[Mạt Thế] Quỷ Nhân Doanh Uyên

Chương 1: Xuyên đến



Doanh Uyên không ngờ mình bị sét đánh thì xuyên đến tương lai của 5 năm sau

Trái đất 5 năm sau lại là một loại sinh tồn chốn chạy

Mạt thế dáng lâm, nhân loại phần lớn đều bị biến thành tang thi ăn thịt người, còn một phần nhỏ chở thành thức ăn chỉ biết sợ hãi chạy chốn

Hay lắm

Địa phủ thì quá tải, nại hà tắc ngẽn, canh mạnh bà không đủ, còn không thể đầu thai vì nhân gian không đủ khả năng sinh sản

Nhưng quỷ nhân như cô thì thảm rồi, linh hồn đâu đâu cũng có, chỉ có thể nhặt nhưng không thể mang về địa phủ, không gian của quỷ nhân thì bị nhét linh hồn chật cứng

Những quỷ nhân khác thì không nói, Doanh Uyên thời gian năm năm đáng nhẽ đã hết hợp đồng của cô với ân phủ cũng bị lôi về tiếp tục làm việc

Doanh Uyên: "..." không ấy cứ để ta chết đi

Doanh Uyên thở dài nhìn ngoài cửa sổ, nắng gắt nóng bỏng xuyên qua cửa sổ chiếu đến bên chân cô

Doanh Uyên thu chân lại chỗ ánh sáng không chiếu đến

Nắng thể này bảo cô sống thế nào!

Quỷ Nhân không sợ ánh sáng nhưng cũng không thích ánh sáng đặc biệt là ánh sáng mặt trời

Cô xuyên đến đã được hơn một tuần, mà mạt thế đã xảy ra được một tháng

Hiện tại cô được một nhóm người sống sót thu lưu, nhìn nhóm người này cũng không phải người tốt lành gì, bọn chúng nhặt cô đơn giản vì cô là nữ nhân còn xinh đẹp

Mạt thế đến người già trẻ em là những kẻ chết đầu nước và sau đó phụ nữ là những kẻ chết tiếp theo, những phụ nữ có năng lực một tí thì có thể chạy chốn hoặc bám vào những tên đàn ông thì có thể sống sót thêm được vài ngày

Mạt thế một tháng mà có thể sạch sẽ xinh đẹp như Doanh Uyên thì đúng là hàng hiếm, gã đàn ông nào nhìn mà không động lòng

Nhưng mà hoa đẹp thì có gai, không gai thì có độc, thế là những kẻ có ý đồ đồi bại liền được một vé ghé thăm quỷ môn quan

" Doanh..... Doanh Uyên tiểu thư, ngài.. ngài uống chút nước " một tiểu đệ đưa nước

" Để đấy đi "

" Vâng " tiểu đệ đưa nước để nước xang bên cạnh liền cúi đầu đi xang một bên

Doanh Uyên tiểu thư thật đẹp nhưng không thể đụng vào, không thể đụng vào

Hiện tại họ đang ở siêu thị chung tâm thành phố Y, nhóm người này đang thu thập vật tư rồi đến căn cứ cách thành Y khoảnh hai ngày đi đường, đó là trước mạt thế còn bây giờ đi mấy ngày thì không biết

" Cô lấy quần áo sấu thế này thì làm sao tôi mặc được, các cô lên lấy bộ khác " một người phụ nữ trung niên cầm một bộ đồ ném vào người của một cô gái

" Chúng tôi không đi!" Một cô gái liên lắc đầu từ chối

" Đúng! chúng tôi không đi! Bà muốn thì có thể lên lấy " một cô gái khác liền phụ hoạ

" Mày! Mày phải lên lấy cho t bộ khác " người phụ nữ liền hùng hổ kéo tay một cô gái

" Bà buông tôi ra! "

Hai bên một người vừa kéo vừa chửi, một bên khác thì vừa chửi vừa tách người phụ nữ ra khỏi cô gái

Hai bên liền chửi nhau, tiến chửi bới càng lúc càng to cho đến khi có người mặc quân phục xuất hiện tình trạng chửi nhau mới chấm dứt.

