Mặt Trời Trong Tim Anh

Chương 1: Tìm người mang thai hộ



Trời vào thu, thời tiết se lạnh.

Trên bờ biển thưa thớt người đi lại.

Trương Mỹ Vân tì cằm lên đầu gối, vòng hai tay ôm lấy mình, đôi mắt xinh đẹp đượm buồn nhìn những con sóng bạc đầu đang xô bờ.

Những ký ức như thước phim quay chậm lần lượt hiện ra trong tâm trí cô.

Cũng tại bờ biển này, cách đây bốn năm trong một lần đi chạy bộ Trương Mỹ Vân đã vô tình phát hiện ra một người đàn ông đang vùng vẫy giữa muôn trùng sóng dữ.

Đó là Thẩm Toàn Đức một du khách đi lướt sóng bị đuối nước do chuột rút.

Không quản hiểm nguy ngay lập tức Trương Mỹ Vân nhào xuống biển, bơi về phía anh.

Vóc dáng vốn nhỏ bé nên cô khá chật vật mới có thể kéo anh vào bờ.

Thấy mặt Thẩm Toàn Đức trắng bệch, môi nhợt nhạt, hơi thở yếu ớt nên mặc dù rất mệt, thở không ra hơi Trương Mỹ Vân cũng không dám ngừng lại nghỉ ngơi, nhanh chóng thực hiện động tác sơ cứu.

Nhưng anh vẫn bất tỉnh nhân sự, không có dấu hiệu hồi tỉnh.

Trương Mỹ Vân luống cuống vừa lay người Thẩm Toàn Đức vừa liên tục gọi: "Anh gì ơi, tỉnh lại đi!".

Thẩm Toàn Đức vẫn nằm im bất động.

Trong tình huống thật sự nguy cấp, cô quyết định thử hô hấp nhân tạo cho anh.

Trước đây chưa từng thử qua nên động tác của cô có phần vụng về, lúng túng.

May mắn thay, sau vài lân được Trương Mỹ Vân hà hơi thổi ngạt Thẩm Toàn Đức từ từ tỉnh lại.

Sau lần đó, Thẩm Toàn Đức hẹn Trương Mỹ Vân đi ăn trưa để cảm ơn ân nhân cứu mạng.

Hai người gặp một lần, rồi lại thêm một lần.

Cứ như vậy từ những người xa lạ, họ trở thành bạn bè thân quen, rồi hình thành quan hệ tình nhân như hiện tại.

Dù bạn trai là CEO của công ty Sunrise nổi tiếng trong lĩnh vực truyền thông nhưng Trương Mỹ Vân không ÿ lại mà luôn nỗ lực, sống tự lập.

Điều đó khiến Thẩm Toàn Đức không hài lòng lắm.

Nhiều lần anh đề nghị người yêu nghỉ việc làm thêm, ở nhà anh nuôi nhưng cô không đồng ý.

Trương Mỹ Vân cho rằng phụ nữ dù thế nào cũng nên phấn đấu, có sự nghiệp riêng.

Gần hai tháng nay Trương Mỹ Vân rất hiếm khi gặp được Thẩm Toàn Đức.

Anh luôn lấy lý do sau đại dịch Covid công ty tôn đọng nhiêu việc phải tăng ca xử lý, nhưng cô không tin vào điều đó.

Trương Mỹ Vân dễ dàng nhận ra sự mệt mỏi, uể oải trong giọng nói của anh.

Cô tin chắc Thẩm Toàn Đức đang có chuyện giấu mình.

Nhưng dù gặng hỏi thế nào anh cũng không chịu nói.

Trương Mỹ Vân đành phải tìm gặp Lý Hạo Nhiên, bạn thân của Thẩm Toàn Đức để dò hỏi nhưng cũng không moi được thông tin gì hữu ích.

