Mây Bay Trăng Chuyển

Chương 8: Ở nhà sinh hoạt, làm nũng cầu thịt



Ngày hôm sau Thu Vũ Nguyệt đi ra ngoài làm việc, đem địa chỉ viết ở trên giấy, dặn dò Vân Húc không biết làm cơm thì đặt người giao hàng. Tòa nhà này không phải nơi ban đầu Vân Húc đi, hoàn cảnh địa lý là trung tâm thành phố, muốn đặt cái gì người giao hàng đều rất dễ dàng. Vân Húc nhìn tờ giấy kia, đáy lòng hiện ra chua xót suy nghĩ lúc nào Thu mới có thể chủ động thêm nàng vào wechat cùng với nàng trực tiếp gửi tin đây

Đi tới bên trong gian phòng của mình, đó là Thu Vũ Nguyệt thu thập xong vì nàng chuẩn bị quần áo. Vân Húc chọn chọn, đổi một thân thời trang pha màu xám. Đi xuống lầu sau đó Vân Húc đến siêu thị mua chút nguyên liệu nấu ăn, lại chọn rất lâu thịt nàng muốn ăn đã lâu. Vô cùng phấn khởi trở về nhà. Vân Húc có chút cao hứng, nàng cuối cùng cũng có nhà. Vân Húc vẫn không có cân nhắc qua nếu như bị Thu Vũ Nguyệt đuổi ra ngoài phải làm sao, nhà thuê kia của nàng bị Thu Vũ Nguyệt thủ tiêu rồi, tuy không hề còn nợ nần, nhưng người bị Thu Vũ Nguyệt đuổi ra ngoài, phỏng chừng cũng sẽ không có người còn dám để nàng đi show

Sau khi Vân Húc về đến nhà quét mặt vào nhà. Thu Vũ Nguyệt bố trí hệ thống bảo an, chỉ có Thu Vũ Nguyệt cùng nàng mới có thể đi vào nơi này. Người khác cho dù là Bạch Xảo Kỳ cũng phải đợi Thu Vũ Nguyệt cho phép. Vân Húc ở nhà bếp bận rộn, bắt đầu làm cơm. Có lẽ là bởi vì chưa từng có cơ hội ăn món ăn nhà ba mẹ làm, Vân Húc theo đầu bếp chính học một tay trù nghệ tốt, thích ăn món gì đều có cách chính mình làm

Khi Thu Vũ Nguyệt nghe nói chuyện hợp tác cùng tiểu minh tinh mới thất bại tâm tình không tốt, liền quyết định tự mình đi xem. Thời điểm đẩy cửa ra nhìn thấy hotboy, mặt cũng là cực kì quen thuộc. Ngày hôm qua hotboy họ Tiết kia cô và Vân Húc nhìn một buổi trưa. Thu Vũ Nguyệt không biết sao thuận miệng hỏi một câu, "Ngươi biết Tiết Hạo không?" Thời điểm đối phương gật đầu Thu Vũ Nguyệt cảm giác tâm tình mình từ từ kém đi . Kiếm Hiệp Hay

"Hắn là anh của ta" tiểu minh tinh kia tính khí táo bạo không giống tưởng tượng, chỉ là có chút ngoan ngoãn mở miệng. Thu Vũ Nguyệt không tâm tình lĩnh hội loại ngoan ngoãn này, "Hợp đồng có vấn đề gì không?"

Dù sao cũng là hotboy lập tức nổi danh, người đại diện đối phương cường thế từng nói một trận lời nói Thu Vũ Nguyệt cũng không tâm tư nghe kĩ. Nghĩ Vân Húc yêu thích, vậy thì đối với đối phương tốt một chút. Sau khi hạ mệnh lệnh Thu Vũ Nguyệt mặt không thay đổi ra văn phòng, gọi điện thoại liền bắt đầu mắng Tiết Hạo, Tiết Hạo ở đầu bên kia điện thoại cười không xong, "Đệ đệ ta chơi vui chứ"

