Mau Xuyên Bệnh Kiều Nam Chủ Hắn Lại Ghen Tị

Chương 19: Tổng giám đốc bá đạo lãnh khốc vô tình (19)



Editor: Cà Chua





- -----------------------------

Cổ áo kéo tới chỗ vết thương, Khúc Yên thấp giọng kêu đau.

Băng gạc ẩm ướt, sền sệt mà bọc lấy vết thương, nàng quay đầu nhìn vai, có chút tốn sức.

“Mặc áo sơmi vào.” Bạc Tư Yến điềm đạm nói, “Tôi giúp em thay thuốc.”

“Được.”

Khúc Yên mặc áo sơ mi nam rộng thùng thình, đến nỗi nội y...... Không có cách nào, chỉ có thể chịu đựng. Ủng‎ hộ‎ chính‎ chủ‎ vào‎ nga𝘺‎ +‎ 𝖳r‎ Um𝒕r𝒖𝘺ện.𝘝N‎ +

Nàng không cài ba cúc áo trên cùng, kéo cổ áo ra ra đẩy sang một bên, lộ ra đầu vai trắng mềm mại.

“Em xong rồi, trên xe anu có băng gạc sao?”

“Có hòm thuốc dự bị.”

Bạc Tư Yến từ trong hòm thuốc nhỏ lấy ra một cuộn băng gạc cùng thuốc chống viêm, quay người lại.

Ánh mắt của hắn đảo qua nàng, không khỏi nhíu mày.

Áo sơ mi trắng hắn mặc vừa người, ở trên người nàng tựa hồ trở thành áo ngủ rộng lớn, dài đến trên đùi.

Nàng bỗng nhiên nghiêng người, tới gần.

Đôi môi hơi mát lướt qua môi mỏng của hắn.

Có một chút ngọt ngào trong mùi hương nữ tính, sự mềm mại của đôi môi là không thể tưởng tượng được.

“Yến Thiếu......” Đầu ngón tay Khúc Yên đặt tại lồng ngực hắn, “Anh căng thẳng.”

Cơ bắp trên người của hắn rõ ràng kéo căng lên.

Bạc Tư Yến nheo mắt đen, đáy mắt thoáng có sự nguy hiểm, thanh âm hơi khàn: “Không được làm càn, tôi sẽ đem em ném xuống xe.”

“Yến Thiếu, anh biết em bây giờ mặc áo sơmi có ý nghĩa gì không?”

“Cái gì?”

“Nó gọi là sơ mi trắng của bạn trai.”

Khúc Yên nói xong, đưa tay vòng lấy cổ của hắn, “Cho nên, em bây giờ phải yêu cầu bạn trai một nụ hôn.”

Nàng nhanh chóng nghiêng người, hôn lên môi mỏng của hắn!

Bạc Tư Yến theo bản năng muốn đẩy nàng ra, nhưng nàng cực nhanh cắn môi dưới hắn, hàm hồ nói, “Loại thời điểm này mà anh đẩy ra em...... Vậy thì không phải là đàn ông.”

Một ngọn lửa đen tồn đọng nơi đáy lòng Bạc Tư Yến bỗng dưng bị một câu nói của thắp lên.

Một ngọn lửa có thể đốt cháy thảo nguyên.

Hắn đột nhiên chuyển sang thế tấn công, bàn tay chế trụ sau gáy nàng, cúi đầu tiến công.

Hắn vốn không phải là quân tử tao nhã lịch sự, cướp đoạt hung mãnh mà cường hãn, hung hăng cướp lấy hơi thở ngọt ngào nghịch ngợm của nàng.

“A...... Khoan đã......”

Khúc Yên vốn chỉ là nghĩ thử một lần, hắn rốt cuộc có bao nhiêu cấm dục, lại không nghĩ rằng hắn lãnh khốc tự hạn chế biểu chính mình, bên trong cất giấu một con mãnh thú.