Mặt Trời Trong Tim Anh

Chương 71: Lời nhờ vả của Thời Giang



Ngày hôm sau, khi Trương Mỹ Vân vừa đi uống cà phê với Lại Minh Nguyệt về thì thấy Chúng Thanh Phong đang ngồi sau bàn làm việc trong thư phòng.

Anh đang đọc, chăm chú dán mắt vào một quyển sách hay tài liệu nào đó, dáng người khom khom chẳng giống anh bình thường gì cả.

"Anh đang đọc gì đấy?"

Chúng Thanh Phong ngẩng phắt đầu lên.

Chắc hẳn anh không nghe thấy tiếng bước chân Trương Mỹ Vân, quả đáng ngạc nhiên vì cô không hề cố gắng bước cho nhẹ nhàng.

"Mỹ Vân! Chuyện, à, bất cứ chuyện gì mà em đã làm khi ra ngoài ấy, thế nào?"

"Em đi la cà phố xá với Minh Nguyệt"

cô nói kèm một nụ cười thích thú rồi đặt một ly trà xuống mặt bàn làm việc, "tiện thể mua cho anh ly trà rau má luôn"

"Cảm ơn em!"

"Anh đang đọc gì vậy?"

Trương Mỹ Vân hỏi lại lần nữa.

Chúng Thanh Phong đưa quyến sách đang đọc cho Trương Mỹ Vân.

"Người mẹ tốt hơn người thây tốt"

Trương Mỹ Vân đọc tên cuốn sách đang câm trên tay.

"Anh đang tìm hiểu, nghiên cứu và lên giáo trình giáo dục con"

Nghe Chúng Thanh Phong nói mà suýt chút nữa Trương Mỹ Vân sặc nước bọt.

Đứa bé trong bụng cô mới được hơn 3 tháng tuổi, còn chưa chào đời mà anh đã lên giáo trình giáo dục con rồi.

Bất giác Mỹ Vân đưa tay xoa bụng, cảm thán.

"Thương cục cưng của mẹ ghê! Còn chưa nhìn thấy ánh sáng mặt trời đã có một đống giáo trình treo lơ lửng trên đầu rồi "

"Em yên tâm đi! Con chúng ta sẽ có một tuổi thơ đáng nhớ"

Lần đầu làm cha khó tránh khỏi những bỡ ngỡ nhưng Chúng Thanh Phong là người thông minh và tự tin nên anh không gặp khó khăn gì nhiều.

Bản chất anh cũng thích làm quen với những trải nghiệm mới nên đã tự nghiên cứu, chuẩn bị tinh thần làm cha ngay từ khi nhận được thông báo Trương Mỹ Vân đã mang thai từ Võ Quế Sơn.

Dù còn nhiều bỡ ngỡ nhưng anh vẫn thích nghi một cách nhanh chóng.

Những bậc làm cha làm mẹ khác đều làm được thì Chúng Thanh Phong anh cũng sẽ làm được.

Anh nghĩ điều quan trọng là khi có đủ tình yêu thương và sự quan tâm, anh có thể làm tất cả mọi thứ.

Mặc dù bận công việc điều hành tập đoàn Tân Thế Giới và kinh doanh các công ty riêng nhưng Chúng Thanh Phong vẫn cố gắng giành nhiều nhất thời gian có thể để chăm sóc Trương Mỹ Vân, và cùng cô lên kế hoạch chào đón đứa trẻ.

Mặc dù đến từ hai môi trường sống khác biệt nhưng hai người khá đồng điệu trong tư duy nuôi dạy con.

Cũng có lúc họ có những khác biệt về quan điểm, nhưng điều quan trọng nhất là họ đều muốn tốt cho con.

Mục đích của họ là nuôi dạy thế nào để sau này, con khoẻ mạnh, thành công và hơn hết là trở thành những công dân tốt.

Chúng Thanh Phong và Trương Mỹ Vân đang bàn bạc xem có nên đăng ký tham gia khóa học tiền sản hay không thì Chúng Thời Giang xuất hiện với gương mặt ủ dột.

"Hai đứa đều ở đây à?"

"Có chuyện gì mà mặt cậu ỉu xìu như cọng bún thiu vậy?"

Chúng Thanh Phong hỏi.

"Có biến!"

Chúng Thời Giang trả lời lấp lửng rồi ngồi xuống ghế sô pha, tự rót cho mình một chén trà.

Vừa nhấp một ngụm anh tỏ vẻ ngạc nhiên, "cháu uống trà gì mà nhạt toẹt thế này?"

"Trà cánh hoa hồng nhung sấy khô"

Vừa đáp, Chúng Thanh Phong vừa đi vòng qua bàn làm việc tới chỗ bàn trà.

Anh vẫy tay ra hiệu cho Trương Mỹ Vân ra ngồi cạnh mình.

"Có vợ nên đổi khẩu vị à?"

"Khẩu vị cháu trước nay chưa từng một lần thay đổi, chỉ là cậu không để ý xem cháu thích uống gì thôi"

Trái tim Trương Mỹ Vân như nhảy múa trong lông ngực khi Chúng Thời Giang nhắc tới cô với vai trò là "vợ"

của Chúng Thanh Phong.

Điều đặc biệt là anh không hề phủ nhận nó.

Chúng Thanh Phong rót hai chén trà, một chén cho Trương Mỹ Vân, một chén cho mình.

Sau đó anh ngước nhìn Chúng Thời Giang hỏi.