Thu Vũ Nguyệt tâm tình vẫn là rất tệ, lần trước chuyện trong giọng nói Tiết Hạo gửi cho Vân Húc mắng nàng lãnh huyết cô có thể nhớ tới rõ rõ ràng ràng. "Sau này, đừng quấn lấy Vân Húc. Nàng hiện tại theo ta" Tiết Hạo ở đầu bên kia điện thoại dừng lại một lúc, âm thanh có chút tâm tình thay đổi, "Nàng tính là thứ gì cũng xứng? Ngươi không phải nói ngươi không muốn sủng vật mới à!" Tiết Hạo và Thu Vũ Nguyệt quan hệ riêng tư không tệ, dù sao đều là trường kỳ lăn lộn trong giới. Tiết Hạo cũng biết Thu Vũ Nguyệt đã từng có sủng vật trường kỳ

Thu Vũ Nguyệt nhíu nhíu mày, "Vân Húc không phải sủng vật" Cô đúng là hoàn toàn quên lời mình nói với Vân Húc rồi. "Nàng nợ ngươi bao nhiêu tiền, ta trả" Tiết Hạo giọng nói nhẹ nhàng một chút, "Đây cũng không có có gì, ngươi muốn ta đều cho ngươi. Đối với đệ đệ ta tốt một chút, hắn mới xuất đạo, ta không muốn để cho hắn quấn lấy loại tin tức xấu có liên quan tới ta này" Thu Vũ Nguyệt đáp một tiếng, cúp điện thoại

Thu Vũ Nguyệt về đến nhà sau đó đẩy cửa ra, tâm tình kỳ thực vẫn vì Tiết Hạo trở nên hỏng bét một ít. Cô cho rằng chình mình sẽ vừa vào cửa thì phát hỏa với Vân Húc, đáy lòng cũng có chút sợ sệt chính mình làm bị thương Vân Húc. Nhưng khi mở cửa lại ngửi đến vị thơm nức mũi. Thu Vũ Nguyệt không quen trù nghệ, chỉ là biết nấu ăn đơn giản, mùi vị cũng là bình thường. Cô cũng không yêu thích làm cơm, cho nên nhà bếp đều trường kỳ bỏ không. Cô đối với đồ ăn cũng luôn luôn không đòi hỏi mỹ vị

Thu Vũ Nguyệt đi vào nhà bếp, phát hiện Vân Húc đang bưng một bát canh ngô xương sườn đi ra, nhìn thấy cô về nhà, chỉ là lộ ra nụ cười vui vẻ. "Thu, đói bụng không" Thu Vũ Nguyệt theo bản năng mà muốn phát tiết lửa giận, suýt chút nữa thì đánh Vân Húc, đáy lòng chính mình đều đối với mình có chút sợ sệt. "Có một ít" Cô nghĩ đến nếu như canh xương sườn rơi rồi, Vân Húc không chừng sẽ bị phỏng. Hoặc là nàng ủy khuất ngồi xổm người xuống ôm lấy chính mình, từng chút một nhặt lên xương sườn trên đất, lại ngoan ngoãn đứng dậy đi dọn dẹp. Không có ủy khuất, cũng sẽ không phản kháng. Chỉ là ngoan ngoãn, như một con thỏ trắng nhỏ. Thu Vũ Nguyệt không biết tại sao, giống như những ký ức này đều chạm khắc vào đầu óc cô rõ ràng như thế, giống như cô thật sự đối với Vân Húc từng làm như thế

Vân Húc không biết cô tức giận, chỉ là ngoan ngoãn đi vào nhà bếp, lấy ra đũa và bát, đi tới bên bàn ăn. Nàng nghĩ mình là sủng vật, liền chuẩn bị tìm vị trí bên chân Thu Vũ Nguyệt cuộn tròn xuống. Thu Vũ Nguyệt liếc nhìn nàng một chút, "Ngồi ở đó" Nói qua chỉ chỉ vị trí bên cạnh mình. Vân Húc liếc nhìn cô một chút, "Sủng vật không phải nên quỳ gối bên chân chủ nhân sao...Người còn không có chuẩn bị chậu thức ăn và xích chó... Cho nên..." Nàng lời nói dừng lại vài giây, mới nói tiếp, lại ẩn đi một chữ nô nàng có thể tự xưng, "Thì gan lớn lấy hai cái bát và hai đôi đũa"

