Mặt Trời Trong Tim Anh

Chương 26: Em vui là được



Vốn dĩ Chúng Thanh Phong không phải là người có năng khiếu âm nhạc, và cũng không thích tụ tập hát hò.

Bình thường anh chẳng mấy khi nghe nhạc.

Những lúc rảnh rỗi, anh tranh thủ thời gian đọc sách, tích luỹ kiến thức.

Khi nào căng thẳng, áp lực vì công việc sẽ trồng cây, chăm cá cảnh.

Cuộc sống của anh bị cuốn theo guồng quay của công việc.

Không có gì đặc sắc.

Thậm chí còn hơi tẻ nhạt.

Lần đầu tiên Chúng Thanh Phong tới quán karaoke là cách đây 3 năm.

Khi đó trợ lý của anh thất tình, uống tới mức say mềm, không còn ý thức được điều gì nữa.

Nhân viên quán phải lấy điện thoại của Quế Sơn để gọi Thanh Phong tới đón.

Thế nên lần này Chúng Thanh Phong theo Trương Mỹ Vân tới quán karaoke là bởi muốn cô vui chứ không phải vì anh thích.

Chúng Thanh Phong cứ lo Trương Mỹ Vân sẽ bận lòng vì chuyện chạm mặt Thẩm Toàn Đức và Cầm Thanh Tú trong siêu thị lúc nãy.

Thế nhưng cô dường như chẳng chút bận tâm tới hai người đó nữa.

"Anh hát bài gì?"

Trương Mỹ Vân hỏi.

"Em thích hát bài gì cứ hát đi"

"Vậy em không khách sáo đâu nhé"

"Em cứ thoải mái đi, có phải người xa lạ đâu mà khách sáo."

Câu nói của Chúng Thanh Phong rất đơn giản nhưng lại khiến Trương Mỹ Vân cảm thấy trong lòng vô cùng cảm động và ấm áp.

Theo cách hiếu của cô thì với anh, cô không phải người lạ.

Thời gian gần đây liên tục gặp phải chuyện không vui nên tâm trạng của Trương Mỹ Vân rất tệ.

Cô thực sự cân được xả hết sự bực bội đã tích tụ ở trong lòng bấy lâu nay.

Và hát là một trong những phương pháp rất hiệu quả.

Bài đầu tiên Trương Mỹ Vân chọn là "Tiên nhiều để làm gì?"

Khi những ca từ đầu tiên của bài rap vang lên, Chúng Thanh Phong hơi choáng váng.

Anh không ngờ một cô gái có vẻ ngoài tĩnh lặng như hồ nước mùa thu giống Trương Mỹ Vân lại nghe và thích thể loại nhạc sôi động, có chút ồn ào này.

Trương Mỹ Vân đang rap rất tập trung và rất sung thì cửa phòng hát mở ra.

Lại Minh Nguyệt bước vào.

Cô đưa mắt nhìn quanh phòng, thấy Chúng Thanh Phong đang ngồi chăm chú quan sát Mỹ Vân rap.

"Hello anh Phong!"

Lại Minh Nguyệt giơ tay chào Chúng Thanh Phong.

Anh gật đầu chào lại "Em đến rồi à?"

Trương Mỹ Vân vẫn đang mải mê bắn rap.

"Em lên hát cùng Mỹ Vân đây!"

nói dút câu Lại Minh Nguyệt quẳng túi xách và áo khoác ngoài lên ghế rồi cầm micro đi tới bên cạnh bạn của mình.

Hai người khoác vai nhau, vừa rap rất hăng say.

"Tiên thật nhiều trong túi, tiên thật nhiều trong ví Vẫn có lúc đau đầu, mấy ai chỉ sống vui mà không sầu đau Tiền nhiều trong ví, tiền thật nhiều trong ví Ta vẫn cứ lao động để nước mắt rơi lấy tiền mà lau Vậy thì tiên nhiều để làm gì?"

Thật ra khi nghe kĩ Chúng Thanh Phong thấy lời bài hát rất ý nghĩa.

Đặc biệt là mấy câu "Yah! Yah! Mama khuyên ta không nên mơ về đồng tiền.

Ba đã dạy ta không dùng tiền mà lộng quyền.

Có rất nhiều thứ có thể mua được bằng tiên.

Nhưng con tim ta thì tiền không được làm phiền"

Dù không biết tác giả bài rap này là ai, bao nhiêu tuổi, nhưng Chúng Thanh Phong thầm cảm phục người đó vì đã viết ra được những câu từ sâu sắc như vậy.

Trong cuộc sống này đúng là tiền rất quan trọng, nhưng không phải là tất cả.

Kết thúc bài hát, Trương Mỹ Vân và Lại Minh Nguyệt vừa quay sang nhìn nhau vừa cười phá lên.

Vừa đi về chỗ ngồi, Mỹ Vân vừa hỏi.

"Tiên nhiêu để làm gì?"

"Mua đồ không cần nhìn giá"

Lại Minh Nguyệt đáp.

Tiếng vỗ tay của Chúng Thanh Phong vang lên.

"Bài các em vừa hát tên là gì vậy?"

"Tiền nhiều để làm gì?"

Trương Mỹ Vân vừa ngôi xuống ghế vừa đáp.

"Anh chưa nghe bài này à?"

Thanh Phong thành thật lắc đầu.

"Vậy chắc anh không biết chương trình rap Việt đâu nhỉ?"

Mỹ Vân hỏi.

"ỪI Đây là lần đầu tiên anh được nghe bài này"

"Thế anh về search bài "Tiền nhiều để làm gì? trên youtube ấy.

