Mất Trí Nhớ - Ác Ý Nhập Mộng

Chương 88: Nước



Răng nanh của Alpha cắn vào để lại dấu răng mới toanh.

Cắn xong, Thành Quyết thu răng nanh của mình về.

Hắn hơi nghiêng mặt sang, sống mũi cao thẳng tựa như tác phẩm điêu khắc của nghệ thuật gia nhẹ nhàng ma sát vào lòng bàn tay của Beta. 

Mái tóc đen ngắn mềm mại xen lẫn vào kẽ tay của Beta.

Hơi thở của hắn ấm áp, nhưng ánh mắt lại tối đen như mực.

Kiều Thượng Ngu chỉ cảm thấy sống lưng lạnh toát.

Thành Quyết dụi má vào lòng bàn tay của Beta một lúc, sau đó cầm lấy cổ tay của Beta, đặt lên đó một nụ hôn ướt át.

Môi mỏng của hắn hơi hé, phả ra hơi thở nóng rực.

Từ đôi môi mỏng hé mở của hắn, lòng bàn tay của Kiều Thượng Ngu có thể cảm nhận độ nhọn và đường cong của răng nanh một cách rõ rệt.

Độ bén và hình dáng răng nanh của Thành Quyết khiến người ta sợ hãi rợn tóc gáy.

Răng nanh vừa bén vừa lạnh, thật giống như một món đồ trang trí sắc nhọn và tinh xảo.

Beta tin chắc nó mà cắn phập vào động mạch chủ ở cổ của bất kỳ ai, người đó chỉ có con đường chết.

Nhưng giây phút này, Alpha hơi hé môi mỏng, để răng nanh của mình nhẹ nhàng ma sát vào lòng bàn tay của Beta.

Đây là hành động vô cùng nhu thuận và phục tùng.

Nếu không phải tình yêu của Alpha đã đạt đến mức chảy tràn cả ra ngoài, thì hắn còn lâu mới để một Beta chơi đùa với răng nanh của mình.

Thành Quyết lại hôn thêm một cái nữa, rồi từ từ khép môi lại.

Một giây sau, hắn bất ngờ giữ chặt gáy của đối phương với một sức mạnh không cho phép phản kháng.

Beta nín thở.

Sau đó, Thành Quyết rũ mi, không nói nhiều lập tức hôn xuống.

Hơi thở hòa lẫn vào nhau.

Động tác trên tay dần mạnh bạo hơn.

Một tiếng sau.

Thể lực của Alpha đúng là kinh khủng.

Beta chạy trốn mấy lần đều bị Alpha liên tục túm về.

Có lần khó khăn lắm mới trốn được đến mép giường, còn chưa đặt chân xuống đất thì đã bị Alpha tinh lực dồi dào túm lấy cổ chân kéo về. 

Đánh dấu, nút thắt, hôn môi.

Đôi mắt đen láy của Beta ướt đẫm nước mắt, có mấy lần không chịu nổi cầu xin tha thứ nhưng Alpha đều bỏ ngoài tai.

Bóng đêm dày đặc.

Mùi đàn hương trong phòng cũng theo đó càng trở nên nồng đậm, khiến người ta muốn sặc.

Thời gian dần trôi, ánh trăng mờ dần, phía xa xa lấp ló vài tia nắng bình minh, bầu trời dần dần hửng sáng.

Khoảng sáu giờ sáng, Alpha thỏa mãn bước xuống giường, thong thả mặc quần áo vào.

Trong khi Alpha đang thay đồ, có thể thấy rõ những vết cào cấu sau lưng hắn.

Những vết cào này chẳng xi nhê gì với một Alpha, thậm chí có thể xem là một loại tình thú ở trên giường.

Beta cào càng ác, dấu vết để lại càng sâu, càng khiến Alpha trở nên hưng phấn.

Thành Quyết thong thả mặc áo khoác vest vào, thân hình của hắn đĩnh bạc cao ngất, tỏa ra khí chất ưu nhã quý tộc.

Trong bộ áo vest sang trọng đắt tiền, hắn áo mũ chỉnh tề, hoàn toàn là dáng vẻ của một nhân sĩ thượng lưu bễ nghễ trên cao, không cho phép người khác bất kính và khinh nhờn.

Nhưng chỉ có Kiều Thượng Ngu mới biết, sau khi cởi xuống bộ vest đắt tiền này và lên giường, hắn hoàn toàn bại lộ bản tính ham muốn vô bờ của Alpha, chẳng khác gì bốn chữ y quan cầm thú.

Bên mép giường, Thành Quyết mặc bộ vest chỉnh tề thẳng thớm.

Trên giường, Beta nhắm nghiền hai mắt rơi vào giấc ngủ sâu, cả người trông ‘thê thảm’ không nỡ nhìn.

