Mèo Hoang Nhỏ Của Tam Hoàng Tử

Chương 115: Vợ cưng



Mọi người không ai tin cả, cũng do dạo này hắn chăm bẵm quá tốt, cô tăng cân không ít, khốn kiếp quá mà!

Đêm nay phải đá hắn ra ngoài, không cho vào phòng thì mới xả được cơn giận này!!!

Dinh thự về đêm yên tĩnh vô cùng, vậy nên chỉ cần một tiếng động nhỏ cũng khiến cho người ta chú ý, cô gái sau khi chơi đùa với Khả Diệu thì lê thân thể mệt mỏi về phòng, mở cửa liền nhìn thấy một hình ảnh không nên nhìn.

Người đàn ông nằm ở trên giường, tay chống lên trán, cơ thể vạm vỡ hệt như một bức tượng điêu khắc, chiếc chăn nhỏ nửa che nửa hở như đang muốn khiêu khích, hắn nhếch môi cười nhìn về phía cô gái rồi chìa tay ra thấp giọng:

" Vợ cưng về rồi à, ban đêm lạnh lẽo, đến đây anh giúp em sưởi ấm~".

Tiểu Hắc đóng cửa rồi cứng ngắt đứng im tại chỗ:

" Vợ cưng?".

" Ừm, kết hợp giữa vợ yêu với cục cưng".

" Xích Diễm, anh có biết xấu hổ không hả?".

Người đàn ông nghe thấy cô nói, lặng lẽ ngồi dậy rồi cầm chăn nhỏ che đi khuôn ngực chắc khoẻ, hắn xoay mặt sang một bên lộ ra gương mặt nhu nhược:

" Đừng có nhìn, người ta ngại lớm~".

" Vậy thì em ra ngoài cho anh đỡ ngại nhé".

" Hoi mò, đến đây anh giúp em làm ấm cơ thể" - Người đàn ông tiếp tục nằm xuống, bày ra gương mặt phong tình rồi xấu xa lên tiếng.

Tiểu Hắc ngồi lên giường rồi bắt đầu chất vấn:

" Nhờ anh mà mọi người đang đồn em mang thai đấy, dù em đã bảo chỉ là mỡ thôi nhưng chẳng ai thèm tin".

Người đàn ông ngồi ở phía sau lưng cô tích cực đấm bóp lấy lòng, nhưng mà thứ hắn bóp lại là khuôn ngực đầy đặn, cô gái xoay người lại đẩy nhẹ vào lồng ngực vạm vỡ. Chỉ là một cái khều nhẹ vậy mà người đàn ông lại ngã xuống giường, không quên bắt lấy cổ tay mảnh khảnh của vợ mình rồi kéo xuống.

Giây trước còn đang rất bình thường thì giây sau đã trở nên rối rắm, cô nằm ở trên người hắn, lồng ngực kia mang màu bánh mật khiến cho cô không nhịn được nuốt xuống một ngụm nước bọt, Xích Diễm ôm lấy eo thon, gương mặt dịu dàng mang theo chút cưng chiều, hắn đột nhiên lại nói một câu chẳng liên quan gì:

" Mắt của em thật đẹp".

" Em vẫn đang rất giận đấy, đừng nghĩ lấy lòng thì sẽ được tha thứ".

Người đàn ông mỉm cười, đưa tay lên vén nhẹ mái tóc mềm mại hệt như tơ của cô, hắn hôn lên má cô một cái, chỉ là lướt qua hệt như chuồn chuồn lướt gió, khiến cho Tiểu Hẵ cảm thấy có chút ngưa ngứa, tam hoàng tử nhìn gương mặt đang giạn dỗi của cô gái rồi tiếp tục nói:

" Thật đẹp, trong mắt em đều là anh".

Cô đưa tay túm lấy miệng hắn kéo qua kéo lại:

" Dẻo miệng thật đấy, tình trường trước kia chắc phải dày lắm nhỉ?".

" Người đàu tiên của anh là em, dày gì mà dày chứ, có thứ dày hơn, có muốn sờ thử khum~".

" Tự anh đi mà sờ".

" Sờ chút đi mà~".

Người đàn ông hèn hẳn khi bị cô lườm một cái, hắng giọng lúng ta lúng túng đưa tay lên gãi gãi giữa chân mày.

Đêm đó, cô gái ngồi quỳ dưới giường chôn đầu vào giữa hai chân của người đàn ông, căn phòng yên tĩnh vậy nên có thể nghe thấy rõ tiếng thở dốc của hắn, Xích Diễm nhíu chặt mày, vừa khó chịu vừa sung sướng mà gằng giọng:

" Vợ, hôm nay em bạo vậy~".

Cô gái nhỏ liếc mắt nhìn hắn, miệng nhỏ bỏ vật to lớn kia ra rồi lên tiếng:

" Muốn nó ngắn bớt thì anh mở miệng nói thử một chữ nữa xem nào".

" Hừ...".

Hơi thở nóng bỏng của cô phả vào nơi nào đó khiến cho gân xanh của hắn nổi đầy cổ, Xích Diễm nuốt ngụm nước bọt, bàn tay của hắn nắm chặt mảng chăn lớn, lúc này hắn chỉ muốn đưa vào thật sâu rồi phóng thích nhưng lại cố nén lại.

Cô gái nhỏ này của hắn đúng thật là biết cách hành hạ người khác, bây giờ đột nhiên hối hận, đáng lý không nên để cho cô làm giúp, giờ đây khổ sở muốn ngừng lại cũng muộn rồi.

Người đàn ông để cho cô tự ý làm một lúc, Tiểu Hắc mỏi cả hàm vì ngậm cái vật to lớn đó, đang lồm cồm ngồi dậy thì đã bị kéo lên giường, lúc này tam hoàng tử đã nằm đè lên người cô, yết hầu của hắn nhấp nhô, chẳng hiểu tại sao kiệng lưỡi lại khô khốc vô cùng, chẳng nói gì đã chôn đầu vào giữa hai chân cô rồi ngậm chặt lấy nơi yếu ớt.