Mặt Trời Trong Tim Anh

Chương 174: Người phụ nữ mạnh mẽ



Trương Mỹ Vân thật sự không thể ngờ được một cô gái nhìn mong manh, yếu đuối như Phạm Khả Hân lại có sức chịu đựng phi thường tới như vậy.

Nếu là Mỹ Vân có lẽ cô đã cầm dao đâm chết Ngô Chí Kiên lâu rồi.

Trời về đêm nhiệt độ xuống thấp, ngôi trên cầu lộng gió, Trương Mỹ Vân hơi lạnh nên co người, so vai lại.

Hành động đó không thoát khỏi cặp mắt tinh tường của Chúng Thanh Phong. KHÔNG‎ QUẢNG‎ CÁO,‎ đọc‎ tr𝓾yện‎ tại‎ ﹎‎ TrUmT‎ r𝓾yen﹒𝐯n‎ ﹎

Anh cởi áo vest, ga lăng khoác lên vai Trương Mỹ Vân.

Kể từ sau khi xảy ra cuộc va chạm với nữ đại gia nạ dòng lúc sáng nay, Chúng Thanh Phong đã thay đổi cách nhìn nhận về Trương Mỹ Vân.

Dù chỉ là diễn kịch nhưng Chúng Thanh Phong nhìn ra được sự chân thành và thật lòng trong từng câu nói của Trương Mỹ Vân.

Nếu người đàn ông nào có được tình yêu của cô, chắc chắn sẽ được cô thật sự nâng niu như trăng ngọc ngà.

Chính bởi vì ý niệm muốn yêu một người thật đậm sâu, yêu suốt đời, yêu mãi mãi nên một khi Trương Mỹ Vân yêu ai cô sẽ toàn tâm toàn ý với người đó.

Mới tiếp xúc với Trương Mỹ Vân được vài tháng, nhưng Chúng Thanh Phong hiểu rằng Trương Mỹ Vân chưa bao giờ che giấu việc cô thích tiên, thậm chí là yêu tiên.

Tuy nhiên những đồng tiền cô có được đầu là tiên chân chính, do cô nỗ lực kiếm ra bằng chính sức lao động của mình.

Cô không lợi dụng, không nương nhờ vào người khác.

Bề ngoài Trương Mỹ Vân luôn tỏ ra vui vẻ, lạc quan nhưng lại mang trong mình một trái tim tổn thương, vỡ nát.

Chúng Thanh Phong đã sớm nhận ra cô gái này không mạnh mẽ giống như cô vẫn cố tỏ ra cho mọi người thấy.

Cô vẫn luôn khao khát có một bờ vai để dựa cậy, có một vòng tay chở che, dìu dắt cô qua những năm tháng dài rộng đầy chông gai, bão táp của cuộc đời.

Đột nhiên, Trương Mỹ Vân nghiêng đầu nhìn Chúng Thanh Phong nói: "Dù anh nói anh không ngoại tình với Khả Hân, nhưng hành động của anh lại chứng minh điều ngược lại."

"Đừng đánh giá một quyển sách chỉ qua trang bìa của nó.

Cũng đừng đánh giá một câu chuyện qua góc nhìn phiến diện.

Đôi khi, biết câu chuyện thật sự ẩn chứa đằng sau nó, em sẽ phải kinh ngạc đấy."

Trương Mỹ Vân không hiểu được ngụ ý sâu xa trong câu nói của Chúng Thanh Phong, nhưng cô đồng ý với quan điểm của anh.

Trên cuộc đời này có những chuyện dù mắt thấy, tai nghe nhưng cũng không thể chắc chắn 100 phần trăm là sự thật.

Huống hồ là một con người, dù ở bên cạnh 24/7 cũng chưa chắc đã hiểu được bản chất thật sự của người ta.

Người bán hàng mang hai trái ngô nếp vừa nướng xong vẫn còn nóng bỏng tay ra bàn Trương Mỹ Vân và Chúng Thanh Phong đang ngồi.

Với bản tính luôn chăm sóc người khác nên Trương Mỹ Vân chủ động lấy bắp ngô, nhanh chóng xé lớp áo ngô, nhặt sạch sẽ râu rồi đưa cho Chúng Thanh Phong.

Anh câm bắp ngô vẫn còn ấm trên tay, nhìn Mỹ Vân định nói gì đó thì bỗng điện thoại của cô reo chuông.

Là Võ Quế Sơn gọi để bàn chuyện công việc của ngày mai.

Cuộc điện thoại diễn ra chóng vánh, trong vòng hơn một phút.

Trương Mỹ Vân vừa tắt điện thoại, thì bất ngờ Chúng Thanh Phong đưa bắp ngô đã xé áo ngô cho cô.

"Cảm ơn anh!"

Trương Mỹ Vân nhận trái bắp từ tay Chúng Thanh Phong trong lòng dấy lên chút cảm động.

Từ trước tới nay, mỗi lần đi ăn với Thẩm Toàn Đức cô đều là người chuẩn bị thìa, đũa, nước chấm...

còn anh ta chỉ việc ăn.

Chưa bao giờ anh ta làm điều ngược lại cho cô.

Trương Mỹ Vân cũng mặc định đó là nghĩa vụ của mình nên cứ vậy làm, lâu dần thành thói quen.

thấy không muốn chăm sóc, che chở cho em.

