Minh Hậu Thật Tùy Hứng (Minh Hậu Ngận Nhâm Tính)

Quyển 3 - Chương 94: Nhồi nhân bánh bao



Editor: Rosaline

Beta: Rosaline

Long Ngọc kỳ thực, không quá thích hài tử, luôn cảm thấy hài tử rất ồn ào rất nháo rất phiền phức, Tư Thần đến vô cùng đột nhiên, lúc đó cậu cảm thấy rất sợ hãi, lúc đó lại là thời gian trung chuyển vô cùng bất an, cậu cũng không xác định được mình có muốn lưu hài tử lại hay không, nhưng mà, dù sao cũng là một mạng, cậu vẫn là giữ nó lại.

Thời điểm nhớ tới thì ôm vào lòng chơi đùa một chút, thời điểm không nhớ thì quẳng qua một bên, cậu thật sự không phải là người cha tốt, ân, Phồn Dạ cũng là gần như thế này, Tư Thần là tại Minh giới ấp ra, mà Phồn Dạ là tại Tu La, đầu tiên là nàng bị sinh non, thêm nữa là thời điểm đó ba đại trưởng lão Minh giới đề nghị chính là, lưu tử bỏ mẫu.

Hoàng tử công chúa Minh giới bọn họ tán thành, nhưng mà Long Ngọc thì bọn họ không đồng ý, thừa dịp thời điểm Nhã Diệc đang đối chiến với Vong Linh đảo, cùng Long Ngọc đoạt trứng Tu La, lúc đó Long Ngọc mới vừa sinh xong, thân thể phi thường yếu, nên bọn họ  cảm thấy được phần thắng của mình rất lớn, nhưng lại không nghĩ đến, Long Ngọc thà rằng làm hại đến thân thể,  cưỡng chế Tu La hoá, phá hủy hơn nửa Minh giới, cắt ra không gian hư vô, cưỡng ép mở cánh cửa Lục giới ra, mang theo nhi tử cùng trứng ly khai Minh giới.

Sự kiện lần đó được gọi là cơn giận của Tu La, trở thành tai nạn lớn nhất của Minh giới từ trước đến nay, Long Ngọc lần đó sử dụng phương pháp đả thương địch một nghìn mà tổn thương quân ta tám trăm, cũng làm cho cậu suýt nữa thì hôi phi yên diệt, cũng may cậu có Phương La cố hồn, lại vì trước đó cậu diệt toàn bộ Long gia, nên huyết mạch Long gia đều toàn bộ tập trung trên người cậu, mệnh châu của cậu mới có thể tiếp tục, mà sự kiện kia vô cùng nghiêm trọng, tạo thành hậu quả trực tiếp là, Nhã Diệc phải theo đuổi lão bà hơn hai trăm năm mới đoạt về được, lại bị Johnson gia làm khó dễ các loại, cũng bởi vậy, mà ba đại trưởng lão trực tiếp biến mất bên trong Lục giới, mà sau đó Long Ngọc ngồi lại trên vị trí Minh hậu, cũng không có bất kỳ người nào dám bất kính với cậu, có thể phá hủy hơn nửa Minh giới thì Minh hậu không phải là người mà ai cũng có thể đắc tội, ai cũng không dám làm.

Trước giờ đứng đầu Minh giới vẫn là Vương, nhóm trưởng lão kém hơn, ngay cả Minh hậu cũng xếp sau nhóm trưởng lão, Vi Tích xuất thân từ hoàng thật Linh tộc, các trưởng lão cũng không có gì phản đối, đến phiên Long Ngọc, bất kẻ là tiểu Thế tử nhân giới Nguyễn Ngu Chân (?), hay là Long Ngọc chỉ là nửa người, các trưởng lão đều nhìn không lọt mắt, đều cho là hắn không xứng.

Mãi đến khi Johnson gia gia chủ, nói, bản gia chủ cảm thấy là Minh Vương không xứng với ngoan tôn nhà ta!

Lúc đó bọn họ mới biết được, tên bán Tu La này là người của Johnson gia, càng thêm trào phúng hơn chính là, Long Ngọc là song mắt tím!

Tu La tôn thờ màu tím, là vương thì phải có một con mắt màu tím, mà vương vị của Tu La cũng không phải phụ truyền tử, mà là người có tài thì chiếm đó, người có thể đủ thực lực để tranh giành vương vị, đều có mắt tím, một con ngươi màu tím đại biểu thay trời mà quản lý, mà người có hai con mắt tím, vậy thì không phải là người tranh đoạt vương vị, mà là trời!

Người được coi là trời, dĩ nhiên lại là nửa Tu La!

