gương, không thể tin được sự thay đổi của mình.

Mắt một mí biến thành hai mí, quầng thâm cứng đầu biến mất, sẹo ở khóe miệng cũng biến mất.

Đây chính là sự thay đổi rõ ràng và thú vị nhất.

Da mặt các cô có lẽ nhờ đắp mặt nạ mà trở nên trắng sáng và mịn màng hơn rất nhiều, những vết mụn lưu lại trên mặt khó mờ đã biến mất, mụn đỏ sưng tấy và viêm đi viêm lại rất khó giải quyết biến mất như bốc hơi.

Đây không phải là mặt nạ, đây là mỹ phẩm thần tiên, cho dù có đi thẩm mỹ viện cũng không có tác dụng rõ rệt như vậy.

Các cô thích thú với tác dụng kỳ diệu của chiếc mặt nạ, reo hò phấn khích, bởi vì họ cười rất vui vẻ và có chút phấn khích nên giọng của họ trở nên hơi khàn, tôi nghe cảm thấy đặc biệt chói tai.

Nhưng cái mặt nạ này càng thần kỳ bao nhiêu thì tôi lại càng cảm thấy lạ lùng, dị hợm bấy nhiêu.

Vì tôi không tin rằng sẽ có loại mặt nạ thần kỳ như vậy.