Thu Vũ Nguyệt không chịu được dạng ủy khuất này của nàng, lửa của đáy lòng lại đánh tan không ít, "Ngươi không chỉ là sủng vật, lại đây ngồi" Vân Húc trong nháy mắt sửng sốt một giây, thân thể run run một hồi. Nàng nhìn Thu Vũ Nguyệt, cao hứng ừ một tiếng, yên lặng ngồi vào trên ghế bên cạnh Thu Vũ Nguyệt. Cái mông chạm vào chỗ ngồi trong nháy mắt vẫn là đau, Vân Húc cắn cắn môi

Thu Vũ Nguyệt yên lặng mà ăn cơm, hoài nghi khẩu vị mình sớm muộn sẽ bị Vân Húc dưỡng ghen rồi. Xương sườn ăn thật ngon. Cho dù là cà rốt cô không thích nếm lên cũng rất ngon. Thu Vũ Nguyệt gấp lên một khối xương sườn, cắn một cái. Cô nghiêng đầu nhìn Vân Húc, cả khối thịt trong bát đối phương đều không có. Thu Vũ Nguyệt có chút nhẹ dạ, "Ăn thịt" Vân Húc theo bản năng mà muốn nói muốn nói không có tư cách. Thu Vũ Nguyệt nhìn ra ý của nàng, có lẽ vì vốn là đáy lòng liền cảm thấy có chút tâm tình, lại đột nhiên mở miệng, "Ngươi không phải muốn làm người yêu ta sao. Dưỡng cho tốt thân thể"

Vân Húc kinh ngạc nhìn Thu Vũ Nguyệt, đứng dậy cho mình mấy khối thịt, cuối cùng còn muốn kẹp một khối cho Thu Vũ Nguyệt. Thu Vũ Nguyệt luôn luôn là bệnh thích sạch sẽ nổi danh, trước đây nô lệ xúc phạm điểm ấy đều bị đánh thảm. Thu Vũ Nguyệt nhìn Vân Húc lại không có phát hỏa, chỉ là yên lặng mà dùng đũa gấp lến khối xương sườn này thì ăn. Vân Húc rất am hiểu trù nghệ, Thu Vũ Nguyệt nghĩ thầm, nói không chừng nàng không đi show nữa còn có thể đi mở nhà hàng

Vân Húc biết Thu Vũ Nguyệt có bệnh thích sạch sẽ, nhưng có lẽ là gan lớn lúc này mới dám làm như vậy. Nhìn thấy Thu Vũ Nguyệt lòng không khúc mắc ăn đi, đáy lòng không biết tại sao thăng lên ấm áp. Cô có lẽ, có một tí tẹo đặc thù như thế. Khóe miệng của Vân Húc nhẹ nhàng giương lên, nàng có chút đắc ý

Thu Vũ Nguyệt cơm nước xong, liếc nhìn nàng một chút, hơi có chút thân mật cúi người hôn khóe miệng Vân Húc một cái, "Đối với mình tốt một chút, Húc" Vân Húc coi chính mình đang nằm mơ! Nàng đi vào nhà bếp muốn rửa chén, phát hiện Thu Vũ Nguyệt đứng trước bồn rửa chén đem bát bỏ vào máy rửa bát. "Không ăn no ăn nhiều thêm chút nữa" Thu Vũ Nguyệt có chút căm hận chính mình ngữ khí như đại gia trưởng, nhưng mà nếu như Vân Húc là người bạn nhỏ của cô, cảm giác kia cũng không tệ lắm

Vân Húc khẽ đáp lời, yên lặng ngồi vào bên bàn ăn ngồi xuống nếm lấy xương sườn. Nàng cũng rất lâu không có ăn no như thế rồi. Trước đây mỗi ngày chịu đói, đều là ăn không đủ no. Cùng Thu Vũ Nguyệt hiện tại, giống như về nhà

Vào buổi tối Thu Vũ Nguyệt lười biếng ngồi ở trên ghế sofa chơi điện thoại, nhìn Vân Húc ngoan ngoãn đang quét đất. "Ta có thuê người quét dọn, lại đây" Vân Húc cũng chỉ đành ngoan ngoãn đi tới trước người Thu Vũ Nguyệt, ngoan ngoãn mà đem đầu kề sát ở bên chân của cô. Thu Vũ Nguyệt mặc dù từng có sủng vật cũng thường lăn lộn trong giới này, nhưng dù sao thời gian có một sủng vật đã lâu, cô đối với ỷ lại và tín nhiệm của người khác đều có chút cảm giác không thoải mái