Đây cũng chính là lý do vì sao các hoàng thất Tu La xem Long Ngọc như kẻ thù, đôi mắt tím như vậy lại xuất hiện ở trên người một bán Tu La, đối với bọn hắn không thể nghi ngờ là một loại sỉ nhục, nói cái gì cũng sẽ không để cho cậu leo lên vương tọa.

Lại không nghĩ rằng Long Ngọc cuối cùng lại trở thành Minh hậu, cuối cùng bọn họ vẫn là không thể không cúi đầu, ai đấu thắng được tên thê nô Minh vương kia nha!

Long Ngọc nằm ở trên giường của tiểu cữu cữu một chút, rõ ràng thêm không ít dược an thần, cậu lại chỉ ngủ không tới một tiếng đồng hồ, có thể thấy được, cậu chỉ có thể ngủ an ổn ở bên tên kia.

Chiếu Ngạn châm cứu cho cậu, đưa cho cậu một miếng hương cỡ ngón tay, để cho cậu đốt buổi tối, có thể giúp cậu tiến vào kỳ phát tình, như vậy mới có thể gian tăng tỷ lệ hoài Noãn.

“Hương này ta điều chế cũng không nhiều, thời điểm ngươi sử dụng thì bóp vụn thành bột phấn thả vào bên trong bếp lò, bỏ cùng với hương ngươi dùng thường ngày, đừng thả nhiều quá sẽ hại thân, mùi vị cũng nồng.” Chiếu Ngạn căn dặn cậu.

“Được.” Long Ngọc gật đầu, mặc quần áo tử tế xuống giường, “Cảm tạ tiểu cữu cữu.”

“Người trong nhà, có cái gì mà phải cảm ơn.” Chiếu Ngạn cười cười, lại đưa cho cậu một ít thuốc an thai, “Sau khi xong liền uống.”

“Ừm.” Cậu nhận lấy cất cẩn thận, cũng không nói cảm ơn nữa, cùng Phượng Giác đi ra ngoài, rồi đi xuống lầu lại cùng Lộ Anh chào hỏi, thấy di di không ở đó liền trực tiếp ly khai.

Sau khi trời khỏi phòng khám của Chiếu Ngạn, Phượng Giác nhìn Long Ngọc có chút không yên lòng, “Ngươi thật sự nghĩ xong rồi sao?”

“Ân, tiểu cữu cữu đều nói không thành vấn đề, ca ngươi đừng lo lắng.” Long Ngọc cười cười, “Ta sẽ không làm khó dễ chính mình, ngươi yên tâm đi, nếu mấy ngày nay ta không quyến rũ được với Nhã Diệc thì sẽ liền từ bỏ.”

“Ngươi mà không quyến rũ được hắn?” Phượng Giác lườm cậu một cái.

“Dục vọng của Minh tộc rất thấp.” Long Ngọc nhún vai, kỳ phát tình, của Minh tộc không giống Tu La tộc, như hổ như sói, minh tộc rất bình thản, có thể nói cơ hồ không có.

“Ta lại cảm thấy không phải a.” Phượng Giác lắc đầu, “Ngươi chỉ cần ngoắc ngoắc ngón tay út hắn liền sẽ nhào lên, hắn chỉ đối với ngươi có dục vọng a.”

“Thử một chút thì biết thôi.” Long Ngọc cười nói, Phượng Giác bất đắc dĩ lắc đầu, không biết tối nay là ai bắt ai nha!

——–

Mặt trời đi về phía tây, bầu trời đầy sao

Long Ngọc tắm rửa xong mặc áo tắm lỏng lẻo, ngồi ở bên giường lau tóc, một chân cậu đặt trên giường, một chân thì thả xuống bên giường, trong phòng đốt hương nhàn nhạt, ngửi lên cảm thấy rất thoải mái, áo Long Ngọc mặc tựa hồ là của Nhã Diệc nên hơi lớn, vai áo cũng không có vừa vặn, trượt ở trên bờ vai, thời điểm cậu hơi nghiêng đầu để lau tóc thì làm lộ ra một bờ vai đẹp, cái cổ tao nhã, bên trong một mảnh trắng noãn, lại có một ít điểm hồng, đùi lộ ra ở bên ngoài lít nha lít nhít đầy dấu hôn đỏ, thoạt nhìn có chút phóng, túng.

Nhã Diệc tại cửa nhìn hình ảnh ở trong phòng, không khỏi nuốt nước miếng, hắn có thể khẳng định, phía dưới áo tắm thân ái nhà hắn cái gì cũng không mặc, thực sự là dụ dỗ người ta phạm tội nha!

