Mặt Trời Trong Tim Anh

Chương 200: Thả thính



Thấy Trương Mỹ Vân sốt ruột muốn xử lý tay phó giám đốc bệnh viện, Lại Minh Nguyệt định trêu cô thêm lúc nữa.

Nhưng sợ Mỹ Vân ức chế quá lại gây ảnh hưởng tới con nuôi của mình nên Minh Nguyệt hỏi: "Ai là người nói với mày câu có thù phải báo có nợ phải trả?"

"Mày!"

Trương Mỹ Vân trả lời.

"Thế mày nghĩ tao chỉ dạy mày lý thuyết suông thôi à?"

Nghe Lại Minh Nguyệt nói vậy, hai mắt Trương Mỹ Vân sáng lên.

Cô gân như nhoài người qua bàn, túm lấy bàn tay đang đặt trên mặt bàn của Minh Nguyệt hỏi: "Mày có kế sách gì rồi đúng không?"

"Đương nhiên!"

Lại Minh Nguyệt nhếch môi kiêu ngạo.

Trương Mỹ Vân nôn nóng giục: "Nói cho tao nghe si "Khi nào thành công đuổi được lão ta ra bệnh viện tao sẽ kể cho mày nghe."

"Kể luôn đi cho nóng."

Lại Minh Nguyệt lắc lư ngón tay trỏ trước mặt Trương Mỹ Vân: "No, no, no.

Nói trước bước không qua."

Võ Quế Sơn ngôi kế bên Lại Minh Nguyệt, nhiệt tình đề nghị: "Nếu cần giúp đỡ thì cứ alo anh nhé.

Giải quyết mấy vụ thế này anh kinh nghiệm đầy mình luôn."

Lại Minh Nguyệt lấy điện thoại ra, mở khoá rồi đưa cho Võ Quế Sơn một cách hết sức tự nhiên.

Cô nói: "Anh lưu số điện thoại của mình vào đi."

Võ Quế Sơn ngoan ngoãn làm theo lời Lại Minh Nguyệt, lưu số điện thoại của mình vào máy cô.

Sực nhớ tới sự việc xảy ra lúc trưa nay, Thẩm Toàn Đức đã ngang nhiên dùng dao uy hiếp Trương Mỹ Vân, Lại Minh Nguyệt hỏi: "Mọi người định xử lý tên Thẩm Toàn Đức thế nào đây?"

Trương Mỹ Vân và Chúng Thanh Phong còn chưa kịp lên tiếng thì Võ Quế Sơn đã nhanh nhảu trả lời: "Em yên tâm, từ nay về sau hắn sẽ không dám đặt chân lên đất thủ đô này nữa đâu."

Không kiềm được sự tò mò đang trỗi dậy trong lòng, Lại Minh Nguyệt hỏi: "Anh đã làm gì Thẩm Toàn Đức thế?"

Cùng Chúng Thanh Phong lăn lộn trên thương trường bao nhiêu năm nên Võ Quế Sơn đã học được không ít chiêu trò, mánh khoé.

Nhưng anh không thể kể cho Trương Mỹ Vân và Lại Minh Nguyệt nghe được, mà chỉ có thể trả lời chung chung: "Anh chỉ làm việc cần phải làm thôi."

"Cụ thể việc cân phải làm là việc gì?"

Lại Minh Nguyệt vẫn không chịu buông tha cho Võ Quế Sơn.

Nhìn thẳng vào mắt Lại Minh Nguyệt, Võ Quế Sơn cười đáp: "Biết nhiều quá không tốt đâu."

Lại Minh Nguyệt không phải người dễ từ bỏ.

Cô đang định hỏi thêm câu nữa thì Chúng Thanh Phong lên tiếng, cứu nguy cho trợ lý của mình.

Anh giục: "Mọi người ăn đi cho nóng.

Lát nữa đồ ăn nguội sẽ không còn ngon nữa đâu."

Võ Quế Sơn nhiệt tình hưởng ứng: "Đại boss nói chí phải!"

Chúng Thanh Phong đã ra mặt vậy rồi nên Lại Minh Nguyệt không thế không nể mặt anh.

Cô đành bỏ qua, không tiếp tục chất vấn Võ Quế Sơn nữa.

Vì Trương Mỹ Vân đang mang thai còn Võ Quế Sơn phải lái xe nên không thể uống rượu vậy nên Lại Minh Nguyệt và Chúng Thanh Phong cũng chỉ uống nước ép trái cây giống họ.

Chơi thân với nhau đã lâu nên Trương Mỹ Vân biết tửu lượng của Lại Minh Nguyệt rất tốt.

Ở nhà một mình thỉnh thoảng Minh Nguyệt cũng uống bia nên Mỹ Vân chủ động nói: "Nếu mày muốn uống bia hay rượu thì cứ gọi nhé, không phải ngại đâu."

"Uống bia, uống rượu phải đông người uống mới vui.

Một mình tao uống còn cảm xúc gì nữa."

Lại Minh Nguyệt câm cốc sinh tố lên nhấp một ngụm.

Thật ra trong thời tiết cuối thu, đầu đông se lạnh thế này vừa ăn đồ nướng, ăn lẩu vừa uống rượu là tuyệt nhất.

Nhưng mọi người không uống, mình Lại Minh Nguyệt uống thành ra hơi lạc quẻ nên thôi.

Đang muốn đẩy thuyên cho Lại Minh Nguyệt và Võ Quế Sơn thành một đôi nên Chúng Thanh Phong nhấn chuông gọi phục vụ, order một bình rượu ổi.

