Mi Thượng Chí

Chương 9



9.

Lý Hành là Đại điện hạ, không thể trái lời.

Thích phu nhân bảo ta từ chối hôn sự này nhưng ta không muốn.

Ở trong sảnh, Thích phu nhân tát ta một cái: "Con nói cái gì? Con nói lại một lần nữa xem!"

"Con nói," ta nhìn thẳng vào mắt Thích phu nhân, "Con muốn gả cho Đại điện hạ."

Thích phu nhân tức điên: "Con có biết con đang nói gì không? Lâm gia tốt như thế con lại không muốn, con nói con muốn gả cho Đại điện hạ sao? Con điên rồi hả?"

"Con không điên," ta nói, "Con rất thích Đại điện hạ. Nếu như Đại điện hạ vô tình với con thì con sẽ không quấy rầy chàng nhưng Đại điện hạ đã đến đây rồi, cho nên con đồng ý."

"Con..." Thích phu nhân chỉ vào ta, "Đại điện hạ đã cưới vợ rồi. Con cũng biết nếu như con gà qua thì con sẽ không được sống yên ổn, mấy nhà giàu quyền thế có nhà nào là không có cảnh thê thiếp tranh giành sủng ái. Một mình con... Một mình con..."

"Một mình con thì sao?" Ta lớn tiếng với Thích phu nhân, "Là một nha đầu thô kệch hay là một thứ đồ vật không đáng giá? Các người không dạy dỗ con, dựa vào cái gì mà quản con?"

Cả căn phòng im lặng.

Rất lâu sau, Thích lão gia mới lên tiếng: "Nếu con muốn gả thì gả đi, chúng ta sẽ không ngăn cản con nữa."

A tỷ lo lắng: "Trường An muội phải suy nghĩ thật kỹ. Đại điện hạ dù sao cũng là Thái tử đã được định trước, tương lai sẽ trở thành Hoàng đế. Nếu như muội bước vào hậu cung thì sẽ không ai có thể bảo vệ muội được nữa…"

“Muội không sợ.” Ta nói.

Tin tức ta “gà đen biến thành phượng hoàng” gả cho Đại điện hạ lan truyền khắp nơi, nghe nói Tiếu Thiền khóc lóc đòi treo cổ, tuyệt thực hai ngày rồi.

Tiếu lão gia nước mắt ròng ròng cầu xin Thánh Thượng, Thánh Thượng không đành lòng, cũng ban hôn cho Tiếu Thiền và Lý Hành.

Ta biết nhà đế vương, không thể quyết định được việc hôn nhân của mình.

Chỉ cần hắn thích ta là đủ rồi.

Hôn sự của ta và Lý Hành đã được định vào tháng 5, ngày tháng còn dài, ta thoải mái chơi đùa.

Tên Lý Diễn ăn hại dạo này không thấy bóng dáng đâu. Ta hỏi a tỷ, tỷ ấy nói dạo này bệnh tình của Hoàng thượng rất nguy kịch, mọi người cực kỳ bận rộn.

“Đại điện hạ sẽ trở thành Hoàng đế sao?” Ta hỏi.

“Muội muốn hắn trở thành Hoàng đế sao?” A tỷ hỏi lại ta.

“Muội không biết.” Ta nói.

Trở thành Hoàng đế cũng có chỗ tốt của Hoàng đế, không làm Hoàng đế cũng có sự thoải mái của không làm Hoàng đế.

“Nhưng mà muội cũng muốn Đại điện hạ trở thành Hoàng đế. Nhị điện hạ không thích hợp với vị trí đế vương.”

A tỷ cười: “Muội cũng rất hiểu biết đó chứ.”

“Nhưng tâm tư của đế vương,” a tỷ thở dài, “ Không ai có thể hiểu được.”