Một người phục vụ đang dọn dẹp lại bàn ăn, phát hiện trên ghế ngồi bên trong đánh rơi một cái đồng hồ, kinh hô cầm lên
“Chiếc đồng hồ này, có phải của mỹ nam kia không?”
Tưởng Tiểu Liên đi tới, đưa bàn tay tinh tế qua cầm lấy, trong mắt hiện lên lo lắng.
Chiếc đồng hồ này vừa thấy liền biết có giá trị xa xỉ, hắn nhất định sẽ nôn nóng đi tìm.
Người phục vụ kia nhìn bộ dáng lo lắng của Tưởng Tiểu Liên không được nói
“Tiểu liên, cô không phải cùng mỹ nam kia nhận biết nhau à? Bằng không cô gọi điện thoại nói cho hắn một tiếng đi?”
Tưởng Tiểu Liên gắt gao nắm đồng hồ không nói lời nào.
Đột nhiên từ quầy lớn tiếng điện thoại vang lên, Tưởng Tiểu Liên ngẩng đầu, chạy chậm qua tiếp điện thoại.
“Chúng tôi có thể giúp gì cho ngài?”
“Xin chào, mạng phép cô có phải là Tuyên Vân Chi tiểu thư không?”
Tưởng Tiểu Liên nghe được, trong lòng căng thẳng.
“Vâng, là tôi.”
“Kia không biết tiểu thư có nhìn thấy trên bàn có một chiếc đồng hồ nào không?”
“Ân, có.”
“Là thế này, chiếc đồng hồ kia rất quan trọng, nhưng 10 phút tới đương gia có một hội nghị không thể bỏ lỡ, lại không có biện pháp đến lấy, chẳng biết có phiền không nhờ cô đưa chiếc đồng hồ đó đến phòng 808 khách sạn Đại Vũ?”
Tưởng Tiểu Liên cũng không biết vì cái gì, sắc mặt một trận ửng đỏ, ngập ngừng đồng ý
“……Vâng.”
“Đương gia thích thanh tĩnh, không thích người xa lạ tự tiện xuất hiện trong phòng ngài. Vì thế khi cô đến, chỉ cần im lặng đem đồng hồ đặt ở trên bàn, rồi nhanh chóng rời đi, cảm ơn.”
“Không cần khách khí, đây là nghĩa vụ của tôi.”
Cuộc gọi kết thúc, cũng chỉ là một đoạn đối thoại đơn giản, lại làm lòng bàn tay Tưởng Tiểu Liên ướt đẫm.
Vốn tưởng chỉ một lần ngẫu nhiên gặp mặt, không nghĩ tới mới từ biệt, lại lần nữa nhìn thấy người đàn ông đó.
Tưởng tượng đến đây, Tưởng Tiểu Liên tâm nhảy loạn lợi hại hơn như sắp bắn ra ngoài.
Hưng phấn chạy đi chuẩn bị.
Tại nhà cũ Tư gia, Đường Nhất dựa theo Tuyên Vân Chi dặn dò nói xong.
Liền nhìn Tuyên Vân Chi miệng đang ngậm một cây kẹo, mỉm cười gật đầu.
Tư Vân Tà đi đến trước mặt cô, hai người nhìn nhau
“Tôi khi nào ném lại một chiếc đồng hồ?”
Tuyên Vân Chi trong mắt mang theo tinh quang, cười tủm tỉm
“Chiếc đồng hồ kia tất nhiên không phải của đương gia.”
“Và phòng 808 khách sạn Đại Vũ?”
“Tự nhiên cũng không phải của đương gia.”
- --------------------oOo----------------------
Edit: Chào mn lại là Tiểu Bối đây, mình sẽ cố gắng hết tháng này edit xong thế giới đầu tiên, nên trong quá trình edit nếu có sai lỗi chính tả thì mn nhắc nhở Tiểu Bối với nha.
Cuối cùng cảm ơn mn đã ủng hộ Tiểu Bối, chúc mn đọc truyện vui vẻ.