"Cậu có việc gì cần cháu giúp? Cậu nói đi..."

Chuyện này có chút khó nói nên Chúng Thời Giang nhấp thêm một ngụm trà nữa cho ngọt giọng.

Nhưng trái với mong đợi của anh, hương vị đọng lại nơi đầu lưỡi lại là vị chát của cánh hoa hồng.

"Có cà phê không pha cho cậu một tách đi, trà này cậu uống không vào."

"Cà phê đương nhiên có nhưng cháu sẽ không pha cho cậu đâu.

Cậu nên chuyển dân sang uống trà hoa đi, uống một lần không quen thì uống hai, ba lần.

Mỗi ngày tập một chút sẽ hình thành quen.

Hơn nữa trà hoa cũng tốt cho sức khỏe của cậu"

Chúng Thanh Phong vừa nhấp một ngụm trà vừa nói.

"Cháu không thể ép cậu thích thứ mà cháu thích được"

"Cháu hiểu! Nhưng nếu cậu muốn sống lâu thì nên nghe theo lời khuyên của cháu"

Mặc dù biết lời Chúng Thanh Phong nói là đúng nhưng Chúng Thời Giang vẫn không quên trừng mắt lên nhìn cháu mình.

"Cháu thấy trà này cũng dễ uống mà"

Trương Mỹ Vân lên tiếng.

"Cháu là phụ nữ, uống những thứ này hợp hơn cánh đàn ông bọn cậu."

Chúng Thanh Phong mở hộc tủ, lấy ra một hộp bánh để lên mặt bàn trà.

Anh mở nắp ra, giới thiệu.

"Cậu và Mỹ Vân ăn thử bánh này đi"

"Uống trà hoa thưởng thức bánh quy, cháu có thói quen như mấy lão già đã về hưu ấy"

mồm thì chế giễu Chúng Thanh Phong nhưng tay Chúng Thời Giang vẫn nhón một chiếc bánh lên ăn.

Chúng Thanh Phong lấy một chiếc bánh đưa cho Trương Mỹ Vân.

"Cảm ơn anh!"

cô cắn một miếng rồi không ngừng xuýt xoa, "bánh ngon quái"

"Cô Đông làm đấy!"

"Lát em phải nhờ cô ấy làm cho mấy hộp để thứ hai mang tới tập đoàn ăn mới được.

Chứ đợt này em hay bị đói lắm"

"Cháu có tiểu bảo bối trong bụng nên nhanh đói là đương nhiên"

Chúng Thời Giang nói.

Chúng Thanh Phong quá hiểu con người Chúng Thời Giang, nếu không có việc cần giúp cậu anh sẽ không tới tìm anh vào ngày nghỉ cuối tuần thế này.

Vậy nên tránh để mất thời gian, Thanh Phong thẳng thắn hỏi.

"Trà đã uống, bánh cũng đã ăn.

Giờ cậu có thể nói cho cháu biết cậu có việc gì cân cháu giúp đây?"

"Bạn gái cũ cậu sắp lấy chồng"

"Cô gái gọi cháu tới quán bar đón cậu hôm trước ấy hả?"

Chúng Thời Giang lắc đầu, "người khác!"

"Cậu muốn nhờ cháu đi cướp dâu à?"

Trương Mỹ Vân nhìn Chúng Thời Giang không chớp mắt.

Lẽ nào anh tới tìm Chúng Thanh Phong để nhờ việc đó thật? Không phải chuyện này chỉ xảy ra trên phim truyền hình thôi sao? Chúng Thời Giang giãy nảy lên như đỉa phải vôi "không phải! Trí tưởng tượng của cháu phong phú quá rồi đấy!"

"Không phải cướp dâu thì ok"

"Cậu muốn tìm một người đóng vai bạn gái cậu để đi ăn cưới cùng"

Chúng Thời Giang giải thích.

Chúng Thanh Phong quay đầu từ bên này sang bên kia, hết nhìn Trương Mỹ Vân rồi lại tới Chúng Thời Giang.

"Đừng nói là cậu muốn nhờ Mỹ Vân đóng giả bạn gái cậu đấy nhé?"

"Thăng này, cháu đang nghĩ cái quái quỷ gì trong đầu đấy hả?"

"Không phải thì tốt.

Vì có phải thì cháu cũng không cho cậu mượn cô ấy đâu"

Lời tuyên bố của Chúng Thanh Phong khiến Trương Mỹ Vân cảm thấy rất vui.

Dù anh không thừa nhận cô là người phụ nữ của anh, nhưng cũng thể hiện rõ quan điểm, không để cô đóng giả bạn gái của người khác.

"Cháu có thế...

ngỏ lời nhờ Sophia giúp cậu không?"

Chúng Thời Giang nhìn Chúng Thanh Phong hỏi.

Không cần mở lời nhờ vả Chúng Thanh Phong cũng biết Sophia không đời nào đồng ý.

Cô yêu anh bao năm nay, sao có thể đồng ý giả làm bạn gái của cậu anh được.

Vậy nên Thanh Phong nhanh chóng gạt đi.

"Để cháu bảo Quế Sơn liên hệ với bên dịch vụ cho thuê người yêu giúp cậu"

"Nếu có ý định đó thì cậu đã tự làm rồi, không cần phiền tới cháu.

Cậu muốn tìm một người quen biết, không phải người lạ"

Thời Giang trình bày rõ mong muốn của mình.