Mặt Trời Trong Tim Anh

Chương 101: Chuồn là thượng sách



Vì hôm nay Chúng Thanh Phong không tới tập đoàn nên mọi công việc của anh đều do Võ Quế Sơn và Trương Mỹ Vân trực tiếp giải quyết.

Giờ nghỉ trưa Mỹ Vân thèm ăn cơm tấm nên rủ Quế Sơn đi chung cho vui.

Hai người hẹn gặp nhau ở dưới sảnh tầng 1.

Vừa bước ra khỏi thang máy, Trương Mỹ Vân liên trông thấy Trương Cẩm Đan đang đôi co với Nguyễn Lan Hương, nhân viên lễ tân.

Cẩm Đan nói với âm lượng lớn như muốn gây gổ với người ta.

"Tôi với phó chủ tịch của các người quen nhau thật mà.Cô cho tôi lên phòng làm việc của anh ấy đi"

"Xin lỗi chị, hôm nay phó chủ tịch không tới tập đoàn ạ"

nhân viên lễ tân vẫn giữ thái độ ân cần, niềm nở với khách một cách hết sức chuyên nghiệp.

"Cô cứ cho tôi lên phòng làm việc của Chúng Thanh Phong để tôi đợi anh ấy"

Trương Cẩm Đan giơ túi đồ trong tay lên như muốn chứng minh cho Nguyễn Lan Hương biết về mối quan hệ giữa mình và phó chủ tịch của cô ta.

"Nhìn này, tôi còn mang cơm tới cho anh ấy nữa"

"Xin lỗi chị, vì lịch trình của phó chủ tịch rất bận rộn nên ai muốn gặp anh ấy đều phải gọi điện hẹn trước.Lần sau trước khi đến chị nhớ gọi điện hẹn trước tránh trường hợp đến rồi lại phải về thì mất công lắm ạ.Mong chị cảm phiền cho ạ"

Mặc dù rất bực bội, muốn cãi nhau tay đôi với nhân viên lễ tân nhưng Trương Cẩm Đan vẫn cố nhẫn nhịn.

Cô ta vẫn tiếp tục nài nỉ.

"Thật ra chị chỉ muốn tạo bất ngờ cho Thanh Phong nên mới đến mà không báo trước.Em châm chước cho chị lần này nhé"

Trương Cẩm Đan cố tình nhắc tên riêng của Chúng Thanh Phong trước mặt Nguyễn Lan Hương chứ không gọi anh bằng chức danh phó chủ tịch với mục đích ngầm thông báo với cô về sự thân thiết của hai người.

Nguyễn Lan Hương nghĩ thầm trong bụng, hừ, cô gái nào muốn gặp phó chủ tịch cũng dùng tới chiêu này.

Cô đã thuộc bài lắm rồi.

Đừng hòng lừa được cô nhé.

"Xin lỗi chị, đây là quy định do chính phó chủ tịch đặt ra.Nhân viên bọn em phải tuân thủ nghiêm ngặt, không thể tự ý làm trái được ạ"

Thấy nhân viên lễ tân tỏ thái độ cứng rắn, quyết không chịu nhượng bộ làm theo ý mình, Trương Cẩm Đan bực bội vô cùng.

Cô ta cố thuyết phục thêm lần cuối trước khi từ bỏ.

"Có lẽ em chưa biết chị rất thân với phó chủ tịch của em.Lần trước chị tới không hẹn trước nhưng vẫn được anh ấy cho lên gặp.Vì vậy chị nghĩ chị là trường hợp đặc biệt, được Thanh Phong ưu ái.Em cứ cho chị lên phòng làm việc đợi anh ấy đi.Nếu anh ấy có trách có mắng thì chị sẽ đứng ra nhận lỗi về mình, không để em bị liên lụy đâu"

Từ khi làm lễ tân ở tập đoàn Tân Thế Giới, Nguyễn Lan Hương từng gặp phải nhiều hạng khách hàng khó tính có, xấu tính có nhưng chưa thấy ai dai dẳng như Trương Cẩm Đan.

Nói một hồi mấy chục phút, tốn biết bao nhiêu nước bọt rồi mà cô ta vẫn chưa chịu đi cho.

Đúng lúc đó, Nguyễn Lan Hương lướt mắt qua khu vực thang máy và nhìn thấy Trương Mỹ Vân.

Thấy Lan Hương nhìn mình rồi mỉm cười là Mỹ Vân đã đoán được có sự chẳng lành.

Y như rằng, ngay giây sau Nguyễn Lan Hương quay sang nói với Trương Cẩm Đan.

"Em là nhân viên lễ tân, không thân thiết với phó chủ tịch nên cũng không nắm rõ lịch trình của anh ấy.Chi bằng chị hỏi trợ lý đặc biệt của anh ấy thử xem"

Trương Mỹ Vân vội vàng quay mặt đi.

Ngàn lần, vạn lần cô không muốn gặp Trương Cẩm Đan trong tình huống này.

Cô không muốn chị gái biết mình đang làm việc ở tập đoàn Tân Thế Giới, và càng không muốn chị ta biết chuyện cô là trợ lý đặc biệt của Chúng Thanh Phong.

Mỹ Vân vừa quay người bỏ đi vừa lầm rầm trách bản thân hỏng hớt, nhiêu chuyện.