"Ta biết ngươi không thích những thứ này, không cần cưỡng cầu chính mình. Ngươi không phải đã nói chính mình chỉ thích chịu đòn sao? Đánh nặng còn sợ đau" Thu Vũ Nguyệt nhẹ nhàng dùng tay vỗ về tóc của Vân Húc, đem vòng cổ lúc trước mua lấy ra. "Nhưng nếu ngươi đã muốn chút lòng trung thành, ta thì cho ngươi. Còn về nhũ hoàn (vòng đeo trên v*ú)..." Thu Vũ Nguyệt nhíu nhíu mày, "Ta không thích thứ đó. Huống chi ngươi còn phải đi show"

Vân Húc yên lặng mà gật gật đầu, nhìn ánh mắt của Thu Vũ Nguyệt mang theo một ít mong đợi. Thu Vũ Nguyệt không biết tại sao làm sao cũng không hạ thủ được mạnh mẽ bắt nạt Vân Húc, chỉ là đem người kéo dậy ôm vào trong ngực. Cô nhẹ nhàng giúp Vân Húc đeo lên vòng cổ, tùy theo đối phương ỷ lại co rúc ở trong lòng cô. "Thu....Chị sẽ không không cần em, có đúng hay không..."

Thu Vũ Nguyệt ừ một tiếng, "Đừng suy nghĩ nhiều, ta chính là đánh nát nơi này của ngươi, cũng sẽ không đem ngươi ném đi" Dáng vẻ Vân Húc cuộn tròn như vậy có chút đẹp đẽ, Thu Vũ Nguyệt lấy điện thoại di động chụp tấm hình, lưu vào trong album ảnh. "Không có cảm giác an toàn, vậy sau này ngươi ra ngoài ta đều theo?" Vân Húc yên lặng mà ừ một tiếng, nghĩ thời điểm chính mình đi show có Thu Vũ Nguyệt nhìn, cũng an tâm rồi.?

Thời gian buổi tối và ngày hôm qua giống nhau, Vân Húc lại mở ra TV nhìn. Thu Vũ Nguyệt ở sofa

Chơi game, thỉnh thoảng nhìn Vân Húc một chút. Đối phương thay điện thoại cũng không thường chơi điện thoại, không biết có phải hay không là bởi vì không biết trò chơi nào chơi vui. Cô lại liếc mắt TV một cái, phát hiện Vân Húc đang xem hoạt họa Tây Du kí. Phía trên Tôn Ngộ Không đẹp trai uy phong đang ở trên trời đại chiến Thiên Đình

"Điện thoại" Thu Vũ Nguyệt đưa tay ra hiệu Vân Húc giao ra điện thoại. Vân Húc thì ngoan ngoãn móc ra đưa cho Thu Vũ Nguyệt. Thu Vũ Nguyệt có chút nhàm chán mở ra, đáy lòng cũng có mấy phần hiếu kỳ Vân Húc download đều là phần mềm gì. Vân Húc không có thiết lập mật mã, thậm chí không có thay đổi hệ thống sắp chữ ban đầu của điện thoại, chỉ là download wechat weibo hai phần mềm. Thu Vũ Nguyệt chần chờ một lúc, mở ra wechat của Vân Húc

Tin tức đưa ra rất nhiều, hiển nhiên Vân Húc không có quen thuộc xóa thông báo tin tức. Bàn chuyện hợp tác, bạn bè trên mạng vô vị, thậm chí còn có tin tức Tiết Hạo gởi tới. Giới của Thu Vũ Nguyệt và Vân Húc trùng hợp không nhiều, cho nên cũng không biết phần lớn người đều là ai. Tiết Hạo gởi tới vẫn là tin tức ngữ âm, Thu Vũ Nguyệt có chút nhàm chán mở ra. Cô liếc mắt nhìn Vân Húc, đối phương vẫn là yên lặng mà xem TV, mặc dù biết nàng đang làm gì cũng không có đặc biệt lo lắng