“Thân ái, trời không còn sớm, chúng ta… A!” Hắn nói còn chưa dứt lời, một cái gối liền đập lên trên mặt của hắn, hắn ôm gối đáng thương nhìn Long Ngọc, “Thân ái…”

Long Ngọc lườm hắn một cái, “Ngày hôm nay ngươi hại ta đến muộn, còn bị Phượng Giác cười nhạo, không cho phép ngươi vào phòng ngủ!”

“Thân ái, ta sẽ mất ngủ mất!” Nhã Diệc méo miệng nói.

“Ta quản ngươi!” Long Ngọc thật giống như là tức giận, hừ lạnh một tiếng.

“Vậy ta muốn ôm gối!” Nhã Diệc đưa ra yêu cầu, hắn viện cớ gối ôm là Long Ngọc, trước đây thời điểm Long Ngọc cùng hắn cáu kỉnh, hắn liền nói muốn ôm gối, sau đó liền trực tiếp đem Long Ngọc ôm đi.

“Đi.” Long Ngọc từ trên giường cầm qua một cái gối ném cho hắn, hắn méo miệng nhìn Long Ngọc.

“Không phải cái này.”

“Trên giường chỉ có hai cái gối, không phải cái này là cái nào?” Long Ngọc cho hắn một cái liếc mắt.

Hắn kiên trì nói, “Chính là một cái khác!”

Long Ngọc bĩu môi, liếc nhìn một cái gối ôm khác mới vừa rồi bị hắn đá đến đầu giường bên kia, xoay người quay lưng về phía Nhã Diệc, nằm lì ở trên giường ôm cái gối kia.

Nhã Diệc nhìn cậu xoay mông, uốn éo một cái chui vào bên trong, giống như là một con mèo con, ánh mắt hắn liền tối sầm tăm tối lại, hai chân trắng nõn,  thời điểm nhìn lên phía trên thân thể, vạt áo tắm bị kéo ra, địa phương câu người kia như ẩn như hiện, Nhã Diệc híp mắt lại, cái gối cầm trong tay bị vứt qua một bên, giơ tay tắt đèn.

[Trong phòng hài hòa, cắt bỏ hơn một ngàn chữ]

Lúc sáng sớm, Long Ngọc tỉnh trước tiên, bởi vì thân thể thực sự không thoải mái, chậm rãi rời khỏi vòng tay Nhã Diệc, đi tới phòng tắm, đi một đường, chảy một đường, nhưng mà cậu cũng không quản được nhiều như vậy, hiện tại cậu chỉ muốn tắm, trên người cả trong ngoài đều không thoải mái, cũng may là thân thể của cậu không cùng người bình thường giống nhau, eo chỉ có chút mỏi, nơi đó chứa cái kia cả đêm, mà cũng không có chảy máu hay gì hết.

Thoải mái tắm rửa, đem thân thể tắm sạch sẽ, uống một bát thuốc an thai, khoác áo tắm dựa vào cửa sổ sát đất nhìn mặt trời mọc, mãi đến tận khi bị người kéo vào trong ngực.

“Sao lại dậy sớm như vậy, không ngủ thêm một lát đi?” Nhã Diệc ôm cậu, đưa tay nhu nhu eo cho người trong lòng.

“Trên người không thoải mái liền muốn tắm rửa sạch sẽ.” Long Ngọc dựa vào trong lồng ngực của hắn, “Ngươi không bằng trước kia a, vậy mà lại ngủ mất.”

“Là hai chân của ai ôm lấy thắt lưng của ta mà hô, ‘Còn muốn! Còn muốn!’?” Hắn cười, hôn lên mặt Long Ngọc, “Kiều thê mãnh như hổ nha!” Long Ngọc trừng mắt nhìn cậu, mắt thấy cậu chuẩn bị nổi giận, Nhã Diệc vội vàng đem người ôm vào trong ngực, “Thân ái đang suy nghĩ gì vậy?”

Cậu nghe thấy lời Nhã Diệc hỏi, ánh mắt nhìn về phía ngoài cửa sổ, tựa như có gánh nặng, “Đang nghĩ xem Tư Thần ở Tạo Sách điện có quen không, người ở nơi đó cũng không phải thứ tốt gì, nếu không phải lúc đó không có ai có thể sử dụng, thật muốn chém bọn họ.”

“Ừm.” Nhã Diệc chà xát bả vai cậu, trong lòng Long Ngọc còn ghi nhớ mối hận kia, năm đó việc Phồn Dạ bị sinh non, cùng với nhóm gia hỏa ở Tạo Sách điện không tránh khỏi có quan hệ, Long Ngọc vẫn luôn nhớ kỹ món nợ này!

