Medusa. Ta Yêu Nàng

Chương 24: Nàng đừng giận ta



Sáng sớm Fay thức giấc, cô nàng trở mình xoay qua trái thì có cảm giác có người phía sau. Công nương giật mình nhìn kĩ lại rồi thốt lên.

- Ngài bá tước.

Thấy ngài còn ngủ, cô có lỡ nói lớn nên dùng tay che miệng lại. Chắc là ngài đi đường mệt lắm, Fay xoay người đến độ sắp đè lên cơ thể của ngài nhưng ngài vẫn không tỉnh dậy. Fay vẫn không thể tin được người mà cô chuẩn bị kết hôn lại là ngài bá tước Ansel Nolanotis. Ngài ra chiến trường từ lúc rất trẻ, trở về với những chiến công vang dội và không có một vết thương nào.

Ngài đi chỉ hơn một năm mà khi trở về lại rất đẹp trai, biết bao nhiêu cô gái trong thành ngưỡng mộ ngài. Có lẽ vì điều đó nên nhiều người đàn ông khác vì ganh tị mà đã lan tin ngài là một con quái thú, bề ngoài chỉ là lớp da của người khác mà thôi. Fay tò mò đưa tay mình chạm vào góc hàm trên gương mặt Ansel. Biết đâu được lời đồn đó là thật, biết đâu được mần mò một lát thì có thể tìm thấy lớp da của mặt nạ thì sao, cô tin là như vậy. Mặc dù đã hỏi rồi nhưng nếu là thật thì không ai ngu mà phải thú nhận chuyện xấu mình làm.

Tay thì rờ nhưng mắt vẫn tập trung chông trừng Ansel, lỡ ngài có thức giấc thì cô còn biết đường mà nhắm mắt giả vờ ngủ. Fay quyết định di chuyển ngón tay chạm phải yết hầu, vì mất cảnh giác mà Ansel thức giấc. Tay ngài nhanh chóng bắt lấy tay Fay. Mắt ngài vẫn nhắm nhưng môi đã nói chuyện rồi.

- Nàng đang làm gì trong khi ta ngủ vậy?

- A... ngài... ngài bá tước... tôi...

Mí mắt của ngài mở lên, đôi mắt lạnh lùng này giống hệt lần đầu nàng gặp ngài ở dinh thự Doruss, lúc nàng chạy xuống trước để chào hỏi Tiogal. Cô thà nói thật để mong ngài tha tội còn hơn giấu giếm

- Tôi chỉ đang...

- Nàng tin ta là quái vật và vẻ ngoài này là của người khác?

Đôi mắt Fay liếc nhìn chỗ khác, cô cắn chặt môi vì sợ hãi. Rồi ngài sẽ làm gì đây? Công nương hồi hộp muốn nín thở.

- Ngài bá tước... ngài giận tôi sao?

Giận lắm chứ, nhưng không biết nên phạt nàng cái gì. Ngài lật người, hai tay chống thẳng, tư thế này của ngài là đang ở trên công nương. Nhìn từ góc này sao thấy Ansel đẹp trai vô cùng, đẹp hơn cả Tiogal, người mà cô từng thích. Ansel nhìn thấy mặt cô đỏ ửng, ngài liền nhếch môi

- Bao lâu nay nàng đang cố gắng tìm kiếm sự thật, vậy thì ta cũng thú nhận thôi.

- T-thú nhận ạ?

- Đúng vậy, những tin đồn đó hoàn toàn chính xác. Nếu nàng biết sự thật rồi thì ta sẽ ăn thịt nàng, nếu không nàng sẽ đi nói với mọi người rằng ta là quái vật mất thôi.

Ăn thịt... là "ăn thịt" sao? Nàng duỗi thẳng hai tay giữ người Ansel khi ngài có ý cúi thấp người hơn nữa. Khoảng cách gần quá, Fay dường như đang bấn loạn. Tim nàng đập liên hồi, vừa sợ mà vừa thích nữa. Vị công nương này cũng dần dần mất hết tự trọng rồi.

- Xin đừng... xin ngài đừng xuống thấp nữa mà aaa.

Bỏ ngoài tai lời van xin, ngài cúi càng thấp hơn. Và rồi môi của ngài hôn lên môi của công nương.

" A... vậy là mình bị ngài bá tước ăn thịt rồi sao? Sợ quá đi mất... nếu được thì mình sẽ không tò mò nữa, sẽ an phận hoặc trốn khỏi đây. "

- Nếu ta là quái vật thật sự thì nàng có bỏ ta không?

- Ể?? Dạ?? À... tôi....

Ansel bật người dậy, dù sao cũng được hôn thiên thần vào buổi sáng như vầy khiến cho ngài mãn nguyện. Fay ngại ngùng không dám ngồi dậy, cô nằm đó nhìn bóng lưng của Ansel, không biết ngài bá tước đang suy nghĩ gì nhưng điều đó không khiến cô phải bận tâm. Đột nhiên Fay ngồi dậy, tiến tới ôm chặt lấy ngài bá tước và không nói lời nào một lúc lâu. Ansel thì bị cơ thể mềm mại của Fay áp vào.

- Nàng... nàng đang làm gì vậy?

- Ngài bá tước, ngài có thể nào... không giận em được không? Xin ngài.

Lúc nãy là Ansel muốn trêu chọc công nương một chút, lại không nghĩ cô sẽ ôm ngài.

- Nàng vì xin lỗi cho nên mới ôm ta thôi hả? Vì muốn chuộc tội nên nàng có thể ôm chầm một người đàn ông khi chưa kết hôn?

Fay giật mình, nàng thả lỏng rồi dần buông tay, nghĩ lời nói của ngài cũng có phần đúng. Sợ ngài ấy sẽ đánh giá con người của nàng nên vội thanh minh.

- Không phải vậy đâu ạ. Vì ngài là hôn phu của tôi nên tôi mới dám ôm thôi...

Giọng nói của Fay ủ rũ, ngài quyết định xoay người lại. Nhìn thấy đôi mắt Fay giống như muốn khóc, ngài ấy ban đầu chỉ muốn đùa một chút. Nhưng ngài không nghĩ công nương sẽ như thế này. Ansel vòng tay ôm trọn cơ thể nhỏ của Fay, ngài gục đầu xuống hõm vai, nàng còn ốm quá đi mất.

- Ta xin lỗi, ta chỉ đùa thôi. Ta không phải quái vật như mọi người nghĩ đâu, nàng đừng sợ. Nếu ta có chỗ nào khiến cho nàng không hài lòng thì xin hãy nói cho ta biết. Tất cả những điều này ta chỉ làm với mỗi nàng thôi, có biết không Fay?

Nàng cảm thấy nhẹ lòng, Fay cũng tựa đầu lên vai của ngài, hai tay từ từ vòng qua đáp trả cái ôm này.

//