Mất Trí Nhớ - Ác Ý Nhập Mộng

Chương 92: Tôi không muốn ở trước gương…



Đêm đó, mãi đến ba giờ rạng sáng, Kiều Thượng Ngu mới thoát khỏi sân thượng lộ thiên đáng sợ kia.

Nhưng nói là rời khỏi sân thượng ngoài trời, không bằng nói là chuyển sang địa điểm làm tình khác.

Tinh lực dư thừa của Alpha thật khiến người ta tuyệt vọng.

Kể từ lần đó, thủ đoạn và chiêu trò của Thành Quyết trở nên ngày càng nhiều.

Sân thượng ngoài trời…

Trong xe…

Phòng tắm…

Nhà bếp…

Hễ là những nơi khiến Kiều Thượng Ngu sợ hãi, Thành Quyết đều kéo cậu đến đó làm một lần.

Kiều Thượng Ngu càng không dám kêu ra tiếng vì sợ bị người phát hiện, như thế Thành Quyết càng hưng phấn bừng bừng.

Vì để Kiều Thượng Ngu có sức lực nhưng không dám giãy giụa, rõ ràng có thể kêu cứu nhưng phải cắn môi rên rỉ yếu ớt, vì thế trong toàn bộ quá trình, Thành Quyết cũng đang kiềm nén dục vọng cắn gáy đánh dấu cậu.

Trước khi đến giai đoạn thắt nút, hắn tuyệt đối không chạm vào tuyến thể của Beta. Mãi đến khi hoàn toàn kết thúc, hắn mới lộ ra răng nanh của mình và cắn vào gáy Beta, bắt đầu tiến hành đánh dấu, rót pheromone vào.

Thủ đoạn và chiêu trò của Thành Quyết ngày càng đa dạng.

Lúc trước, Kiều Thượng Ngu hoàn toàn không lo lắng về chuyện Beta mang thai, bởi vì tỷ lệ đậu thai của Beta rất thấp, thậm chí còn không bằng 1% của Omega. 

Vì thế cậu an tâm mình sẽ không có thai.

Nhưng ai nào biết, Thành Quyết mà cậu vốn nghĩ là người cao lãnh cấm dục… Cuối cùng lại thành ra dáng vẻ đòi hỏi không giới hạn như vậy, cho nên cậu cũng theo đó dần bắt đầu sợ hãi không dám chắc.

Một đứa trẻ có huyết thống của Thành Quyết không nằm trong dự tính của cậu, và cũng không phải kỳ vọng của cậu.

Huống chi quan hệ hiện tại của hai người đã đủ rối loạn, nếu có thêm đứa trẻ…

Kiều Thượng Ngu thật sự không dám nghĩ đến cảnh tượng đó.

Nếu sinh ra một đứa trẻ mà cậu không mong đợi…

Cậu không thể bảo đảm mình có thể đối xử dịu dàng với đứa trẻ, như vậy sẽ không công bằng với đứa trẻ, mà trẻ con lại là vô tội.

Nhưng cậu cũng không thể làm như chưa có chuyện gì xảy ra, trở thành vợ hiền dâu thảo như bao người khác.

Vì thế cách tốt nhất là đừng để đứa bé ra đời.

Ý nghĩ đầu tiên lóe lên trong đầu cậu là tránh thai, nhưng nhanh chóng bị cậu bác bỏ.

Bởi vì nếu qua một thời gian dài mà cậu chưa có dấu hiệu mang thai, Thành Quyết sớm muộn gì cũng sẽ phát hiện ra.

Hơn nữa, thời gian uống thuốc trước và sau khi làm chuyện đó đều rất ngắn, phải lập tức uống đúng giờ và không thể trì hoãn, nếu không dính bầu chỉ là chuyện sớm hay muộn.

Nhưng Thành Quyết rất nhạy bén, nếu mỗi lần trước khi làm chuyện đó mà cậu đều kiếm cớ rời đi khoảng hai ba phút, chắc chắn hắn sẽ phát hiện ra điều khác thường ngay.

Còn một vấn đề nữa, cậu không biết khi nào Thành Quyết sẽ hưng phấn muốn làm, và cậu không thể đoán trước nên không có cách nào phòng ngừa.

Suy tới nghĩ lui, chỉ có cách là chạy trốn.

Không cần thân phận không dùng điện thoại di động, mai danh ẩn tính trốn vào một góc hẻo lánh trong thành phố S.

Thành phố S rộng lớn như vậy chắc chắn sẽ có một chỗ để cậu ẩn náu, cho dù thế lực của Thành Quyết mạnh cỡ nào đi nữa vẫn sẽ có những nơi không thể với tới.

Sau khi nảy ra ý nghĩ chạy trốn, Kiều Thượng Ngu lập tức bắt đầu suy nghĩ.

Suy nghĩ cách chạy trốn, suy nghĩ cách phải ẩn nấp thế nào để không bị Thành Quyết tìm ra, suy nghĩ sẽ hành động vào lúc nào.