Cả người Beta nhuốm đầy mùi đàn hương, pheromone chiếm hữu của Alpha hoàn toàn lấp đầy cậu từ trong ra ngoài.

Nếu nói lúc trước Beta trông lạnh lùng khó gần, còn bây giờ sau khi bị pheromone của Alpha thấm đẫm toàn thân, dù chỉ là nhắm mắt ngủ thôi cũng làm người ta cảm thấy cực kỳ quyến rũ.

Thành Quyết đứng bên mép giường, rũ mắt nhìn khuôn mặt ngủ say của Beta.

Trên giường, Beta nằm vùi vào chăn nệm mềm mại, tóc đen ướt đẫm mồ hôi của cậu tán loạn trên gối, vô cùng bừa bộn ngổn ngang. Môi của cậu khẽ khép mở, yên ổn hít thở đều, mặt mũi bình yên.

Cơ thể bên dưới lớp áo ngủ bằng lụa của Beta phủ đầy dấu vết mờ ám, mà Alpha cũng không rửa sạch cho cậu.

Nếu muốn đối phương nhanh chóng mang thai, như vậy tất nhiên phải để trong cơ thể đối phương càng lâu càng tốt.

Thành Quyết nhìn Beta ngủ say một lát, bỗng dừng cái tay đang cài nút áo khoác vest lại, hắn nghĩ mình không cần thiết phải chăm chỉ làm việc, cho dù hắn thiếu chuyên cần một hai ngày thì công ty cũng không bị ảnh hưởng gì.

Công việc có thể xử lý sau, nhưng còn bà xã, hắn phải nhanh chóng giữ chặt trong tay.

Vừa nghĩ đến đây, Thành Quyết thong thả cởi bộ vest mới mặc xong ra, sau đó hắn đứng bên mép giường, cúi xuống hôn lên môi người đang ngủ say.

Beta bị hôn tỉnh ngơ ngác mở mắt ra.

Kiều Thượng Ngu bối rối một lúc, rất nhanh phát hiện ra ý đồ của Alpha, cậu sầm mặt, không chút do dự nhấc tay cho đối phương một bạt tai. 
Thế nhưng cánh tay mềm nhũn của Beta vốn chẳng có nhiều sức lực, cái tát vừa rồi không giống làm nhục, mà ngược lại giống như đánh yêu.

Còn Thành Quyết lần đầu tiên bị tát thì không khỏi kinh ngạc phút chốc, sau đó liền bật cười.

Tiếng cười của hắn khàn khàn quyến rũ.

Kiều Thượng Ngu thấy hắn không tức giận mà còn cười vui vẻ, sắc mặt cậu tức khắc trở nên đen thui.

Hắn chăm chú nhìn khuôn mặt tức giận của Beta liền biết đối phương không được vui, Alpha nắm tay cậu đặt lên mặt mình, tỏ ra vô tội hỏi: “…Vậy để em đánh thêm một cái nữa, chịu không?”

Kiều Thượng Ngu: “…”



Khi Hác Kim Thiến gặp lại anh trai và anh dâu của mình đã là buổi tối hôm sau.

Cô ta quỳ ở đây đã một ngày một đêm, hai chân mất hết tri giác, bụng réo vang vì đói.

Buổi tối hôm sau, cô ta thấy anh trai ác quỷ của mình đang bế anh dâu xuống lầu.

Mùi pheromone và mùi tình dục tỏa ra trên người bọn họ đậm đà đến mức dọa người.

Hác Kim Thiến thân là Alpha, vừa nhìn một cái liền trắng bệch cả mặt, nhanh chóng bịt kín mũi nhích gối lùi ra sau.

Giữa Alpha với Alpha, cho dù là máu mủ ruột rà thì vẫn không thể chung sống hòa bình với pheromone của nhau.

Giữa Alpha và Alpha, pheromone của họ trời sinh mâu thuẫn và đối kháng lẫn nhau.

Mùi pheromone nồng nặc của Thành Quyết ở trên người Kiều Thượng Ngu khiến Hác Kim Thiến vô cùng sợ hãi, không những sợ ngoài mặt mà còn sợ tận sâu trong lòng.

Anh trai cô ta thường ngày lạnh lùng ít nói, hầu như không có hứng thú gì khác ngoài công việc, không ngờ lại thích đối phương đến vậy.

Mùi đàn hương trên người Beta mang theo sự độc chiếm cực kỳ mạnh, giống như mỗi phút mỗi giây đều liên tục âm thầm cảnh cáo những Alpha và Omega khác đừng hòng mưu toan và mơ ước.