Dù sao cả người đều là thuộc về ta. Thu Vũ Nguyệt suy nghĩ, nghe Tiết Hạo mở miệng nói. Lại là khuyên Vân Húc cố gắng theo Thu Vũ Nguyệt, còn có một chút dặn dò. Có lẽ là biết Vân Húc đối với Thu Vũ Nguyệt rất quan trọng, tính khí của Tiết Hạo không nóng nảy như vậy. Thu Vũ Nguyệt nhàm chán đăng xuất wechat rồi mở ra weibo

Weibo hiển nhiên thì so với wechat loạn hơn nhiều. Thu Vũ Nguyệt cau mày nhìn thông báo hơn vạn, mở ra trang chủ cá nhân. Xem ra cũng còn tốt, chỉ là bức ảnh trong album ảnh đăng lên... Thu Vũ Nguyệt trừng Vân Húc một chút, "Xóa đi. Sau này không cho đăng loại hình này nữa"

Vân Húc nhẹ giọng nga một tiếng, nhận lấy điện thoại. Nàng nhìn bức ảnh phía trên chính mình đăng vẫn còn có chút lỗ tai ửng hồng. Bức ảnh vết thương lúc trước Thu Vũ Nguyệt sau khi dạy dỗ nàng. Nàng vốn là ở trên internet cũng có chút không kiêng nể gì cả, cũng là bởi vì cái này mới biết Thu Vũ Nguyệt. Vân Húc liếc mắt nhìn Thu Vũ Nguyệt, đáy lòng có chút buồn cười còn có chút hài lòng, "Thu không muốn chính mình giữ một phần sao?"

Thu Vũ Nguyệt trừng nàng một chút. Vân Húc ngoan ngoãn xóa đi bức ảnh, còn đăng lên weibo. "Chủ nhân ghen rồi không thích ta đăng ảnh, sau này không đăng đâu"

Sau khi Vân Húc xóa xong bức ảnh đưa điện thoại di động cho Thu Vũ Nguyệt, nội tâm mong đợi Thu Vũ Nguyệt có thể thêm nàng vào wechat hay không. Thu Vũ Nguyệt tiếp nhận điện thoại liền đi kiểm tra albumphoto của nàng. Hệ thống từ trong album ảnh lưu giữ mấy bức ảnh của Vân Húc cho dù là Thu Vũ Nguyệt cũng cảm thấy có trận kích động muốn đánh Vân Húc, sẽ cùng làm với nàng. So với nàng mấy bức đăng trên mạng kia còn càng đẹp mắt hơn, dù sao Vân Húc ở thời điểm đăng lên mạng sẽ che lấy mặt bản thân nàng

Thu Vũ Nguyệt chần chờ một chút, hay là dùng điện thoại của Vân Húc mời bạn cho mình. Khi Thu Vũ Nguyệt kiểm tra xong photo album của weibo chuẩn bị đăng xuất, nhìn thấy danh sách chú ý chỉ có một người. Thu Vũ Nguyệt cẩn thận suy nghĩ một chút, nhớ lại hình như là chính mình

Thu Vũ Nguyệt luôn luôn sẽ không làm những hành động như điều tra này, nhưng sau khi gặp phải Vân Húc không biết tại sao ý muốn khống chế và ý muốn sở hữu của cô đều tăng cường, Cô đưa điện thoại di động cho Vân Húc, yên lặng đứng lên trở về phòng. Thu Vũ Nguyệt tâm tình có chút trở nên tệ

Nằm ở trên ghế đỡ trong phòng, Thu Vũ Nguyệt thông qua thông báo bạn tốt của Vân Húc. Lập tức chính là một trận nhắc nhở chấn động của tin tức. Cô mở khóa điện thoại sau đó nhìn wechat gởi tới bức ảnh, lỗ tai cũng từ từ nóng lên. Vân Húc đứa nhỏ tồi này! gửi cho cô tất cả những bức ảnh sex trong album ảnh kia mê hoặc cô. Cuối cùng trả lại một câu, "Chủ nhân, em muốn làm"

Thu Vũ Nguyệt đánh chữ trả lời câu cố gắng ngủ, liền đem điện thoại khóa rồi

Hết chương 8