Kiều Thượng Ngu ngày đêm vắt óc lên kế hoạch.

Vì thế mỗi lần đối diện với Thành Quyết, vẻ mặt của cậu đều không thể giữ nổi sự bình tĩnh và lạnh lùng như thường ngày.

Thành Quyết hiển nhiên thấy rõ sự bất thường này của cậu, vì vậy sau khi phát hiện ra, hắn lập tức hỏi han: “Em đang nghĩ gì vậy?”

Tất nhiên là Beta không thể nói thật, cậu tìm đại một lý do để lấp liếm.

“Không có gì.”

Alpha nghe lý do qua loa của Beta, hắn lại phát hiện Beta cực kỳ không giống như thường ngày, và lờ mờ đoán cậu đang giấu giếm điều gì đó, nhưng hắn cũng không hỏi nữa.

Thành Quyết chăm chú nhìn vẻ mặt đang tập trung suy tư của Kiều Thượng Ngu, ánh mắt dần trở nên u ám.



Mặc dù Kiều Thượng Ngu không ký tên vào thiệp mời đám cưới, nhưng hôn lễ vẫn đang rình rang chuẩn bị tổ chức.

Đối với Thành Quyết mà nói, nếu Kiều Thượng Ngu không đồng ý đăng ký kết hôn với hắn, như vậy chỉ có thể tạm thời gác chuyện này lại, chờ sau này có thai rồi dẫn cậu đi đăng ký cũng không muộn.

Nhưng chuyện lễ cưới không thể chậm trễ thêm.

Chỉ có mời khách khứa đến tham dự hôn lễ thì mới có thể công bố với tất cả mọi người, Kiều Thượng Ngu là của hắn.

Khác với hôn lễ gấp rút với Bùi Giác trước đó, Thành Quyết cực kỳ xem trọng hôn lễ với Kiều Thượng Ngu, tất cả mọi thứ đều được yêu cầu làm tỉ mỉ chi tiết, nhằm đảm bảo buổi hôn lễ đạt đến trình độ hoàn mỹ, tuyệt đối không xảy ra chút sơ sót nào.

Trước ngày cử hành hôn lễ, dĩ nhiên là phải chuẩn bị lễ phục.

Với địa vị cao quý của nhà họ Thành, lễ phục đều được đặt may riêng.

Vì vậy Thành Quyết cho mời nhà thiết kế giỏi nhất đến nhà, để đối phương tiến hành đo đạc cho hắn và Kiều Thượng Ngu.

Thành Quyết vừa mới ly dị không bao lâu, nay lại bất ngờ quyết định tái hôn, hơn nữa còn do đích thân hắn công bố.

Không giống lần trước, lần này là do nhà họ Thành chủ động tung tin tức thông qua truyền thông.

Cả hai khác nhau một trời một vực, không cần nói cũng biết có ý nghĩa như thế nào.

Hôn nhân với Bùi Giác lần trước chỉ là hôn nhân thương mại, cho dù mọi người và truyền thông ca tụng hai người họ xứng đôi vừa lứa thế nào đi nữa, nhưng giữa hai người đều không có chút tình cảm nào.

Mà lần này lại do Thành Quyết tự mình công bố, cũng chỉ cho thấy người mà hắn cưới lần này chắc chắn là người mà hắn yêu nhất.

Vì vậy mọi người đều liên tục bàn tán đối tượng kết hôn lần này của Thành Quyết, suy đoán xem đối phương rốt cuộc là một Omega thế nào.

Có khác gì so với Bùi Giác không?

Liệu có xinh đẹp hơn Bùi Giác không?

Mọi người đều không ngừng suy đoán đủ thứ, cảm thấy rất tò mò.

Cậu út Bùi Giác nhà họ Bùi có độ pheromone xứng đôi với Thành Quyết là 99%, nhưng vẫn không thể giữ được trái tim của hắn, khiến hắn nảy sinh chút tình ý.

Như vậy đối tượng mới này rốt cuộc có dáng vẻ thế nào, mới có thể làm Thành Quyết đối xử đặc biệt như vậy?

Chẳng lẽ nói… Omega này có độ pheromone xứng đôi với Thành Quyết tới tận 100%??

Người ngoài suy đoán, dù có nghĩ kiểu gì đi nữa thì khả năng này vẫn là lớn nhất.

Người có thể làm Thành Quyết cưỡng lại độ pheromone xứng đôi 99%, chắc chắn phải là Omega có độ pheromone xứng đôi cao hơn.

Suy đoán này của người ngoài tất nhiên nhà thiết kế được Thành Quyết mời tới may lễ phục cũng thầm nghĩ giống như vậy.

Thế nhưng sau khi nhà thiết kế đến biệt thự của Thành Quyết thì rốt cuộc mới biết, người yêu sắp cưới của Thành Quyết vốn không phải Omega, mà là một Beta.

