[Mạt Thế] Trùng Sinh Thay Đổi Thời Cuộc

Chương 171: Tiếp cận



Việc Trịnh Quốc Phú bỏ rơi Thẩm Kiều nằm trong dự đoán của mọi người nên không ai cảm thấy bất ngờ cả. Ngược lại bọn cô càng chắc chắn hắn đã nhắm vào một trong số bốn người nhưng lại không biết sẽ là ai. Bọn cô cũng chẳng thèm quan tâm suy nghĩ của hắn mà tiếp tục phân nước cho mọi người.

Hôm nay cũng như thường lệ Tiểu Linh và Dật Phong đẩy theo xe ba bánh đến từng khu ở vòng ngoài. Ở đây vốn không có nhà mà chỉ lấy vải rách dựng tạm. Khi đến đây bọn cô nhìn thấy người dân đang ngồi la liệt dưới đất lấy vải lau mồ hôi rồi lại quạt cho bớt nóng.

Vì cái nóng kỉ lục của mùa hè lại không có bất cứ thiết bị hỗ trợ hay nước cũng không có nên cơ thể họ đều bốc mùi và thậm chí có cả cháy tóc bò lúc nhúc trên đầu, nhiều người vì vậy mà buộc phải dùng các dụng cụ thô sơ cạo đầu đinh, thậm chí cả người phụ nữ yêu cái cũng phải hy sinh mái tóc dài của mình.

Nếu may mắn cạo sạch không nói, nếu như lỡ tay làm bị thương da đầu với mấy dụng cụ thô sơ đó thì chỉ có thể đành nhìn da thịt của chính mình bị thối rửa thậm chí là cái chết.

Nhìn thấy hai người xuất hiện ánh mắt mọi người xung quanh lập tức phát sáng nhưng nhờ đã được nói trước đó nên mọi người đều ngoan ngoãn ngồi chờ đến lượt. Mỗi người nhận được 10 lít nước cùng 5 hộp thịt sử dụng trong một tuần thì bọn cô sẽ phát tiếp.

Khi nhận được nước và thịt hộp ai nấy đều mừng đến rơi nước mắt, bọn họ tưởng chừng đã bị thế đạo này đào thải rồi chứ, thật may ông trời còn chưa triệt đường sống của bọn họ.

Có một đứa trẻ bé xíu gầy gò yếu ớt khi nhận được bình nước còn nặng hơn cả mình đã cố gắng kéo lên nó thật nhanh vào nhà vải.

Thấy đứa bé kia vô cùng đáng thương lại bé như vậy nên Dật Phong đã thương cảm cũng muốn vào xem xét tình hình như thế nào để giúp đỡ.

Vừa vào bên trong nhà vải thì một mùi chua hôi đã đập vào mặt nhưng cậu cố gắng trấn tĩnh.

Đứa bé lúc nãy vội vã kia đang lấy một chén nước bằng nhựa sử dụng một lần vô cùng bẩn ra rồi rót nước vào chén đưa đến người phụ nữ đang nằm trên đất.

Người này có thể là mẹ của bé và đã bất tỉnh khi nhiều ngày liền không có nước. Tiểu Linh tuy mặt lạnh nhưng khi thấy được cảnh tượng đó cũng mũi lòng liền cho hai mẹ con thêm vài hộp thịt.

Nhìn cảnh có cực của những người ở đây chỉ mong mạt thế sớm kết thúc, những người ở đây lại được một lần nữa bắt đầu trở lại, rồi sẽ có cuộc sống tốt hơn....

Phát được một vòng hai người tiếp tục đi đến khu khác thì phát hiện một nhóm người ăn mặc rách rưới, cả người lem luốc dơ bẩn đang lôi kéo một bé gái cũng không khá hơn bọn họ là bao nhưng nhìn kỹ thì đây là là một tiểu cô nương khả ái, nhìn ốm yếu càng làm nổi bật lên vẻ đẹp mong manh khiến người ta muốn bảo vệ.

“Cứu em với” - Cô gái kia vừa nhìn thấy Dật Phong liền hô lớn cầu cứu nhưng Dật Phong lại nhìn Tiểu Linh muốn trưng cầu ý kiến.

Thấy Tiểu Linh vờ như không có mà tiếp tục đến phát mấy chai nước cho những người đang ngồi bên đường nên Dật Phong cũng không thèm để ý lại tiếp tục phụ Tiểu Linh đưa thịt hộp.

Cô gái bên kia bị hai người ngó lơ liên tục vùng vẫy lại tiếp tục la lớn thất thanh.

