Mau Xuyên Bệnh Kiều Nam Chủ Hắn Lại Ghen Tị

Chương 83: (5) Con đường làm nữ phụ ác độc của hoàng hậu



Editor: Nhan

"không cần khách khí......" Khúc Yên như không có chuyện gì xảy ra ngồi xuống bên giường, "Kỳ thực ta tới là có chuyện muốn nói với ngươi."

"Công chúa mời nói." Mục Hàn giọng điệu cung kính dị thường.

Khúc Yên bờ môi khẽ nhếch, đang muốn nói chuyện, đột nhiên cảm giác cổ căng thẳng!

Mặc cho vết thương trên người mình nứt ra, động tác Mục Hàn nhanh chóng, hai tay bóp lấy cổ cô, lực đạo hung mãnh, trong nháy mắt giữ chặt cổ họng cô, nửa âm thanh đều không phát ra được!

"Tam công chúa có thể tới địa ngục, với từ từ nói Diêm vương." Đôi mắt đen của Mục Hàn sắc lạnh như băng, phun trào sát ý lạnh lẽo, lực đạo dưới bàn tay dần dần tăng thêm.

Khuôn mặt nhỏ của Khúc Yên đỏ bừng lên, rất nhanh kìm nén đến phát tím.

Cô gần như ngạt thở, hai tay tuỳ tiện nắm chặt quần áo của hắn, dùng sức một cái, không cẩn thận đem thắt lưng hắn kéo xuống.

Hắn vừa mới băng bó thuốc, không tiện mặc áo trong thật chặt, đai lưng vừa rơi xuống, cổ áo liền mở rộng thật to, lộ ra mảng lớn lồng ngực.

Mục Hàn cứng đờ, cấp tốc quấn chặt chính mình, đồng thời cũng không thể không tạm thời buông lỏng cô ra.

"Khụ khụ! Khụ khụ khục......" Khúc Yên che cổ mình, liều mạng ho khan.

Mặt cô đỏ bừng, ho khan kịch liệt, nước mắt cũng trào ra.

Mục Hàn không cho cô cơ hội thở dốc, lần nữa nghiêng thân lấn ép qua.

Khúc Yên nghiêng người trốn, dứt khoát xoay người lên giường, dạng chân đè bên hông hắn, hung hăng bắt lại hai tay hắn ép xuống trên đầu giường.

Khí lực cô vô cùng lớn, ánh mắt rưng rưng đẫm lệ run rẩy, bộ dáng vừa tàn nhẫn lại xinh đẹp, cảnh cáo nói: "Ngươi đủ rồi, ta để cho ngươi bóp một lần, coi như đền bù hai roi kia."

Thời điểm cô vừa xuyên qua, ý thức vẫn chưa hoàn toàn thanh tỉnh, thật sự thuận tay đánh hắn hai roi.

"Nếu ngươi lại dám động thủ, ta sẽ khiến cho ngươi trộm gà không được còn mất nắm thóc." Cô hung ác lại ngây thơ uy hiếp, "Ta sẽ phá tan quần áo ngươi thành từng mảnh, ngươi tin không?"

Toàn thân Mục Hàn cứng ngắc, căng thẳng mà tràn ngập sát ý nhìn cô chằm chằm: "Ngươi dám!"

Khúc Yên nhếch môi, hừ hừ: "Ta có cái gì không dám?"

Đại lực hoàn của cô là cho không sao?

Cô bỏ ra 10 vạn tích phân đấy!

Cũng may hệ thống chủ thần lần này cho ưu đãi, vì nhiệm vụ có độ khó cao, hiệu quả của đại lực hoàn không phải duy nhất một lần, mà là mãi đến khi nhiệm vụ lần này kết thúc.

Hắn muốn đào thoát từ trong tay cô, tuyệt đối không thể nào!

"Ngươi ngoan ngoãn nghe lời, biết không?" Hai tay Khúc Yên nắm chặt cổ tay hắn đặt ở phía trên, lại dùng hai chân áp chế lại chân hắn, khiến hắn không thể động đậy.

Mục Hàn xấu hổ giận dữ muốn chết.

Nội tâm của hắn cực độ chấn động -- Tam công chúa mất trí này lại là một cao thủ thâm tàng bất lộ!

Hắn lần trước dễ dàng một cước đem cô đạp xuống giường, chẳng lẽ là cô dục cầm cố túng, cố ý nhường hắn?

"Đừng giãy dụa, nếu không ngươi chỉ có thể đau hơn." Khúc Yên nói xong câu đó, cảm giác mình rất giống nữ sắc lang, nhanh chóng nói bổ sung, "Miệng vết thương của ngươi sẽ nứt ra."

Hai người sát lại quá gần.

Nửa người dưới cơ hồ đụng vào nhau.

Khúc Yên ban đầu không nghĩ về phương diện khác, nhưng dần dần cảm thấy có cái gì không đúng.

Cô cúi đầu nhìn, gương mặt đỏ bừng nóng ran!

"Ngươi, ngươi ngươi thế mà --" Cô mở to mắt hạnh, lên án hắn, "Ngươi lại phản ứng!"

Không phải nói căm thù nguyên chủ đến tận xương tuỷ sao?

Không phải nói kiên quyết không chịu ngoan ngoãn nghe lời mới bị nguyên chủ nhốt vào địa lao nghiêm hình phục dịch sao?

Thế mà hắn phản ứng với một địch nhân vô cùng căm hận!

"Ngươi......cút đi!" Mục Hàn so với cô càng không thể tiếp nhận, cắn răng hung tợn nói, "Cút xuống đi!"

Hắn phẫn nộ cực độ, nội tâm xấu hổ lại căm hận chính mình.

Hắn không có khả năng phản ứng đối với cô!

Lúc trước cô vô số lần tận lực trêu chọc, thân mềm gần sát, hắn chỉ cảm thấy vô cùng ác tâm.

Vì sao bây giờ......

Chẳng lẽ là bởi vì mùi thơm trên người cô?

Cô dùng thủ đoạn bẩn thỉu vô sỉ như hương kích dục sao?!