“Tiểu Tang gửi thư nói, Đoàn Nhi đem Phù tổng quản thu thập, rồi đưa đến chỗ Mạnh bà, Mạnh bà cũng sẽ không dễ dàng thì mà tha cho hắn đâu.” Nhã Diệc hôn lại mặt Long Ngọc rồi nói.

“Lúc trước hắn dám làm như vậy, bây giờ nên phải chịu được hình phạt.” Long Ngọc tiếng hừ lạnh.

Năm đó Phù tổng quản cũng gây ra không ít sự việc xấu cho Long Ngọc, khi đó Minh giới rất loạn, Nhã Diệc cả ngày phải lo công sự, Long Ngọc vì Nhã Diệc mới nhịn xuống, kết quả là khiến cho cậu bị người khác cho là dễ ức hiếp, thai phụ kiêng ăn đồ nguội lạnh, cố tình lúc đó cung cấp cho cậu đều là đồ nguội lạnh, cậu liền không ăn, lại bởi vì mấy ngày không ăn ngon, ngủ không yên đầu choáng váng, bị người đẩy, liền làm cho trứng trong bụng phải lấy ra.

Ba đại trưởng lão trộm đi vào trong điện, muốn ôm trứng đi, sau đó sẽ loại trừ Long Ngọc, chờ Nhã Diệc trở về liền nói Long Ngọc đẻ non, người lớn không bảo vệ được đã không còn, bản thân câu không có mệnh bàn, không thể nào mà tra được, cứ như vậy, bọn họ sẽ đạt được mục đích lưu tử bỏ mẫu, nhưng bọn họ vạn vạn không nghĩ tới, huyết thống Long Ngọc không tinh khiết, mà pháp lực lại rất mạnh, đại khái là biết bọn họ muốn đến động con trai cậu, mới để cho cậu phút chốc bạo phát.

Long Ngọc mang theo hai đứa bé rời nhà đi ra ngoài, việc này làm cho ba đại trưởng lão có cơ hội bôi đen Long Ngọc, tại trước mặt Nhã Diệc nói một trận, nói cái gì mà Long Ngọc cố ý phá hoại Minh giới, cái gì mà lừa hoàng tử, lại nói cái gì mà cậu là Tu La là loại hình không nên xuất hiện ở Minh giới, Nhã Diệc nghe xong liền đem ba người bọn họ đem đi diệt, nhưng mà hắn còn chưa động thủ thì tổ mẫu Long Ngọc liền đánh tới cửa, nói ngoan tôn nhà bà bị khi dễ, không chỉ sinh non mà còn bị thương nặng, Minh giới nhất định phải làm cho rõ ràng.

Ba người ngu xuẩn kia còn hỏi hài tử không có sao chứ? Cái gì hài tử không sao, người lớn thì như thế nào, như thế nào a!

Lúc đó liền bị gia chủ Johnson đánh, đưa ra lời, ‘Con cháu Johnson nhà ta không phải ai cũng xứng, Minh vương thì làm sao! Ngoan tôn nhà ta hiện tại không muốn, hảo tụ hảo tán ngươi đừng đến dây dưa với ngoan tôn nhà ta nữa!’ nói xong rồi đi, ba đại trưởng lão vô cùng vui vẻ, tên Long Ngọc kia rốt cục sẽ không trở về nữa.

Nhã Diệc liền phát hỏa, trực tiếp liền đem bọn họ tiêu diệt, bước lên con đường truy thê, dỗ cùng hống rất lâu mới có thể đem người trở về, cũng chính là từ khi đó bắt đầu, tại Minh giới cũng không còn có Đại trưởng lão để nói chuyện.

Bên trên Minh vương, là Minh hậu!

Long Ngọc nghĩ lại liền muốn cười, Nhã Diệc nhìn bộ dáng cậu một mặt muốn cười, tại trên cổ cậu ngửi ngửi, “Thân ái nghĩ gì thế? Vui vẻ như vậy?”

Cậu ôm lấy cổ Nhã Diệc, “Nhớ ngươi a.”

Trong lòng Nhã Diệc hơi động, đem người ôm lấy, “Ân, như vậy chúng ta trở lại để tiếp tục đi.” Vốn là hắn cảm thấy Long Ngọc sẽ trừng hắn, sẽ nói không được, nhưng mà…

“Tiếp tục cứ tiếp tục! Chẳng lẽ lại sợ ngươi!” Long Ngọc ôm cổ của hắn, ngạo kiều giương đầu lên, làm cho hắn thiếu chút nữa đã chảy máu mũi.

Ôm người chạy gấp rút trở về phòng tiếp tục vận động!