Còn bên cạnh cô hiện tại là một đám đàn ông người to lực lưỡng đang ngồi xổm hóng hớt

Nhóm người vừa cãi nhau và nhóm người thu lưu cô không phải cùng một bọ

Lúc bọ họ đang thu thập vật tư thì có một nhóm người sống sót khác chạy vào siêu thị sau lưng là một đám tang thi vài trăm con

Thế là một đám người liền bị nhốt trong siêu thị

Trong siêu thị hiện tại được chia làm hai bên một bên là đám người thu lưu cô, còn một bên là đám người kia có lẽ là người quân đội đang tìm kiếm người sống sót

Mà người phụ nữ kia và hai cô gái cãi nhau vì người phụ nữ muốn thay quần áo mới nhưng không dám lên tầng hai để lấy quần áo liền đánh chủ ý lên người hai cô gái nhờ họ đi lấy hộ

Người phụ nữ nhờ hai cô gái nhiệt tình, hai cô gái liền đồng ý, nhưng khi hai cô gái mang quần áo xuống người phụ nữ liền không vừa ý, bà ta muốn hai cô gái lên lấy lần nữa nhưng hai cô gái liền từ chối thể là hai bên liền đấu võ mồm

" Giờ là tình cảnh gì rồi còn muốn mặc đẹp " một người đàn ông trong nhóm người thu lưu cô cũng là lão đại của đám người này Tôn Đào

" Phụ nữ là một đám phiền phức! " Tiểu đệ đưa nước lúc trước cho cô Bùi Thanh

Bùi Thanh vừa nói xong câu nói này liền cảm thấy lạnh sống lưng liền quay đầu lại thì thấy một ánh mắt nhìn hắn chằm chằm mà chủ nhân ánh mắt là Doanh Uyên

Bùi Thanh liền toát mồ hôi hột cười hề hề nói " tôi không nói Doanh Uyên tiểu thư! Cô đừng hiểu lầm.... Cô đừng hiểu lầm"

Doanh Uyên nhìn hắn một cái rồi nhìn về đám người bên kia

Bùi Thanh thấy cô không nhìn mình cũng không có ý định đánh mình liền thở phào

Đừng hỏi bọn họ một đám nam nhân mà lại sợ hãi một cô gái, các người sẽ không thể nào tưởng tượng được bọn họ đã chải qua điều gì đâu

Bùi Thanh nghĩ lại ngày hôm đấy liền sợ hãi

Hơn một tuần trước trong lúc ra ngoài tìm vật tư thì bọn họ phát hiện ra cô đang đứng trong bóng râm của một gốc cây lớn bên đường

Lúc đầu nhìn thấy cô bọn họ còn nghĩ là tang thì nhưng khi nhìn kỹ lại thì không phải mà là một nữ sinh rất xinh đẹp, bọn họ liền nảy ra ý xấu nhưng còn chưa kịp làm gì thì 10 gã đàn ông đã bị nữ sinh đấy ấn xuống mà đánh

Bùi Thanh nghĩ đến cảm giác bị đánh ấy là cái loại cảm giác sợ hãi chết chóc bao phủ đến từ sâu trong linh hồn nghĩ thôi cũng thấy sợ

Bùi Thanh cứ nghĩ lần đấy bọ họ sẽ phải chết nhưng không ngờ cô gái đấy chỉ đánh bọn họ một trận rồi thả bọn họ đi nhưng với một yêu cầu đấy là thu lưu cô ấy

Một đám người run rẩy sợ hãi đồng ý

________ Tĩnh _______

Lần đầu mình viết truyện có gì sai sót mong mọi người bỏ qua 🥰