Nhân viên nhà hàng vừa bê rượu và ly lên, Võ Quế Sơn đã quay sang nhìn Lại Minh Nguyệt xuýt xoa: "Ngoài những khi tiếp khách, buộc phải uống rượu ra thì đại boss nhà anh ít khi động tới rượu lắm.

Phải nể em cực kỳ boss mới uống đấy.

Nhất em nhét"

Lại Minh Nguyệt dùng khuỷu tay huých nhẹ vào người Võ Quế Sơn.

Cô toét miệng cười: "Em nghe thấy sặc mùi gato luôn ấy nhỉ?"

Võ Quế Sơn chưa kịp nói gì thì Chúng Thanh Phong đã giải thích: "Anh gọi cho hai đứa uống với nhau đấy."

"Lát em phải lái xe, không uống rượu được."

Võ Quế Sơn nhắc nhở Chúng Thanh Phong.

"Hôm nay cậu cứ tiếp Minh Nguyệt tới bến đi.

Xe đã có anh lái rồi."

Chúng Thanh Phong nói.

Nghe thấy thế, Võ Quế Sơn đứng bật dậy, đi vòng qua bàn tới chỗ Chúng Thanh Phong ngồi.

Bất thình lình anh vòng tay ôm chầm lấy cổ đại boss của mình, rồi quay sang nhìn Trương Mỹ Vân: "Xin phép em nhé!"

Mọi người chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra, Võ Quế Sơn đã hôn chụt một cái rõ kêu lên má Chúng Thanh Phong.

Anh cảm thán: "Chắc kiếp trước em đã giải cứu cả hệ ngân hà nên kiếp này mới có phúc gặp được đại boss siêu cấp như anh."

Chúng Thanh Phong gỡ tay Võ Quế Sơn ra khỏi cổ mình, nói với giọng ghét bỏ: "Biến!"

"Cả đời cả kiếp này, em sẽ chỉ đi theo anh thôi."

Võ Quế Sơn vẫn chưa thôi nịnh nọt Chúng Thanh Phong.

"Chúng ta đang được xem phim đam mỹ miễn phí phải không Mỹ Vân?"

Lại Minh Nguyệt nhìn bạn mình hỏi.

Trương Mỹ Vân nhún vai, miễn bình luận trong trường hợp này.

Chúng Thanh Phong lên tiếng thanh minh: "Anh là trai thẳng 100%."

"Anh cũng không phải cong nha hai em."

Võ Quế Sơn vừa đính chính vừa quay trở lại chỗ ngồi.

Lại Minh Nguyệt nhìn Võ Quế Sơn chằm chằm.

Cô thẳng thắn bày tỏ suy nghĩ trong lòng: "Không ngờ anh Phong lại có một trợ lý đáng yêu thế này."

"Nguyệt à, em làm anh cảm thấy bắt đầu say rôi đây này."

Võ Quế Sơn chớp chớp mắt nhìn Lại Minh Nguyệt.

"Anh đã uống giọt rượu nào đâu mà say? Mê sảng à?"

Lại Minh Nguyệt đốp lại.

"Anh không say rượu mà say em."

Võ Quế Sơn vừa dứt lời, mọi người cùng ô lên vì không ngờ anh lại sến sẩm như vậy.

Lại Minh Nguyệt kéo ống tay áo lên, nhăn mặt nhăn mũi.

Cô nửa đùa nửa thật: "Anh Sơn ơi, anh có thấy lông tay em dựng hết lên rồi không?"

Trương Mỹ Vân đưa tay khêu Chúng Thanh Phong.

Anh ghé sát đầu lại gân Mỹ Vân nghe cô thì thâm: "Cặp đôi này nghe vẻ có triển vọng.

Anh có muốn lên thuyên với em không?"

Chúng Thanh Phong trả lời câu hỏi của Trương Mỹ Vân bằng cách giơ ngón tay cái lên.

Thấy Trương Mỹ Vân và Chúng Thanh Phong cứ thì thà thì thâm với nhau, Võ Quế Sơn ghen tị ra mặt.

Anh nâu ý kiến: "Hai người làm ơn ngừng thả thính trước bàn dân thiên hạ cho tôi nhờ được không?"

Trương Mỹ Vân vừa cười vừa đáp trả: "Có bản lĩnh thì anh tìm người mà thả thính đi."

Võ Quế Sơn thở dài chán nản: "Mọi người cứ xem như tôi tàng hình rồi nhé."

Nhân viên mang rượu ổi lên, Võ Quế Sơn rót cho Lại Minh Nguyệt một ly, mình một ly.

Sau đó anh nhìn sang chỗ Chúng Thanh Phong và Trương Mỹ Vân, lịch sự nói: "Xin phép hai người, em mời Minh Nguyệt một ly."

Trương Mỹ Vân phất tay: "Hai người cứ thoải con gà mái đi.

Cứ coi như chúng tôi đã tàng hình nhé."

Chúng Thanh Phong giơ ly sinh tố về phía Trương Mỹ Vân.

Cô hiểu ý nâng ly của mình lên.

Hai người tự cụng ly với nhau.

Võ Quế Sơn và Lại Minh Nguyệt cũng nâng ly rượu lên cụng.

Trước khi uống, Minh Nguyệt giao ước: "Ly đầu trăm phần trăm nhé."

Nghe thấy Lại Minh Nguyệt nói câu này, Võ Quế Sơn biết rằng cô có tửu lượng không tâm thường.

Thậm chí còn có khả năng là nữ nhân ngàn ly không say trong truyền thuyết.