Mắt Xích Hận Thù Tình Yêu Hèn Hạ

Chương 46: Vật phẩm chiếm lấy (18+)



Lâm Ngạo tách rộng hai chân của cô ra, đầu hắn bắt đầu di chuyển xuống dưới, Vĩnh Hạ gượng ngồi dậy gương mặt đầy sự hoảng sợ.

"Đừng."

Cơ thể của cô bắt đầu tê dại khi nơi mẫn cảm nhất bị Lâm Ngạo chạm vào, Vĩnh Hạ đã bị khống chế hoàn toàn, đầu lưỡi của hắn quẩy đảo bên trong cơ thể của cô, Vĩnh Hạ cảm nhận được từng đợt khoái cảm, cô nằm ngửa đầu đôi mắt nữa khép nữa mở nhìn lên trần nhà.

Chỉ như thế mà cô đã ẩm ướt tuôn trào ướt cả một mảng gar giường, Lâm Ngạo di chuyển hắn hôn lên phần bụng non mềm của cô, Vĩnh Hạ đã hoàn toàn mất đi lý trí, Lâm Ngạo ngấu nghiến đôi môi của Vĩnh Hạ trừng phạt vì lúc nãy cô đã từ chối mình.

"Đã có hứng thú chưa."

Vĩnh Hạ ngại ngùng hai bên gò má đỏ ửng, không trả lời Lâm Ngạo, hắn muốn ve vãn trêu chọc cô thêm một lúc nữa, nơi đó đã sưng to nhưng Lâm Ngạo vẫn không giải phóng hắn ma sát vào hoa nguyệt đã ẩm ướt của Vĩnh Hạ.

"Có muốn không."

Cô đỏ mặt vô thức cắn môi, tại sao cơ thể của cô lại phản ứng ngay lúc này, Vĩnh Hạ xấu hổ gật đầu, Lâm Ngạo cắn nhẹ lên môi dưới của Vĩnh Hạ.

"Nói cho tôi nghe."

Vĩnh Hạ vẫn kiêu ngạo không muốn mở miệng, cô bị trêu chọc đến ngứa ngáy, hắn cứ như mèo vờn chuột, khiêu khích cô đến tê dại.

"Anh đừng làm như thế nữa, tôi khó chịu."

Lâm Ngạo hôn lên hỏm cổ của Vĩnh Hạ hắn cắn nhẹ khiến cho nơi đó để lại giấu vết, Hắn cởi lớp phòng bị cuối cùng của mình vứt xuống sàn nhà, thứ to lớn đó cứ cọ sát vào hoa nguyệt đã ẩm ướt của Vĩnh Hạ, cô vô thức ưỡn ngực lên, Lâm Ngạo thuận thế đưa đầu lưỡi càng quét đỉnh đồi mềm mại.

"Muốn cho vào không?"

Vĩnh Hạ bị hắn chọc đến khó chịu, cơ thể cô đã vô cùng mẫn cảm nếu không được đáp ứng sẽ không thể nào chịu đựng được mất.

"Muốn."

Hắn khẽ nhếch mép cười thích thú, Lâm Ngạo đáp ứng yêu cầu của Vĩnh Hạ, hắn đột ngột xâm chiếm lấy cơ thể của cô, Vĩnh Hạ vẫn chưa kịp thích ứng cô rên lên một tiếng đưa tay ôm lấy cổ của Lâm Ngạo, hắn bị cô quấn lấy đến khó chịu.

"Thả lỏng ra tôi sẽ làm cho em thoả mãn."

Lâm Ngạo dùng nụ hôn để làm cho Vĩnh Hạ sao lãng, cô bị hắn chiếm đoạt đến mất cả lý trí, đột nhiên hắn đẩy mạnh tất cả đã nằm bên trong cô, Vĩnh Hạ vừa cảm thấy xấu hổ vừa cảm thấy thoải mái khi được lấp đầy, hắn di chuyển liên tục thân thể nằm bên dưới đã mềm nhũn, cơ thể dính chặt không một khe hở, dư vị ướt át âm thanh diễm lệ của người phụ nữ và tiếng thở dốc của người đàn ông, hoà quyện đến mê hoặc.

Sau một cuộc triền miên kịch liệt Vĩnh Hạ đã mệt mỏi nhắm mắt, cô vẫn quấn chặt lấy Lâm Ngạo, hắn muốn sốc lại tinh thần không cho người phụ nữ của mình từ bỏ cuộc hoan ái đang diễn ra rất nóng bỏng.

Lâm Ngạo nhấc bổng thân thể của Vĩnh Hạ lên để cô ngồi trên đùi mình, với tư thế như thế này cô càng bị Lâm Ngạo đi vào sâu hơn, Vĩnh Hạ vô thức ôm lấy cổ của Lâm Ngạo, gục đầu xuống hỏm cổ của hắn, đột nhiên cô mở mắt to ra khi bị xâm nhập đột ngột Lâm Ngạo đẩy mạnh vào cơ thể của Vĩnh Hạ, cô nấc lên từng cơn.

"Đừng dừng lại tôi không chịu được."

Lâm Ngạo vừa cắn nhẹ vào nụ hồng nhỏ của Vĩnh Hạ vừa trêu chọc cô

"Chẳng phải em thích như thế sao."

Vĩnh Hạ không nói gì chỉ lắc đầu khoé mắt chảy ra một làn nước nóng hổi, hắn cứ liên tục di chuyển khiến cho cô như mất đi lý trí, Vĩnh Hạ đã chịu sự thao túng của Lâm Ngạo, nhưng không giống như những lần trước, hôm nay hắn rất dịu dàng yêu chiều cô, những lần thân mật với hắn lúc trước Vĩnh Hạ chỉ cảm thấy đau đớn cơ thể như bị một tảng đá đè lên.

Lâm Ngạo để Vĩnh Hạ nằm xuống, cô đã thật sự mềm nhũn, mặt kệ để Lâm Ngạo tiếp tục dạo chơi trên cơ thể của mình.

Không biết qua bao nhiêu lần hắn mới chịu buông tha cho Vĩnh Hạ, trong cơn mê mang Vĩnh Hạ nghe được lời thì thầm của Lâm Ngạo.

"Tôi muốn em sinh con cho tôi."

Có lẽ hắn đã quá ích kỷ vì muốn giữ lấy Vĩnh Hạ ở bên cạnh mình, hắn cưỡng ép cô bây giờ còn ép buộc cô mang thai con của mình để cô mãi mãi không rời xa mình.

Buổi sáng Vĩnh Hạ bị tia nắng ấm leng lỏi qua tấm rèm màu xám nâu, trước ngực vẫn nặng trĩu, bàn tay của người đàn ông vẫn còn rất tham lam bàn tay ôm trọn một bên ngực đẩy đà của Vĩnh Hạ, cả một buổi tối hắn đã điên cuồng ra vào bên trong cô, đến nỗi bản thân cũng mệt mỏi mà nằm gục sang một bên, dư âm đó vẫn còn tồn đọng lại ở giữ hai chân Vĩnh Hạ, cô thật sự không muốn mang thai đứa con của kẻ đã giết chết ba mẹ mình, càng nghĩ đến Vĩnh Hạ càng kinh tởm, cô vội vàng ngồi dậy chạy vào phòng tắm, dùng nước rửa sạch, cơ thể toàn là những vết cắn của Lâm Ngạo hắn xem cô là vật phẩm để thoã mãn bản thân liên tục chiếm lấy cơ thể của Vĩnh Hạ.