Sau khi cảm nhận được dục vọng chiếm hữu khủng bố của anh trai dành anh dâu Beta một cách sâu sắc, Hác Kim Thiến nhớ lại thái độ thiếu đánh lúc trước của mình, không khỏi chột dạ và khiếp sợ.

Hu hu hu…

Cô ta thề sẽ uốn lưỡi bảy lần trước khi phát ngôn…

Lúc trước não cô ta bị thiếu mất dây nơ ron nào hay sao mà dám nói ra những lời như thế?

Thành Quyết bế Beta xuống lầu.

Kéo ghế, rót nước, kêu người làm bữa tối, sau đó săn sóc xoa bóp cái eo cho Beta đang trưng cái mặt lạnh ra.

Tất nhiên quần áo trên người đối phương cũng là do hắn tự tay mặc vào.

Thành Quyết nghiêm túc trở thành người hầu cho đối phương.

Bưng trà rót nước, phục vụ thay quần áo… Quan tâm chu đáo, tư thái vô cùng nhún nhường cung kính.

Động tác lẫn ánh mắt đều tràn ngập vẻ lấy lòng.

Hác Kim Thiến quỳ một bên trợn mắt há mồm trước cảnh tượng trong phòng ăn, nghẹn họng không thốt nên lời.

Mãi đến khi người hầu làm xong bữa tối, Hác Kim Thiến ngửi mùi thức ăn thơm phức bay đến, cô ta không nhịn được thấp thỏm giơ tay lên. 

“Anh… Anh ơi… Em có thể ngồi ăn chung được không…?” Hác Kim Thiến ngước mắt nhìn Thành Quyết.

Thành Quyết không phản ứng, cứ như không nghe thấy vậy.

Hác Kim Thiến nhìn vẻ mặt lạnh lùng của anh mình, tự hiểu trong lòng.

Cô ta lập tức dời mục tiêu sang anh dâu Beta tương lai của mình.

“Anh dâu ơi…” Hác Kim Thiến tỏ vẻ đáng thương nói: “Em có thể ăn ké một miếng được không?”

Kiều Thượng Ngu nghe vậy sửng sốt, nhưng lười sửa cách gọi của đối phương, huống chi bây giờ cổ họng cậu khô rát không thể nói ra tiếng.

Hác Kim Thiến thấy đối phương không nói gì, còn tưởng cậu vẫn còn giận mình, cô ta lại khóc lóc cúi đầu xin lỗi.

“Anh dâu em biết lỗi rồi…”

“Bằng không anh hãy phạt em đi…”

“Hu hu hu…”

“Lúc trước là em ngu ngốc, nên mới dám nói ra những lời thiếu đánh…”

Tiếng khóc của Hác Kim Thiến khiến đầu óc Kiều Thượng Ngu quay cuồng.

Cậu không khỏi nhíu mày.

Thành Quyết thấy người yêu của mình không thoải mái, vừa quan tâm xoa mi tâm cho đối phương, vừa lạnh nhạt ném ra một câu: “Tới ăn cơm đi.”

Hác Kim Thiến hoan hô một tiếng.

Cô ta lập tức đứng lên nhưng quên mất hai chân tê rần của mình, suýt chút nữa là vồ ếch.

Cô ta nhanh chóng đứng vững lại rồi như thục nữ bước nhẹ tới, cẩn thận ngồi xuống phía đối diện hai người họ.

Sau khi ngồi xuống, Alpha có dung mạo rạng rỡ động lòng người, phong thái uyển chuyển thước tha lập tức nở nụ cười lấy lòng với Beta phía đối diện. 

Bây giờ Hác Kim Thiến đã hoàn toàn hiểu ra.

Nếu muốn sống bình yên trước mặt anh mình, biện pháp duy nhất là đi lấy lòng anh dâu tương lai.

“Anh dâu, sau này nếu anh có chuyện cần người hỗ trợ, có thể tìm em.” Hác Kim Thiến nhiệt tình nói.

“Anh em có thể làm được, em cũng có thể làm được.” Nói tới đây, Hác Kim Thiến bỗng ngừng lại một chốc rồi nói lí nhí: “…Trừ học hành ra.”

Bây giờ Hác Kim Thiến ở trước mặt Kiều Thượng Ngu giống như chú chó lông dài đang vẫy đuôi nịnh chủ.

Thành Quyết nhíu mày nhìn dáng vẻ nhiệt tình của Hác Kim Thiến, tỏ vẻ không vui hỏi: “Nếu thật sự muốn giúp đỡ, em ấy không tìm anh thì thôi, mắc gì đến tìm mày?”

Hác Kim Thiến ngoan ngoãn im lặng.

Ngay cả em gái mà còn ghen, anh trai cô ta đúng là quá hẹp hòi.

===Hết chương 88===