Những tưởng sẽ phải ra về khi chẳng thu hoạch được gì thì Lý Hạo Nhiên lỡ miệng tiết lộ chuyện công ty Sunrise có nguy cơ phá sản, bị đối tác đơn phương hủy hợp đồng, gây thiệt hại lên tới hàng chục tỷ.

Để công ty tiếp tục vận hành, Thẩm Toàn Đức đã phải chạy vạy vay mượn khắp nơi, thậm chí đem cả sổ đỏ đi cầm cố nhưng vẫn thiếu ba tỷ nữa.

Khi biết Thẩm Toàn Đức gặp hoạn nạn, nhiều người trước đây một điều bạn tốt, hai điều bạn tốt đều quay mặt làm ngơ, coi như không quen biết chứ đừng nói gì tới chuyện giúp đỡ.

Thẩm Toàn Đức sợ Trương Mỹ Vân biết chuyện sẽ lo lắng nên đã giấu cô.

Điều đó khiến Trương Mỹ Vân cảm thấy vô cùng tồi tệ.

Vì sao anh lại giấu cô chuyện lớn như vậy? Lẽ nào anh không coi cô là bạn gái thực sự của mình? Mải suy nghĩ miên man, bước chân của Trương Mỹ Vân vô thức dừng lại trước cửa công ty Sunrise.

Đúng lúc đó, Thẩm Toàn Đức bước ra khỏi cửa trong bộ dạng bơ phờ, râu mọc lún phún, mắt vẫn tia máu.

Suýt chút nữa Trương Mỹ Vân đã không nhận ra.

Cô thực sự đau lòng khi thấy Thẩm Toàn Đức tiều tụy, khổ sở như vậy mà mình không thế giúp gì cho anh.

Thẩm Toàn Đức không phát hiện ra ở phía đối diện Trương Mỹ Vân đang đứng nhìn mình với ánh mắt xót thương.

Anh vừa nói chuyện điện thoại vừa mở cửa bước lên chiếc taxi đậu ở ven đường.

Trương Mỹ Vân lặng lẽ nhìn theo cho tới khi chiếc taxi chạy khuất hẳn rồi mới lặng lẽ rời đi.

Gần tám giờ tối, Trương Mỹ Vân vừa về tới trước cổng nhà, còn chưa kịp tra chìa vào ổ khóa thì nhận được điện thoại của Lại Minh Nguyệt rủ đi nhậu.

Hôm nay người yêu cũ cô đi lấy vợ.

Trương Mỹ Vân bắt taxi chạy tới một quán nhậu chuyên các món về me nằm trong con hẻm nhỏ theo lời chỉ dẫn của Lại Minh Nguyệt.

Quán nhậu này chỉ rộng chừng mười hai mét vuông nhưng lúc nào cũng đông kín khách.

Phân vì đồ ăn ở đây rất ngon, giá cả lại phải chăng.

Phần vì cả ông chủ lẫn nhân viên phục vụ đều nhiệt tình, dễ thương với khách.

Trương Mỹ Vân không mấy khó khăn để có thể tìm thấy một cô gái để kiểu tóc layer uốn xoăn trẻ trung nữ tính, mặc chiếc váy oversize màu vàng làm nổi bật làn da trắng hồng đang lặng lẽ ngồi uống rượu giữa tiếng trò chuyện, cười nói ầm ï, tiếng cụng ly vang lên chan chát xung quanh.

Nhiều gã đàn ông giương cặp mắt cú vọ về phía cô gái xinh đẹp.

Họ cười cợt, bàn tán về cô.

Sau khi uống hết một chai rượu nếp cái hoa vàng, Lại Minh Nguyệt đã ngà ngà say.

Cô kêu phục vụ mang lên một chai rượu nữa.

Ở bàn bên cạnh, một người đàn ông chừng ngoài ba mươi tuổi, bụng bia to như mang bầu năm tháng, mặt bóng nhẫy mỡ tiến về phía bàn Lại Minh Nguyệt đang ngồi.