Bởi vì em có thể quyết định tất cả mọi chuyện, và làm luôn nhiệm vụ của người ta rồi.

Người ta không có năng lượng đàn ông khi ở bên em.

Không biết người cũ có từng nói với em như vậy không?"

Trương Mỹ Vân bặm môi, mắt long lanh nước.

Cô lặng lẽ gật đầu.

"Em quá mạnh mẽ.

Những người phụ nữ quá mạnh mẽ thường không mang lại cho đàn ông cảm giác cân bảo vệ nữa."

Nước mắt lăn dài trên gò má Trương Mỹ Vân.

Cô nấc lên nức nở.

Chúng Thanh Phong vươn tay ra, nắm lấy bàn tay cô.

"Em không sai.

Chỉ là trước đây em gặp phải người đàn ông không phù hợp với sự mạnh mẽ của em.

Đơn giản như vậy thôi."

Trương Mỹ Vân cúi đầu xuống, những giọt nước mắt nóng bỏng của cô rớt xuống mu bàn tay Chúng thấy không muốn chăm sóc, che chở cho em.

Bởi vì em có thể quyết định tất cả mọi chuyện, và làm luôn nhiệm vụ của người ta rồi.

Người ta không có năng lượng đàn ông khi ở bên em.

Không biết người cũ có từng nói với em như vậy không?"

Trương Mỹ Vân bặm môi, mắt long lanh nước.

Cô lặng lẽ gật đầu.

"Em quá mạnh mẽ.

Những người phụ nữ quá mạnh mẽ thường không mang lại cho đàn ông cảm giác cân bảo vệ nữa."

Nước mắt lăn dài trên gò má Trương Mỹ Vân.

Cô nấc lên nức nở.

Chúng Thanh Phong vươn tay ra, nắm lấy bàn tay cô.

"Em không sai.

Chỉ là trước đây em gặp phải người đàn ông không phù hợp với sự mạnh mẽ của em.

Đơn giản như vậy thôi."

Trương Mỹ Vân cúi đầu xuống, những giọt nước mắt nóng bỏng của cô rớt xuống mu bàn tay Chúng Thanh Phong.

Anh siết nhẹ tay cô, tiếp tục nói: "Nếu em vẫn muốn giữ sự mạnh mẽ của mình thì phải chọn cho đúng người.

Em đừng chọn người không hợp với mình sau đó lấy danh nghĩa tình yêu để cố gắng thay đổi bản thân, gò mình sao cho phù hợp với người ta.

Như vậy em sẽ tiếp tục nhận lại đau khổ thôi.

Còn nếu em thích một người đàn ông có khả năng bảo vệ, che chở cho em thì em cân show ra cho người ta thấy sự mềm mỏng, yếu đuối của em."

Trương Mỹ Vân đưa tay gạt nước mắt đi.

"Thật ra mình không thay đổi được người ta đâu em.

Thay đổi mình trước em à.

Chỉ có em mới cho em được câu trả lời thôi."

Trương Mỹ Vân gật gật đầu ra chiêu đã hiểu ra vấn đề.

"Cảm ơn anh...

Cảm ơn anh rất nhiều..."

Chúng Thanh Phong biết, những lời anh vừa nói sẽ khiến Trương Mỹ Vân buôn và phải suy nghĩ.

Nhưng thuốc đắng giã tật, sự thật mất lòng.

Anh phân tích ra để giúp cô hiểu rõ điêu cô thật sự cân chứ không phải điều cô muốn.

"Em có thể khóc.

Nhưng khóc lần nào giá trị lần đó.

Đừng nghĩ nước mắt miễn phí mà để nó rơi tự do."

Trương Mỹ Vân gật gật đầu, cô đưa tay còn tự do lên gạt nước mắt đi.

Bàn tay kia vẫn để yên cho anh năm.

Trương Mỹ Vân nghẹn ngào thổ lộ nỗi lòng: "Từ nhỏ em chỉ có một mình, nếu không tự làm mọi thứ thì sẽ không có ai...

làm giúp em hết.

Vậy nên lâu dần thành quen.

Chuyện gì cũng có thể tự giải quyết."

Chúng Thanh Phong bỗng thấy xót thương người con gái ở trước mặt.

Muốn giang tay bảo vệ, che mưa chắn gió cho cô cả cuộc đời.

Anh nói với cô: "Từ nay có anh rồi, em sẽ không phải tự mình giải quyết mọi vấn đề nữa.Vấn đề nào em cảm thấy quá khó, không thể giải quyết được thì đừng gồng lên, mà hãy nói với anh.Anh sẽ hỗ trợ em."

Trương Mỹ Vân cảm động phát khóc trước những lời nói của Chúng Thanh Phong.

Cô miên man suy nghĩ.

Qua những lời phân tích của Chúng Thanh Phong, Trương Mỹ Vân đối diện với con người sâu thẳm bên trong mình.

Cô nhận ra những điều anh nói là hoàn toàn chính xác.

Có lẽ ngoài lý do vì tiền tài, danh vọng ra thì Thẩm Toàn Đức còn phản bội cô vì cô luôn độc lập, tự chủ trong cuộc sống của mình.

Không cần anh ta giúp đỡ bất kỳ điều gì.

Có lẽ muốn hạnh phúc trong tương lai cô cân phải sửa mình một chút.