Bao nhiêu biểu cảm khiếp sợ đều đắp hết lên mặt nhà thiết kế, trong bụng anh ta rúng động không thôi.

Mà điều làm anh ta sốc hơn là trong lúc đang đo kích cỡ chiều cao và vòng eo của đối phương, khi chuyển đến phía sau lưng của cậu thì mới phát hiện ra trên gáy của cậu chằng chịt vết cắn, đến mức không có lấy một miếng da lành lặn.

Trên cái cổ nhỏ ngoài dấu cắn đánh dấu và các dấu cắn lẫn dấu hôn to nhỏ không đồng đều ra, còn lại thì không nhìn thấy cái gì khác.

Nhà thiết kế rất có đạo đức nghề nghiệp, hơn nữa cũng biết không được chỉ trích riêng tư của khách hàng, huống chi là khách hàng có thân phân cao quý như Thành Quyết, vì thế mặc dù nhà thiết kế rất khiếp sợ trong bụng nhưng ngoài mặt vẫn tỏ ra bình tĩnh.

Sau khi nhà thiết kế đo đạc kích cỡ cho Thành Quyết và Kiều Thượng Ngu xong, cung kính cúi chào rồi rời khỏi.

Nửa tháng sau, hai bộ âu phục trắng tinh tao nhã được may cắt hoàn mỹ do đích thân nhà thiết kế đưa đến nhà Thành Quyết.

Sau khi lễ phục được đưa đến, buổi tối hôm đó, Thành Quyết xử lý chuyện trong công ty xong và về nhà, sau đó háo hức mở cái hộp đựng được trang trí xinh đẹp, lấy ra bộ lễ phục may cho Kiều Thượng Ngu.

Còn lễ phục của mình thì Thành Quyết không thèm liếc mắt.

Sau khi Thành Quyết lấy lễ phục ra, hắn chớp mắt nở nụ cười quyến rũ với Kiều Thượng Ngu.

“Bà xã, chúng ta thử một lần được không?”

Kiều Thượng Ngu nghĩ ‘thử một lần’ ý là muốn nói để cậu thử mặc lễ phục một lần.

Vì thế khi Thành Quyết tự tay giúp cậu mặc lễ phục ở trước gương, cậu cũng không giãy giụa, mặc hắn muốn làm gì thì làm.

Sau khi thay đồ xong, Thành Quyết đứng sau lưng cậu cảm thán.

“Quá đẹp…”

Kiều Thượng Ngu cũng nhìn bản thân mình trong gương, cậu không nhìn thấy đẹp chỗ nào.

Trong khi đang suy nghĩ thì ánh mắt của Thành Quyết dần trở nên đen đặc.

Không khí xung quanh cũng dần dần mờ ám.

Kiều Thượng Ngu cứng đờ.

Cậu nhìn chằm chằm ánh mắt tràn đầy dục vọng của Thành Quyết đang nhìn mình trong gương, không dám quay đầu lại.

Thành Quyết ôm lấy cậu, cất giọng khàn khàn: “Hình như… Chúng ta chưa thử trước gương.”

Kiều Thượng Ngu từ từ mở to hai mắt.

Những lần trước kia đã đủ khiến cậu xấu hổ muốn chết, mà dù sao cậu cũng không thấy biểu cảm trên mặt của mình, không thấy được dáng vẻ bị xxx… Đáng hổ thẹn không chốn dung thân kia của mình.

Chỉ cần không nhìn thấy thì cậu giả vờ mù không biết, có thể tự thôi miên bản thân xem như chưa từng xảy ra chuyện gì.

Nhưng nếu ở trước gương…

Giờ phút này, cái gương to rộng chạm đất đối diện đang phản chiếu rõ khuôn mặt của cậu.

Cực kỳ rõ ràng và sắc nét.

Đến lúc đó… Chỉ có thể càng thấy rõ ràng hơn.

Kiều Thượng Ngu hóa đá.

Cậu không thể tưởng tượng nổi.

Dù chỉ tưởng tượng mé mé ra hình ảnh đó thôi, cậu đã cảm thấy… Xấu hổ không chịu nổi rồi.

“Không… Không được…” Kiều Thượng Ngu run rẩy cự tuyệt, mở miệng cầu xin Thành Quyết: “Tôi không muốn ở trước gương… Thành Quyết… Chúng ta đổi chỗ khác đi…” 

Kiều Thượng Ngu bị dọa sợ tái mét cả mặt.

Dĩ nhiên là trong lòng cậu vẫn cảm thấy xấu hổ hơn.

Yết hầu của Thành Quyết liên tục trượt lên trượt xuống.

Hắn từ từ nhấc tay lên che mắt cậu lại.

“Em đừng nhìn anh như thế.” Thành Quyết cúi đầu hôn lên đỉnh đầu của Beta, thì thầm: “Em mà nhìn nữa, anh sẽ càng không nhịn được.”

===Hết chương 92===