Phải nghe ca sĩ rap mới thấy được hết cái độ hay của nó."

Vô thức Chúng Thanh Phong bật cười.

Cô gái nhỏ này thật đúng là trong đầu lúc nào cũng chỉ "tiên, tiền, tiên"

mà thôi.

"Anh cười gì thế?"

Trương Mỹ Vân tò mò, nghiêng đâu nhìn Chúng Thanh Phong.

"Không có gì!"

"Thấy em thực dụng quá à?"

"Mê tiền là bản chất của em, anh đâu lạ gì nữa.

Chỉ không ngờ lại có người viết ra bài hát thú vị thế này thôi "

Trương Mỹ Vân đưa tay với chai nước lọc trên bàn nhưng Chúng Thanh Phong đã nhanh tay hơn.

Anh câm chai nước, chu đáo vặn nắp rồi rót ra cốc cho cô.

"Cảm ơn anh!"

Không chỉ rót nước cho Trương Mỹ Vân, Chúng Thanh Phong còn rót cho cả Lại Minh Nguyệt nữa.

Hành động của Chúng Thanh Phong tuy nhỏ và xuất phát từ bản năng đàn ông của anh, nhưng Lại Minh Nguyệt phần nào đánh giá được đây là người tinh tế, ga lăng.

Hy vọng quá khứ tốn thương, đầy nước mắt của Trương Mỹ Vân sẽ được bù đắp bởi những ngày tháng tương lai chỉ toàn nụ cười và hạnh phúc.

Bỗng Minh Nguyệt khựng lại, cô quay sang nhìn Mỹ Vân với ánh mắt ngờ vực.

Trước giờ Mỹ Vân tiêu tiên đều rất chừng mực, ắt hắn sẽ không vô duyên vô cớ đến những nơi thế này để đốt tiền.

Mỗi lần Mỹ Vân rủ Minh Nguyệt đi hát karaoke đều có lý do.

Lần đầu tiên, hai người đi hát với nhau là vào năm cuối phổ thông lúc Mỹ Vân phát hiện ra chị gái hôn crush của mình.

Lần thứ hai đi hát là lúc Mỹ Vân bị đồng nghiệp vì ghen tị mà vụ oan giáng hoạ, bày đặt nói xấu khắp công ty làm tổn hại tới danh dự của cô.

Lần thứ ba đi hát là bởi Thẩm Toàn Đức không nhớ sinh nhật của cô...

"Sao hôm nay lại rủ tao đi hát? Xảy ra chuyện gì phải không?"

Minh Nguyệt chất vấn.

Mỹ Vân ghé tai Minh Nguyệt, thì thầm kể lại chuyện cô và Thanh Phong đi siêu thị, vô tình chạm mặt vợ chồng Thẩm Toàn Đức và Cầm Thanh Tú.

Mới nghe kể thôi mà Minh Nguyệt đã giận sôi máu lên rồi, nếu có mặt ở đó chắc chắn cô sẽ cho Thẩm Toàn Đức mấy cái bạt tai.

"Tao đã nhìn rõ bản mặt thật của thằng Đức từ ngày xưa, mà nói mày có chịu tin đâu.

Giờ thì mày sáng mắt ra chưa?"

Minh Nguyệt dí tay lên trán Mỹ Vân.

"Sáng trưng như đèn ô tô rồi"

Minh Nguyệt siết nhẹ tay Mỹ Vân động viên.

"Cánh cửa này đóng lại, sẽ có cánh cửa khác mở ra.

Không việc gì phải xoắn"

"Tao biết rồi! Hát tiếp đi.."

Mỹ Vân cười.

Đột nhiên Lại Minh Nguyệt nhìn Chúng Thanh Phong hỏi.

"Anh Phong hát bài gì để em chọn cho?"

"Anh không hát đâu.

Hai người hát đi."

Chúng Thanh Phong lắc đầu từ chối.

"Làm gì có ai không biết hát chứ? Anh hát đi.

Không phải ngại đâu..."

Trương Mỹ Vân động viên Chúng Thanh Phong.

"Anh không biết hát thật mà"

"Bọn em cũng có biết hát đâu.

Toàn hát bừa mà anh.

Anh hát đi cho vui."

Lại Minh Nguyệt nói.

"Hôm nay sân khấu này nhường cả cho hai em.

Anh sẽ làm khán giả"

"Không được! Đã tới đây rồi thì nhất định phải hát"

Trương Mỹ Vân khẳng định, "Hát ít hát nhiều là tuỳ anh.

Nhưng nhất định phải hát"

Chúng Thanh Phong đưa hai tay ôm mặt.

Xưa nay chỉnh chiến trên thương trường chưa một lần lùi bước trước khó khăn, thách thức nhưng ca này đúng là anh muốn bó tay chấm com luôn.

"Anh chọn bài đi nhanh lên, mỗi giây trôi qua đều là tiền cả đấy"

Trương Mỹ Vân sốt ruột giục.

"Em và Minh Nguyệt cứ hát trước đi, để anh nghĩ xem sẽ hát bài gì..."

Chúng Thanh Phong tìm cách hoãn binh.

"Thôi được rồi.

Bọn em hát xong bài này là tới lượt anh đấy nhé?"

Trương Mỹ Vân giao hẹn.

"Anh biết rồi! Chúng Thanh Phong gượng cười nhưng trong lòng vô cùng bối rối.

Trong khi Trương Mỹ Vân và Lại Minh Nguyệt chọn bài hát, Chúng Thanh Phong lấy điện thoại ra nhắn tin cho Chúng Thời Giang "Cậu đang ở đâu rồi?"