Nếu vừa rồi ngay khi nhìn thấy Trương Cẩm Đan cô rời đi luôn thì đầu xảy ra cơ sự này chứ.

"Chị Vân ơi! Chị Vân!"

Nguyễn Lan Hương nhìn về phía Trương Mỹ Vân gọi lớn.

Khi nghe Nguyễn Lan Hương gọi tên trợ lý đặc biệt của Chúng Thanh Phong, trong lòng Trương Cẩm Đan có chút lăn tăn, nhưng cô ta nhanh chóng bỏ qua vì thiết nghĩ việc tên người trùng nhau là chuyện thường tình.

Mỹ Vân cổ tình lướt đi, vờ như không nghe thấy tiếng Nguyễn Lan Hương gọi.

Thế nhưng cô nàng nhân viên lễ tân kia vẫn không dễ dàng buông tha cho cô.

"Chị Vân ơi!"

Trương Cẩm Đan nhìn Nguyễn Lan Hương dò hỏi.

"Em ơi, chị hỏi một chút.Trợ lý đặc biệt là người rất thân thiết với phó chủ tịch phải không?"

"Đương nhiên rồi! Trong tập đoàn này người tiếp xúc với phó chủ tịch mỗi ngày chính là trợ lý của anh ấy"

Trương Cẩm Đan phân tích trong giây lát rồi quyết định sẽ kết thân với người trợ lý đặc biệt này.

Sau đó sẽ dùng cô ta làm đòn bẩy để tấn công Chúng Thanh Phong.

Nghĩ là làm, Trương Cẩm Đan bỏ qua Nguyễn Lan Hương, trực tiếp đi về phía trợ lý đặc biệt của Chúng Thanh Phong.

Trương Mỹ Vân liên tục bấm nút gọi thang máy.

Nhưng thang máy đang dừng ở tầng 20.

Nghe tiếng giày cao gót vang lên trên nền gạch đá hoa lạnh lẽo, Mỹ Vân có thể đoán được khoảng cách giữa mình và Trương Cẩm Đan đang dần được thu hẹp.

Mỗi lúc chị ta tiến về phía cô một gần hơn.

Thôi chết rồi, phải làm thế nào đây? Nếu bây giờ Trương Cẩm Đan phát hiện ra cô chính là Trương Mỹ Vân thì chắc chắn chị ta sẽ không nể nang mối quan hệ chị em ruột thịt giữa hai người mà trì hoãn việc xúc phạm, sỉ nhục, lăng mạ cô ngay giữa tập đoàn Tân Thế Giới.

Với tình cảnh hiện tại thì, 36 kế kế chuồn là thượng sách.

Trương Mỹ Vân đi về phía cầu thang thoát hiểm với mong muốn cắt đuôi được Trương Cẩm Đan.

Nhưng người tính không bằng trời tính.

Trương Cẩm Đan đã túm được tay Trương Mỹ Vân trước khi cô kịp chuồn mất.

"Cô ơi!"

Cẩm Đan gọi.

Trương Mỹ Vân nuốt nước bọt.

Cô cảm thấy có một dòng điện chạy qua sống lưng minh.

"Cô ơi!"

Cẩm Đan lại lên tiếng gọi.

Trương Mỹ Vân giơ tay lên che mặt, nghiêng đầu né tránh cái nhìn đầy tò mò của Trương Cẩm Đan.

"Nghe nói cô là trợ lý đặc biệt của phó chủ tịch?"

Trương Mỹ Vân cố giằng tay ra khỏi tay Trương Cẩm Đan nhưng đã bị chị ta nắm chặt.

Xong đời rồi, Mỹ Vân nghĩ.

"Cô ơi, cô có nghe tôi nói không?"

Trương Mỹ Vân càng cố né tránh thì càng bị Trương Cẩm Đan bám riết không buông.

"Tôi bị bệnh truyền nhiễm...Sợ sẽ lây cho cô nên không thể đối diện trực tiếp.."

Mỹ Vân dùng giọng mũi, cố bóp méo giọng nói của mình.

Vừa nghe Trương Mỹ Vân nói tới cụm từ bệnh - truyền - nhiễm, Trương Cẩm Đan nhanh chóng buông tay cô ra, bất giác lùi về phía sau giữ khoảng cách an toàn.

Mỹ Vân có chút đắc ý vì chiêu này vẫn có tác dụng với Cẩm Đan.

"Nếu cô không sợ bị lây bệnh từ tôi, tôi sẽ xoay người lại để chúng ta nói chuyện cho tiện"

Trương Cẩm Đan xua tay, lắc đầu "Không...Không cần đâu...

Trương Mỹ Vân mỉm cười hài lòng.

"Cô tìm tôi có việc gì không?" cô hỏi.

"Tôi...Tôi muốn hỏi cô về lịch trình làm việc của phó chủ tịch.."

Trương Cẩm Đan dè dặt đặt vấn đề.

"Chiều nay phó chủ tịch sẽ không tới tập đoàn"

Trương Mỹ Vân trả lời.

"Vậy mai tôi lại tới"

Dù Trương Cẩm Đan tới tập đoàn Tân Thế Giới với mục đích gì thì Trương Mỹ Vân cũng không muốn chị ta tiếp xúc với Chúng Thanh Phong.

Vì thế cô nói dối.

"Ngày mai và cả ngày kia anh ấy cũng không tới tập đoàn"