Mật Sủng Sau Cưới: Lão Công Thật Cao Lãnh/Ngược Tàn Vợ Yêu: Tổng Tài Xin Đừng Hối Hận

Chương 768



Lương Tiểu Ý đột nhiên nhớ tới, nắm lấy quần áo nhân viên quầy lễ tân: “Là thế này, điện thoại di động của tôi bị mất trên đường rồi. Tôi mượn điện thoại của công ty các cô gọi cho anh ấy”

Thực ra, Lương Tiểu Ý cũng quá đen rồi. Mấy hôm trước, khi Tô Lương Mặc đưa cô đến công ty, thì đúng lúc nhân viên lễ tân bị bệnh, xin nghỉ ốm. Kết quả là, cô lễ tân làm nhiệm vụ hôm nay không nhận ra cô, nên bây giờ mới xảy ra tình huống xui xẻo đến thế.

Có lẽ giọng nói của Lương Tiểu Ý quá lớn, thu hút người khác. Thoạt đầu ai cũng nghĩ cô chỉ là kẻ tùy tiện xông vào công ty. Chuyện này cũng không có gì đáng ngạc nhiên, công ty của họ lớn, lại có nhiều đối tác. Mấy công ty không có cửa hợp tác với họ, cũng thỉnh thoảng có một số ít tự tiện xông vào đây, vốn không phải chưa từng có tiền lệ.

Vì vậy tất cả mọi người đều không ngạc nhiên, cũng không để ý lắm. Mà Lương Tiểu Ý vừa trải qua tai nạn xe cộ giữa trời mưa tầm tã, thành ra cả người ướt sũng, khổ sở không sao kể hết. Kết quả là mấy nhân viên ở sảnh trước nhìn thấy cô, cũng không nhận ra.

Lúc này, giọng nói của Lương Tiểu Ý trở nên lớn hơn, mọi chuyện cũng nghiêm trọng hơn.

Có người chỉ vào Lương Tiểu Ý: “Này, cậu Vương, nhìn xem, hình như cô gái kia là người là người hôm trước tổng giám đốc dẫn đến công ty, chính là người mà tổng giám đốc đã cầu hôn trên TV đó… Phu nhân của tổng giám đốc!” Người nọ cuối cùng cũng ý thức được một chuyện rất trọng yếu.

Người này nhỏ giọng nói. Có người nhận ra, thì những người khác cũng nháy mắt nhận ra “dáng vẻ” của Lương Tiểu Ý!

Tất cả đều trợn tròn hai mắt… Phu nhân của tổng giám đốc đến công ty!

Chỉ có điều, trong cảnh này, có một người vãn chưa nằm được tình hình.

“Bảo vệ, bảo vệ đâu, “mời con mụ điên này ra ngoài” Ở đẳng kia, nhân viên lễ tân đã bắt đầu gọi bảo vệ.

“Alo! Lý An An, cô nhìn kỹ một chút đi, đấy không phải mụ điên, cô ấy là vợ của tổng giám đốc chúng ta!” Có người nhanh chóng nhắc nhở cô lễ tân tên Lý An An.

Lý An An nghe xong nhất thời ngẩn ra. Đây là … “Vợ của tổng giám đốc”?! Mắt Lý An An trợn to, đây là vợ của tổng giám đốc ấy hả? Cô ta đã ngăn cản vợ của tổng giám đốc ư?

“Ừm… anh đang đùa em sao?” Lý An An ngượng ngùng quay đầu nhìn về phía những người khác. Kết quả vừa quay đầu lại thì thấy đồng nghiệp xung quanh, đồng thời nhìn cô thông cảm, một bên còn nặng nề gật đầu.

Thôi rồi Lượm ơi, xong rồi, xong thật rồi… Lý An An không biết làm thế nào nhìn Lương Tiếu Ý: “Là thế này, chuyện là…

Em không cố ý. Phu nhân, em thấy chị xông vào công ty mà người thì ướt đẫm… Nên … Ừm…”

Lý An An cực kỳ muốn đập chết mình, càng nói càng chẳng ra sao.

Cũng may, Lương Tiểu Ý không phải loại người lòng dạ hẹp hòi. Lúc này Lương Tiểu Ý chỉ quan tâm đến “Tô Lương Mặc”!

“Không sao đâu, tôi muốn gặp Tô Lương Mặc” Cô nói.

Lý An An kéo Lương Tiểu Ý lại: “Phu nhân, không phải em không cho chị gặp tổng giám đốc, mà tổng giám đốc hiện giờ không có mặt tại công ty.”

Đúng lúc này, cửa thang máy “ding” một tiếng, phá vỡ bầu không khí kỳ quái. Lương Tiểu ý vô thức nhìn về phía thang máy, cửa thang máy mở ra, một người quen bước ra.

Lâm Hiểu bước tới, kéo Lương Tiểu Ý: “Tiểu Ý, mình nghe người ta nói cậu đến công ty, nên mình xuống đón cậu” Từ rất lâu rồi, Lâm Hiếu và Lương Tiểu Ý đã gọi nhau bằng tên.

Lâm Hiểu kinh ngạc nhìn Lương Tiểu Ý, “Tiểu Ý, cậu bị sao vậy? Sao cả người đều ướt sũng thế này? Xảy ra chuyện gì thế?”

Từ lúc xảy ra tai nạn đến giờ, Lương Tiểu Ý cuối cùng cũng gặp được một người quen, sự căng thẳng trong lòng cuối cùng cũng dần vơi bớt và trở nên thư thái hơn. Cô vươn tay nắm chặt tay Lâm Hiểu: “Lâm Hiểu, anh ấy đâu?”

Lâm Hiểu hơi giật mình, liếc từ trên xuống dưới Lương Tiểu Ý: “Bây giờ mình sẽ gọi điện cho tổng giám đốc hộ cậu”

Lâm Hiểu là người thông minh, cô ấy hỏi Lương Tiểu Ý đã xảy ra chuyện gì, nhưng Lương Tiểu Ý không nói gì. Thay vào đó, cô lại hỏi tổng giám đốc đang ở đâu.