Hắn chưa kịp mở miệng làm quen thì Trương Mỹ Vân đã lách qua đám đông, ngồi xuống đối diện với Lại Minh Nguyệt.

Cô nhìn người đàn ông chưng hửng trước mặt, mỉm cười nói.

"Đây là chỗ của tôi".

Người đàn ông xấu hổ, miễn cưỡng bỏ đi.

Thấy thế mấy gã ngồi cùng hắn thích thú cười khả ố.

"Tới rồi à?"

- Lại Minh Nguyệt ngước gương mặt ửng hồng vì say lên nhìn Trương Mỹ Vân.

"Đau lòng lắm hả?".

Lại Minh Nguyệt lắc đầu phủ nhận.

"Đau lòng gì chứ.

Tao chỉ thấy chỗ này hơi nhoi nhói như có con gì đốt thôi..."

- Lại Minh Nguyệt chỉ vào ngực trái.

"Con thất tình nó đốt".

"Thất tình con khỉ...

- Lại Minh Nguyệt bĩu môi, cầm chai rượu rót cho Trương Mỹ Vân một chén, mình một chén.

Hai người vừa uống rượu, vừa tám chuyện.

Những câu chuyện trên trời dưới đất, không đầu không cuối.

Trong lúc cao hứng, Lại Minh Nguyệt tiết lộ chuyện kỳ quặc ở bệnh viện phụ sản nơi cô đang làm bác sỹ.

"Mấy hôm trước có người tới bệnh viện tao làm bảo muốn tìm người mang thai hộ".

Chuyện này cũng không phải điều gì mới mẻ nên Trương Mỹ Vân cũng ừ hứ cho qua.

Nhưng đường như Lại Minh Nguyệt vẫn chưa muốn dừng đề tài này lại.

Cô tiếp tục lải nhải.

"Đúng là người giàu coi tiền như lá trên cây.

Bỏ ra hắn năm tỷ để tìm người mang thai hộ".

"Năm tỷ?"

- Trương Mỹ Vân há hốc mồm vì sốc.

Cô cũng không rành về những vụ "giao dịch"

như thế này, nhưng bình thường người ta trả cho người mang thai hộ vài trăm triệu, chứ năm tỷ thật sự quá nhiều rồi.

Nếu có năm tỷ đó trong tay công ty của Thấm Toàn Đức đã có thể biến nguy thành an.

Một ý nghĩ táo bạo chợt lóe lên trong đầu Trương Mỹ Vân nhưng nhanh chóng bị cô gạt đi.

"Họ có yêu cầu gì đặc biệt không?"

- Trương Mỹ Vân tò mò hỏi.

"Họ nào? Yêu cầu đặc biệt gì?".

"Đôi vợ chồng tìm người mang thai hộ ý, có đưa ra yêu cầu đặc biệt nào với người mang thai hộ không?".

"Không phải vợ chồng, mà là một người đàn ông..."

- Lại Minh Nguyệt gắp một miếng thịt me xào lăn bỏ vào mồm, trệu trạo nhai như đang nhai rơm.

Miệng cô cay nồng, chẳng cảm nhận được chút hương vị thơm ngon nào từ món ăn.

"Một người đàn ông tìm người mang thai hộ?"

- Trương Mỹ Vân mắt chữ O mồm chữ A vì kinh ngạc.

"Ừ Anh ta muốn bơm trực tiếp t*ng trùng của mình vào tử cung của người mang thai hộ..."

- Lại Minh Nguyệt gật gù.

"Sao anh ta không tìm một người trực tiếp thực hiện mà..".

Trương Mỹ Vân chưa nói hết câu đã bị Lại Minh Nguyệt cắt ngang.

"Ai mà hiểu được suy nghĩ của người giàu.Không chừng anh ta bị...yếu...yếu sinh lý cũng nên....

Nói hết câu Lại Minh Nguyệt đổ gục xuống bàn bất tỉnh nhân sự.