[Mạt Thế] Trong Sinh: Thời Kỳ Diệt Vong

Chương 119: Có người để sai bảo thật sướng



Và từ sau hôm đó, cả nhà 3 người kia làm người giúp việc trong nhà của họ. Giai Kỳ ngồi gặm ngô cười đến biến chất

"Hạ Kiều dì giúp cháu gọt hết đống trái cây trong bì đó nhé! Cháu cảm ơn"

"Hừ con nhỏ mất dạy"

Ả ta gào lên nhưng điều này càng kiến Giai Kỳ sung sướng, ai bảo bọn họ trước kia đối xứ không tốt với vợ của cô làm gì. Vâng lại một cái chiếc thụ muốn lật kèo nhưng kết cục có lẽ....không nên tưởng tượng sẽ hay hơn đấy. Giai Kỳ lại lôi ra từ đâu một bịch hương dương, dùng máy tách hạt và vỏ, Giai Kỳ thích thú đổ vỏ đầy sàn. Gia Tử quét tới quét lui mãi không hết bèn đỏ tím tái cả mặt, bỗng một tiếng 'Rầm' vang lên. Nhiên Kỳ đá lăn Gia Ngô xuống dưới nền đất, giọng nói lạnh tanh, con mắt căn hận mà nhìn lão

"Cút, thứ bẩn thỉu"

Như Yến cùng mọi người mới đi giải quyết chút việc về, Như Yến khinh bỉ nhìn Gia Ngô bị Nhiên Kỳ đá lăn xuống cầu thang. Thật đáng ghê tởm cả một đứa trẻ bằng con mình cũng làm ông ta có hứng thú, cầm thú thật. Á Hiên đang kìm nén tức giận đang bừng bừng lên trong cơ thể, Tử Khiết và Văn Phong ôm nhau tránh xa Á Hiên tận 10 mét. Họ không muốn bị nướng cháy khét đâu

Vu Thần đi về phía Nhiên Kỳ, tiện chân đạp cho lão vài cái, gã ôm bụng đau đớn lăn lộn trên đất. Bạch Vọng nhàn nhã đi về chỗ Giai Kỳ lôi luôn cả đống đồ kia ra bày khắp bàn, tay xé bịch bim bim ngồi nhai nhóp nhép, tiện tay không quên phủi mấy miếng vụn bánh xuống sàn. Gia Tử cắn răng cúi xuống mà quét, Bạch Vọng thấy vậy bộ mặt càng trở nên thích thú, chân đạp lung tung dưới gầm bàn. Gia Tử bị đá vào mặt đến trầy xước, Bạch ngây thơ vô (số) tội Vọng vẫy tay về phía Nhiên Kỳ và Vu Thần. Nhiên Kỳ bị Á Hiên kéo về phía mình mà ngồi xuống trên đùi anh, Vu Thần và Bạch Vọng đã quá quen rồi.

Hai đứa bé ngây thơ, trong sáng đã bị đám người này vấy bẩn mất rồi, thế là từng người một trong Ánh Sáng theo đó ngồi xuống. Vu Thần lại bị Bạch Vọng bám như sam, đút cho cậu em trai nhỏ của mình một miếng bánh, quay sáng nhìn baba của mình đang bị papa chọc ghẹo đến mức đỏ hết cả mặt. Nhiên Kỳ khó chịu mà ngọ nguậy, cảm thấy có gì đó đang đâm chọt vào đùi non, Á Hiên mất kiên nhẫn giọng trầm ấm mà nói nhỏ vào tai Nhiên Kỳ

"Ngồi im đi"

Nhiên Kỳ ngại ngùng ngồi im, cả nhà 3 người bọn họ dùng ánh mắt khinh bỉ, ghê tởm mà nhìn bọn họ. Á Hiên thấy vậy liếc cho một cái ánh mắt muốn giết người, bọn họ thu lại tầm mặt mà cúi đầu làm việc. Giai Kỳ và Tử Khiết còn chưa thấy hả hê lôi từ đâu ra một tập danh sạch. Kéo dài từ chỗ họ ngồi đến tận ra ngoài sân mới hết, Gia Tử nhìn đến ngớ người. Giai Kỳ và Tử Khiết thấy vậy bèn bụp miệng cười, ném danh sách làm việc về phía Hạ Kiều. Hạ Kiều, Gia Tử, Gia Ngô đọc xong cũng cảm thấy choáng ngợp. Tấm công việc này cũng trên dưới 50-100. Chà lần này họ thảm rồi, đụng ai không đụng lại đụng đến hai con người chiêu thù dai Giai Kỳ và Tử Khiết. May mắn là họ chưa bị Văn Phong và Tử Khiết đem đi thử thuốc đấy

Chật ai lại ngờ được phía dưới căn nhà xinh đẹp, bình yên này lại chứa một hầm tra tấn chứ, có mơ cũng chả rảnh mà đi tò mò. Mấy thứ thuốc mà Tử Khiết và Văn Phong chế ra thật sự mùi vị ngọt ngào như kẹo nhưng lại khiến cơ thể bị nghiện dần dần sẽ khiến mọi bộ phận trong người mục rửa, thối nát mà chết.

♥️💛💚♥️💛💚♥️💛💚♥️💛♥️💚💛♥️💚💛♥️💚

Hello mọi người, chuyện lạ tui đang dần bí ý tưởng rồi, mà tui không biết khi nào end chuyện là hợp lý. Mấy bạn thấy nên end ở chương 150 không? Chứ tui nghĩ ngang đó là tui cũng trâu bò lắm rồi haha

Xong bộ này tui sẽ chú tâm viết bộ Thiên Phúc Chi Hạ, cảm ơn các bình luận thú vị, lời động viên và sự ủng hộ cũng như yêu thích của mọi người dành cho tôi. Yêu mọi người và tôi cũng đang rảnh nên ai muốn hỏi đáp gì với tôi thì cứ cmt tự nhiên nhé. Nếu không vi phạm quyền riêng tư quá thì tui sẽ rep nha:3