“Giúp em với. Anh ơi giúp em với”

Nhưng dù cô bé la hét như thế nào hai người vẫn mặc kệ. Bí quá hoá liều cô bé đạp vào chân một người đang nắm cổ tay của cô bé, hắn ta vì quá đau đã thả tay ra giúp con bé có cơ hội chạy về phía Dật Phong.

Đang phát đồ hộp cho mọi người lại bị một cô gái xa lạ tấn công nên Dật Phong theo bản năng né tránh khiến cô bé té xấp mặt xuống đất.

“Anh ơi cứu em”

“Mày là ai? Sao mày dám phá hỏng chuyện tốt của tụi tao”

Dường như không để Dật Phong mở miệng đám người kia đã đi qua bén chỗ hai người bắt đầu quát tháo kiếm chuyện. Trong miệng bọn họ toàn nói ra mấy lời thô tục, thậm chí có người còn áp sát như muốn đánh như tới nơi.

Mấy người khác sau khi nhận được vật tư sợ hãi bọn người này nên đều kêu hai bọn cô nên chạy đi còn họ sớm đã trốn về lều của mình trước.

“Sao? Bọn mày là ai? Dám cướp hàng của bọn tao à?”

Mấy gã đó nhanh chóng bao vây Dật Phong lại, trong cái áo rác rưới của chúng lại có thủ sẵn dao liền bắt đầu chém về phía cậu. Cũng Dật Phong sớm đã chuẩn bị nên cùng mấy người kia đánh nhau loạn xạ mà người như Tiểu Linh chúng giống như xem là không khí.

Cô gái lúc nãy bị té trên mặt đất không biết từ lúc nào đã chạy đến chỗ Tiểu Linh lôi kéo con bé lời đi.

“Chạy đi chị. Chạy đi không bọn họ giết mình đó”

Dật Phong bị đám người đó bao vây lại không có cách nào thoát ra chỉ có thể để mặt cô ta kéo Tiểu Linh rời đi. Dù sao cậu cũng biết Tiểu Linh mới là người khó đụng nhất ở đây.

Về phía Tiểu Linh bị lôi kéo chạy một mạch không có một chút biểu cảm nào cả. Dùng chân để nghĩ cũng biết đây là kiểu dàn cảnh của người nào đó rồi.

Chạy không bao lâu thì đúng như Tiểu Linh dự đoán. Cô gái kia cũng lại tiếp tục lấy một con dao trong người ra bắt đầu uy hiếp Tiểu Linh.

“Thức ăn trên người mày đâu? Mau đưa đây cho tao”

“Cô kia đang làm gì thế?”

Tiểu Linh không cần quay đầu lại nhìn cũng biết đó là Trịnh Quốc Phú. Cái trò anh hùng cứu mỹ nhân này còn tệ hơn của mấy gã tra nam trên phim cô hay coi nữa. Rõ là chán phèo.

“Anh....anh không được lại đây...” - Cô gái kia nhìn thấy có người tới liền run lẫy bẫy lấy dao kề cổ của Tiểu Linh.

“Cô bình tĩnh....bình tĩnh...muốn gì cứ nói”

“Thức ăn, cho tôi thức ăn”

“Được...được...cho cô”

“Hai người diễn xong chưa?”

Tiểu Linh bỗng chốc xuất hiện sau lưng Trịnh Quốc Phú. Hai người đang diễn xuất bị câu nói của Tiểu Linh làm cho giật mình đồng loạt đứng xích lại gần nhau.

“Cô...cô....”

“Sao? Biết sợ à? Diễn xuất tệ như vậy tính lừa ai?”

“Cô nói gì tôi không hiểu?”

Cô ta sau khi bị nói là diễn xuất dở liền nhìn về phía Trịnh Quốc Phú cầu cứu nhưng hắn ra khuôn mặt đã sớm lạnh tanh báo hiệu cô ta biết cô ta đã hết giá trị lợi dụng.

Cái tên tra nam này đúng là chỉ biết suy nghĩ bằng nửa thân dưới. Bây giờ đã thế đạo nào rồi? Những dị năng giả sẽ dễ dàng bị một người thường lôi kéo và hâm doạ sao? Hắn tưởng chỉ cần làm trò mèo thì Tiểu Linh sẽ rung động trước hắn sao? Đúng là mơ giữa ban ngày.

Phải mất một lúc sau Dật Phong mới tìm được Tiểu Linh. Bên cạnh con bé chính là hai đống tro tàn, không cần nói cũng biết đó là ai.

Vậy là cái tên tra nam Trịnh Quốc Phú đó ngay cả cơ hội để tìm đối tượng mới cũng không có luôn rồi.

—————

Chương truyện của mình nếu bị nhạt mọi người góp ý kiến giúp mình nha 💕🤗💕🤗